Chương 4: chương 3 khởi đầu của rắc rối

Chap 3 khởi đầu của rắc rối

Sáng hôm sau, đúng 8h nó đứng trước cổng nhà bà hắn. nó bấm chuông, lúc ra mở cửa không phải quản gia kim mà là một cô gái cỡ bằng tuổi nó. thấy nó cô gái đó hỏi

“cậu muốn gặp ai?”

“tôi là giúp việc mới, hôm nay tới nhận việc”-nó

“oh, thì ra là cậu, phu nhân, cậu hai, cậu ba với quản gia đang đợi cậu, cậu vào đi”-cô gái

Vào nhà chính nó thấy m.n đang ngồi ở đó

“chào bà, chào cậu hai, cậu ba, quản gia kim?-nó chào (có biết ai là cậu ba, cậu hai đâu mà chào ta)

“uhm, con ngồi xuống đây đi”-bà hắn hiền từ mỉm cười nhìn nó

“vâng”-nó

“cô sẽ bắt đầu công việc từ ngày mai, tôi sẽ cho cô thời gian một ngày để sắp xếp đồ của mình và làm quen với m.n. và đây là hợp đồng, cô cứ đọc kĩ rồi hãy kí, xem nó có vấn đề gì không”-quản gia kim

Nó đọc hợp đồng một hồi rồi đặt bút kí. Bà hắn nhín nó hài lòng

“ah, giới thiệu với cháu, đây là cháu trai lớn của bà Kim myung joo, và cháu trai út kim myung soo, hai đứa nó bằng tuổi vs cháu.”-bà vui vẻ giới thiệu.

Hắn không thèm nhìn nó một cái, đứng dậy bỏ lên lầu, nó cảm thấy hắn thật khó ưa. Về phần soo cậu vui vẻ đưa tay chào hỏi.

“chào cậu, tớ không ngờ cậu lại là người cứu bà. Đúng là có duyên thật”-cậu nói. Nó chỉ cười. rồi xin phép cậu lên phòng xếp đồ

Nó vừa bước vào căn phòng không thể nào ngờ được căn phòng vừa rộng, vừa đẹp, lại toàn gấu bông, và những chậu xương rồng nó thích nữa. thấy nó như vậy quản gia kim nói:

“toàn bộ đều do phu nhân chuẩn bị đó, cô thích không”

“vâng, cháu rất thích, có loại cây cháu thích nữa nè(nó chỉ vào cây xương rồng)”-nó phấn khởi (bà hắn cho người điều tra về nó rồi mà lị)

“vậy là cháu cùng sở thích vs đại thiếu gia rồi, cậu ấy cũng thích xương rồng lắm đó”quản gia hiền từ nhìn nó nói

“cái tảng băng di động ak”-nó bất ngờ

“tảng băng di động?, ý cháu nói cậu hai hả?, vì một số lí do nên cậu hai mới như vậy, lúc trước cậu ấy giống cậu ba vậy thân thiện vui vẻ.”-quản gia nói giọng buồn, ánh mắt ưu sầu.

“thôi cháu sắp xếp đồ đi”-quản gia kim nói xong đi xuống lầu.

Còn nó trên phòng hì hụt trang trí lại căn phòng của mình. “chỉ là người làm mà được ở căn phòng rộng như vậy thì chủ nhà chắc nó gấp mấy lần cái phòng này quá”-nó suy nghĩ. Thoáng một cái đã tới 11h, lúc này nó mới nhớ, tối hôm nay có buổi biểu diễn của Nu’est. nó đem tấm vé ra ngắm nghía, “tối nay được gặp thần tượng của mình, ôi ui Nu’est quá cơ,hahaha”-nó cười một mình như con điên. Đang đắm chìm trong mơ mọng thì có tiến nói vang lên

“cậu bị thần kinh ah, sao nằm đó cười như điên vậy”-soo nói châm chọc

Nó quay đầu ra cửa thì ra là cậu ba của nó. nó xì một cái”sao cậu ba lại ở đây”-nó hỏi

“nhà của tôi, tôi ở đâu không được, mà cậu không định xuống ăn cơm ah, bà tôi kêu cậu xuống ăn cơm cùng kìa.”-soo nói xong bỏ xuống lầu. nó thấy vậy cũng xuống theo. Tới nơi nó đã thấy bà soo, và hắn ngồi trong bàn ăn, thấy nó bà kêu:

“con ngồi váo bàn ăn chung với bà luôn, ăn xong rồi đi với bà một lát”-bà nói

“không phải bà cho con nghỉ hôm nay hả”-nó ngồi vào ghế và nói

“sao, có chuyện gì hả. hôm nay con bận ah”-bà

“vâng, hôm nay có buổi biểu diễn ca nhạc của nhóm nhạc con thích, con mua vé rồi.”-khi nhắc tới nhóm nhạc nó thích mắt nó long lanh, làm m.n nhìn nó nổi da gà

“mấy giờ diễn ra?”-bà hỏi nó

“dạ 19h ạ”-nó

“uhm, cứ đi với ta, 19h ta đưa con qua chỗ biểu diễn luôn, ta đi khoảng ba tiếng ah”-bà vui vẻ nói với nó.

