Chương 44: chương 40 The End

Chap 40 The End

Sau khi kết thúc buổi hẹn hò của hắn và nó. Thì ngay hôm sau nó và hắn lên máy bay bay sang Việt Nam. Nó rất háo hức vì sắp được gặp lại ba mẹ của mình, hắn thấy nó vui vẻ như vậy thì cũng vui lây.

Tại sân bay Tân Sân Nhất.

Nó và hắn hiện tại đang có mặt tại sân bay, hai người nhanh chóng đón taxi về nhà. vì nó muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ nó nên nó không nói cho hai người biết.

Trước cổng nhà nó

“king..coong….king…coong”

“đợi một tý”-mẹ nó vọng ra

Khoảng hai phút sau, mẹ nó ra mở cửa, mẹ nó vừa thấy nó là vui mừng ôm chầm lấy nó

“ông ơi con bé sun nó về nè”-khi nghe mẹ nó nói vọng vào thì ba nó lật đật chạy ra, cũng ôm chầm lấy nó. cả ba người cứ ôm nhau khóc bỏ rơi mình hắn bơ vơ, cô đơn.

“hai người không nhớ con sao, chỉ nhớ mình sun”-hắn nũng nịu, giận dỗi ( hắn nói tiếng việt nha, lúc nó còn hôn mê hắn đã đi học tiếng việt)

Giờ ba mẹ nó mới sực nhớ là còn có hắn, thấy hắn vẻ trẻ con hai người cười trêu hắn

“ôi dào, xem ai đây, con rể tương lai đẹp trai của tôi đây mà, tới đây mẹ coi con có ốm đi không”mẹ nó cứ xoay hắn vòng vòng làm hắn chóng mặt luôn

“con mập lên đấy chứ”-hắn cười

“thôi chúng ta vào nhà đã nói tiếp”-ba nó lên tiếng

Trong nhà của nó

“hai đứa định về đây chới báo lâu”-ba nó hỏi

“con không về chới con về ở lại với ba mẹ luôn”-nó tinh nghịch nói.

“Không được, anh không muốn”-hắn hét lên làm ba mẹ nó với nó hết hồn

“đó…đó thấy chưa, mẹ chưa gã con cho người ta mà giờ người ta muốn độc chiếm con rồi, hix”- mẹ nó giã vờ giận dỗi

“hihi, tại con không muốn xa cô ấy mà”-hắn gãi đầu ngượng ngùng nói

“nhưng ta nghĩ hai đứa về đây chơi là còn mục đích khác”-ba hắn nghiêm túc nói

“dạ, con về đây xin phép ba mẹ cho cón được đám cưới với Hàn Băng

(sun hay ice)-hắn nói.

“uhm, dù sao hai đứa cũng lớn rồi, đám cưới là chuyện đương nhiên, vậy con định khi nào tổ chức”-ba nó

“dạ càng nhanh càng tốt”-mặt hắn hiện lên hai chữ gian

Nó này giờ không lên tiếng khuôn mặt đỏ phừng vì ngượng, không ngờ hắn lại nói như vậy. còn ba mẹ nó thấy nó với hắn như vậy thì vui mừng.

Sau khi nói hắn nói chuyện với ba mẹ nó xong, thì nó và hắn quyết định đi dạo một vòng thành phố. Nếu tính ra đã năm năm nó chưa về lại đây, nơi này thay đổi nhiều quá. Hắn thấy nó cứ suy tư hắn hỏi

“em sao vậy?”

“không có gì chỉ suy nghĩ vài thứ”-nó lơ đãng nói

“vài thứ gì?”-hắn tò mò

“không ngờ em sang hàn đã gần tám năm rồi (từ lúc nó qua hàn), thời gian trôi nhanh thật, trong thời gian ấy có biết bao chuyện xảy ra”-nó

“em đừng nghĩ nhiều, đó đã là quá khứ, hãy xoa bỏ những kí ức buồn đó đi và hãy sống vì hiện tại vì tương lai và vì anh nữa chứ”-hắn ôm nó vào lòng an ủi.

