Chap 9 chuộc lỗi
Nhờ vào sự chăm sóc tận tình của joon, soo, hắn và ji nó nhanh chóng hồi phục. hôm nay là ngày nó suất viện, cũng là ngày bà hắn đi công tác về. hắn va soo không biết giải thích như thế nào khi bà nhìn thấy nó như vậy. “chuyện tới đâu thì tới”-hắn và soo suy nghĩ.
Tại nhà hắn
“phu nhân đã về”-người làm và quản gia kim
“uhm, mà tụi nhỏ đâu hết rồi”-bà không thấy nó hắn và soo đâu nên hỏi.
“dạ.hai thiếu gia với sun….”-quản gia chưa nói hết thì từ ngoài cửa ji, soo, hắn đẩy nó bằng xe lăn đi vào.
“bà nội/bà”-hắn và soo, nó
Bà quay ra, nhìn thấy nó ngồi trên xe lăn thì hết hồn, sao mới có một tháng mà nó lại ra nông nổi này.
“sun, con bị gì vậy, sao lại phải ngồi xe lăn, mặt mũi thì trầy trụa, vậy đầu còn băng lại nữa”-bà lo lắng hỏi nó. còn hắn với soo toát mồ hôi, vì nếu bà biết lí do chắc nghe giảng đạo suốt đêm là cái chắc.
“dạ, con bị tông xe ạ,hihihihi”-nó nói làm tụi kia ngỡ ngàng.
“thật sao?”-bà nghi ngờ hỏi
“tớ bị tông xe đúng không”-nó nháy mắt với tụi kia
“dạ., sun bị tông xe bà”-tụi hắn
“sao lại bị tông xe, bị hồi nào”-bà hắn hỏi
“ah. Dạ là vậy nè bà, hôm ngày mà bà đi công tác là con bị tông xe. Do cậu hai ak (nó liếc qua hắn làm hắn giật mình). Tối hôm đó, cậu hai bảo con ra ngoài mua đồ với cậu hai, trên đường đi tụi con gặp một con cún, nó dễ thương lắm nha. Mà hình như con cún đó thích cậu hai, nên con nghĩ nó là cún cái. nó cứ luẩn quẩn quanh chân cậu hai. Chắc bà cũng biết ai cũng mê cái đẹp mà, động vật cũng vậy thôi. Nhưng mà cậu hai lại không thích, đá con cún một phát nó bay ra đường. con thấy vậy vội chạy ra bế con cún đó lên xem xét. Ngay lúc đó có chiếc xe con chạy với tốc độ nhanh, mà hình như chủ xe đang say rượu ak bà…, và kết quả là vậy nè bà, hihihihihi”-nó vừa kể vừa diễn tả làm m.n cười bò lăn bò lết, còn hắn thì mặt càng ngày càng đen. Nó biết núi lửa sắp phun trào nên chỉ biết nhìn hắn cười trừ.
“con đúng là tàn nhẫn đó joo, ta sẽ phạt con. Con phải chịu trách nhiệm chăm sóc sun cho tới khi con bé lành hẳn. mà ta nói cho con biết nha, con giám ăn hϊếp sun là ta cắt toàn bộ thẻ tín dụng, tịch thu xe của con đó”-sau lời cảnh cáo của bà hắn, mặt hắn méo xệt.
“ah, mà mấy đứa chưa giới thiệu bạn mới của mấy đứa cho ta dđi chứ”-bà vui vẻ
“dạ, chào bà con là lee ji eun, mọi người thường gọi là ji ạ, con học chung lớp với sun”-ji lễ phép giới thiệu
m.n người nói chuyện vui vẻ với nhau, khoảng một tiếng sau thì ji xin phép về. còn lại hắn bà hắn soo và nó đang ngồi ăn trái cây bỗng
“aaaaaa”-nó la lên. Làm bà, hắn với soo hốt hoảng
“sun con/ cô/cậu sao vậy”-bà hắn, hắn và soo hỏi
“con đau đầu quá, rất đâu”-nó đau đớn nói
“không lẽ…”-hắn và soo nghĩ
“thôi hai đứa đưa sun lên phòng đi, quản gia kim, mau gọi bác sĩ lee tới đây”-bà hắn thúc giục.