“dạ”-nó cười hớn hở

Vậy là nó và soo, hắn, bà ăn cơm, trong bữa ăn bà với nó nói chuyện rôm rã, soo lâu lâu chen vào câu chọc nó, còn hắn cứ im ru không nói lời nào nhưng nó đâu biết rằng những cặp mắt ganh tị, ganh ghét nhìn nó. vì nó là người làm đầu tiên được ngồi ăn chung với phu nhân và hai thiếu gia.

Sau khi ăn xong nó lên phòng thay đồ chuẩn bị ra ngoài với bà thì

“chào cậu, mình là nam jun hee hay là jun, năm nay 17t, mình làm quen nha”-jun tươi cười nói nhưng không khỏi bất ngờ về căn phòng củ nó. căn phòng này đâu dành cho người làm

“uhm, mình bằng tuổi cậu, cứ gọi mình là sun mà cậu làm ở đây lâu chưa”-nó vui vẻ trả lời, vì trong nhà này có người bằng tuổi nó nè, có người chịu làm bạn nó nè, vậy là nó đỡ buồn rồi.

“uhm, mình là cháu của quản gia kim, mình ở đây từ hồi nhỏ ak, ba mẹ mình mất sớm nên ông đem mình về đây ở cùng. Ah, mà cậu sướиɠ thật nha, ở phòng rộng như thế này”-jun

“oh, vậy phải gọi cậu là tiền bối òi, ủa chứ không phải giúp việc nào cũng ở phòng này hả”-nó ngạc nhiên. Không để jun trả lời nó bật dậy nhìn đồng hồ rồi hét toàn lên

“chết nãy giờ quen bén luôn, mình trễ rồi, có gì nói chuyện sau nha, giờ mình phải đi với bà rồi”-nó rối quá chơi một dàn tiếng việt ra làm jun ú ớ có biết nó nói gì đâu. Chưa kịp hỏi nó nói gì thì nó đã phóng xuống nhà mất tiêu.

Còn lại mình jun trên phòng nó “mày nghĩ sẽ yên với tao ah, tao sẽ nhanh chống đá mày ra khỏi căn nhà này thôi, bởi vì chỉ có tao mới được gần hai thiếu gia”-jun suy nghĩ rồi cười gian manh.

Tại trung tâm mua sắm A&D (của nhà hắn)

“sao đi tới đây vậy bà, bà mua gì hả, con không biết lựa đồ dùm bà đâu nha”-nó nói hờ trước tránh bà nhờ nó lực đồ dùm

“ai nói mua đồ cho bà đâu mà cháu rào trước đón sau vậy”-bà cốc yêu nó

“ui da, vậy là bà mua đồ cho hai thiếu gia ạ, vậy thì con càng không giúp gì được bà,hehehe”-nó

“Cốc” nó ăn thêm một cái cốc vào đầu nữa. nó xoa xoa cái đầu đáng thương của mình “sao bà đánh cháu hoài vậy, đâu quá trời”

“ai bảo cháu cứ đoán mò, sai mà cứ đoán hoài, ta đưa cháu đến đây là mua đồ cho cháu”-bà rất ư là xì tin

“dạ, mua cho cháu ak, tại sao lại mua cho cháu chứ, thôi cháu không mua đâu,, cháu về trước đây”-nó nói xong định bỏ trốn thì ở đâu hai tên vệ sĩ chặn nó lại, lôi nó vào shop thời trang. Nó cứ la oai oái, la hoài không tác dụng cộng với mết quá nó im luôn để hai tên đó lôi đi đâu thì đi.

Tại shop thời trang.

Thấy bà bước vào, tất cả nhân viên ở đây cuối chào cung kính

“chào chủ tịch”

“uhm, chọn cho tôi những bộ đồ đẹp nhất ở đây cho tôi, lựa size của cô bé này”-bà nghiêm nghị nói

Ai cũng nhìn nó, không biết nó là ai mà sao được chủ tịch quan tâm như vậy. nó thì cảm thấy khó chịu bởi ánh mắt của nv ở đây.

“mời tiểu thư đi theo chúng tôi”-quản lí

Vậy là nó lẽo đẽo đi theo, suốt hai tiếng đồng hồ chọn đồ rồi thử đồ làm nó mệt muốn đứt hơi. Cuối cùng cũng chọn được năm bộ hợp với nó.

Song phần mua áo đồ giầy dép cho nó. bà chở nó đến buổi biểu diễn của Nu’est.

End chap 3