“uhm”-nó

Rồi hai người rơi vào trạng thái tĩnh lặng vừa uống nước (nước mía vỉa hè), cùng ngắm dòng người đông đúc tấp nập qua lại. bây giờ nó nghĩ không biết jun với emma sao rồi, nó không dám hỏi hắn vì sợ hắn giận. mặc dù nó giận jun với emma lắm, nhưng do lòng đó kỵ đã chiếm lấy tâm hồn của hai người họ.

Ngồi một lát thì nó và hắn trở về nhà và ngủ

Sang hôm sau, như lời hắn nói, bà hắn sẽ mang sánh lễ sang bỏ trầu (theo phong tục ở việt nam), cả hai bên ngồi nói chuyện vui vẻ, và quyết định ngày này hai tháng sau sẽ tổ chức đám cưới cho nó và hắn. Hai bên định tổ chức đám cưới cho chị hắn và anh nó(Ben)cùng ngày với nó và hắn nhưng hai người không chịu, hai người quyết định sau khi đám cưới nó kết thúc sẽ trở lại Mỹ tiếp tục học lấy bằng tiến sĩ.

Hai tuần trước ngày cưới

“ hôm nay anh bận việc công ty, không cùng em đi thử áo cưới được, em đi cùng ji với snow nha”-hắn vẻ mặt hối lỗi nhìn nó nói

“em biết rồi, anh cứ lo công việc đi”-nó mỉm cười nói

Sau khi hắn đến công ty, nó lôi diện thoại ra gọi cho ji và snow. Nửa tiếng sau ji và Snow có mặt tại nhà nó. Rồi cả ba kéo nhau tới tiệm studio lớn nhất nước, để chọn váy cưới.

Nó thực sự muốn chết đi vì hai con bạn của mình, bắt nó thử hết bộ này đến bộ khác. Nào là bộ này không đẹp, bộ này nhìn quê quá, bộ này không quyến rũ. Nó không biết nó là cô dâu hay hai người họ là cô dâu nữa.

Suốt ba tiếng đồng hồ cả ba mới chọn được một bộ váy cưới vừa ý. Nó mừng ra mặt vì thoát khỏi sự tra tấn của hai con nhỏ bạn.

Rồi cái ngày quan trọng nhất của đời nó cũng tới. đám cưới của nó với hắn có nhiều khách lắm nha, bà con bên nhà nó nè, bà con nhà hắn, bạn bè làm ăn của hắn, của Kin, của myung hee, rồi bạn anh nó, còn có bạn học của nó nữa thật là náo nhiệt và vui. Ai cũng vui vì nó đã tìm được hạnh phút ình.

Hôm nay nó thật sự rất quyến rũ nha, nhìn nó như một thiên thần gián trần vậy . Hell khi thấy nó vậy thì khóc hết nước mắt, bảo bối của anh đã lấy chồng, người ta nhìn anh ai cũng tưởng anh đang đưa con đi lấy chồng vậy, thật mất mặt mà.

Trong buổi lễ

“kim myung joo con có đồng ya lấy Lãnh Hàn Băng làm vợ không, dù có giàu có hay nghèo khổ, dù ốm đâu bệnh tật thì con mãi ở bên cô ấy”-cha sứ

“con đồng ý”-hắn

“Lãnh Hàn Băng con có đồng ý lấy Kim Myung Joo làm chồng dù giàu có hay nghèo sang, ốm đâu hay bênh tật đều ở bên cậu ấy”-cha sứ

“con đồng ý”-nó ngượng ngùng

“ta tuyên bố hai con là vợ chồng”-cha sứ

Sau lời tuyên bố, nó với hắn đeo nhẫn cho nhau, rồi quăng bông, không ngờ người chụp được nó lại là Myung Hee, mọi người nhìn chị hắn bằng ánh mắt gian gian, làm cho chị hắn ngượng chín mặt.

Mẹ nó cầm lòng không được, và mẹ nó đã khóc, khóc trong hạnh phúc, trong vui mừng. vì suốt năm năm qua mẹ nó cũng khóc nhưng nó là khoc trong nỗi đau. Bấy giờ thấy nó yên bề gia thất bà vui lắm.

sau đám cưới nó và hắn sẽ đi hưởng tuần trăng mật, nơi mà nó và hắn đến chính là paris, thành phố tình yêu, thành phố lãng nạm.

THE END.