“vâng thư phu nhân”-quản gia kim. Còn về phần jun thì thấy nó vậy càng lo sợ hơn. Mặc dù nó nói là do tai nạn giao thông.
Hắn bế nó về phòng, nhẹ nhàng đặt nó xuống giường
“sao rồi, đỡ chưa”-hắn và soo đồng thanh.
“không sao rồi, hai người về phòng đi”-nó
“không, tối nay tôi sẽ ở lại”-đồng thanh đợt hai
“nhưng…”-nó bối rối khi hai anh e hắn như vậy
“không nhưng nhị gì hết”-đồng thanh lần ba. Nhưng lần này có thêm mùi thuốc sùng nữa.
“aaaaaaaaaaaaaaa”-nó hét lên làm hai chàng ta giật mình. Lúc này cũng là bác sĩ vừa vào phòng nó, thấy nó vậy bác sĩ đuổi hai anh e hắn ra ngoài.
“anh thích sun sao?”-soo nhìn hắn hỏi
“không, em thích nhỏ đó”-hắn lạnh nhạt
“đúng, em thích sun.””-soo cười nói
“uhm”-hắn
“em vui vì anh không thích sun, em không muốn hai anh e vì một cô gái mà bất đồng”-soo. Nói xong soo trở về phòng của mình, mặc cho hắn đứng đó “nó nói vậy là sao chứ”-hắn nghĩ. Bực mình hắn cũng về phỏng ngủ luôn. Nhưng hắn có ngủ được đâu, câu nói của soo cứ ám hắn.
Sáng hôm sau, hắn có nhiệm vụ là qua gọi nó dậy, hôm nay nó sẽ đi học lại. hắn bước vào phòng nó, giờ hắn mới nhìn kĩ phòng nó nha, có nhiều gấu bông, hoa sương rồng lắm luôn. “cô ta là người làm mà bà cho ở căn phòng này sao, hiazzzz”-hắn thở dài nghĩ.
“nè, sun dậy đi, dậy, dậy”-hắn lay nó mãi mà không thấy động tĩnh gì.
“NÈ, DẬY ĐI SÁNG RỒI KÌA CON HEO KIA”-hắn hét vào tai nó. làm nó giật mình.
“aaaaaaaaa”-nó hét lên
“nè cô sao vậy hả, hả”-hắn lo lắng
“cái tên điên kia, làm gì mà sáng sớm vô phòng người ta mà hét như vậy hả, sáng chưa uống thuốc hả”-nó bực mình quát hắn.
“tôi kêu cô nhẹ nhàng cô không nghe, đợi tôi hét nới chịu dậy”-hắn nhìn nó nhếch môi cười đểu.
“hừ, quân tử trả thù 10 năm chưa muộn”nó suy nghĩ rồi lườm hắn
“nè, joo đẹp trai, bế tôi vào phòng vệ sinh đi”nó nói hai con mắt chớp chớp, ngây thơ làm hắn nổi da gà, lạnh ống lưng.
“không”-hắn phũ phàng bước ra ngoài, nó trong đây tức tối.
Bỗng, một cái bóng đèn 1000w hiện ra trong đầu nó, nó đứng dậy, bước đi nhưng di được một bước nó cố tình quơ trúng cái li nước để trên bàn, làm cái li rớt xuống, hắn vừa xuống dưới nhà thì nghe”xoảng” ở trên lầu, bà hắn, soo cũng nghe thấy. mọi người lật đật chạy lên trên phòng nó thì. Trước mặt mọi người là nó đang nằm trên sàn nhà, bên cạnh là những mảnh vỡ thủy tinh, có mảnh cắt trúng tay nó, làm nó bị thương.
Soo thấy vậy nhanh chống chạy tới bế bó lên giường, hắn cũng định chạy tới nhưng soo nhanh hơn. hắn cũng cảm thấy khó chịu lắm.
“mau đem hộp cứu thương vào đây”soo hét
5’sau “thưa cậu ba, hộp cứu thương đây ạ”-người làm
“cô mau dọn dẹp chỗ này đi”-soo ra lệnh.
“vâng ạ”-người làm
“sun, sao con lại bị ngã hả”-bà hắn
“dạ, hix, hix, hồi nãy cậu hai vào phòng con kêu con dậy, lúc con dậy rồi con có nhờ cậu hai đỡ con vào phòng tắm nhưng cậu hai không giúp, con sợ mọi người đợi nên con tự đứng dậy đi, đang bước thì bị ngã, hic…hic”-nó sụt sùi khóc.
“Cốc”-bà hắn cú vào đầu hắn một cái quát “ta nói với con làm sao hả, chân con bé bị vậy là vì ai, sun chỉ nhờ bế vào phòng tắm để làm vscn mà con cũng không giúp là sao hả”
Hắn xoa xoa cái chỗ bị bà cú, nhìn nó căm phẫn “cô được lắm dám chơi xỏ tôi ah”
“còn đứng đó nữa mau bế sun vào phòng tắm đi”-bà hắn quát
“không biết ai mới là cháu đây nữa”-hắn lầm bầm
“thôi bà nội, để con bế sun cũng được”- soo giành. Nói xong soo bế nó vào làm vscn (đánh răng rửa mặt thôi nhé).
Hắn ngoài đây tức giận. nhìn thấy biểu hiện của hắn bà hắn mỉm cười “ta tin rằng sun có thể thay đổi được cháu, cháu trai của bà”.
Tai trường học
Chiếc xe BMW đỗ trước trường , các học sinh nhao nhao vì họ nhận ra đó là xe của hai hoàng tử. soo và hắn bước ra, soo thì ra sau xe lấy chiếc xe lăng, còn hắn vòng qua bên phía kia, mở cửa xe. Tất cả mọi người như ngưng thở, người bên kia là ai. khi nhìn thấy tất cả học sinh như hóa tượng “không thể nào, sao lại là con nhỏ đó, nó được đại hoàng tử bế kìa.”-đó là những suy nghĩ của các học sinh nữ. xung quanh là những lời bàn tán về nó, nhưng nó không quan tâm, nhưng hắn thì thấy khó chịu. không phải khó chịu vì nói nó mà là hắn bị mất hình tượng.(phũ quá)
“tất cả biến hết cho tôi”- hắn quát. Làm tất cả học sinh co giò chạy.
Sau khi đuổi đám ruồi nhặn đi, nó và hắn , soo về lớp. từ hôm nay hắn và soo sẽ học củng lớp với nó(lệnh của lão bà bà (bà hắn).), để nó dễ sai bảo.
Vào lớp, joon và ji thấy nó thì chạy tới xô hai anh em hắn ra, giành đẩy nó.
“nè cậu khỏe chưa mà đi học lai rồi”-joon
“uhm, khỏe rồi mà, ở nhà ăn với ngủ riết thành heo luôn, hihihihi”-nó cười tươi với joon làm ai đó ghen tị
“ah, mấy đứa mà đánh bà ak, bị nhà trường đuổi học rồi đó”-ji
“vậy sao”-nó cười ngượng
Hai anh chàng nhà ta nãy giờ bị cho ra rìa, soo giận dỗi nói “mấy người xem tụi tui là không khí hả”
“ủa tưởng hai người về lớp rồi chứ”-ji
“tụi anh giờ học ở đây”-soo
“WHAT?, học ở đây ak”-ba cái miệng đồng thanh hét
“uhm”-hắn và soo
Lúc này cô giáo bước vào.
“cô báo cho các em một tin vui nha, đó là hai hoàng tử bên vip sẽ qua đây học chung với chúng ta hết năm nay”-bà cô vừa nói xong, bà cô tưởng lớp sẽ hào hứng khi được học chung với hoàng tử ai ngờ
“không vui tí nào.”-cả lớp
“sao không vui”-cô giáo hỏi lại
“joon là đẹp trai nhất,hú hú hú, đúng không mấy bạn”-nana
“đúng, đúng”-cả lớp hò hét um sùm
“IM LẶNG”-bà cô
“chỗ bọn em ở đâu cô”-soo
“ah. Soo ngồi kế ji, còn joo ngồi kế sun nha”-cô giáo
“không được, soo có thể ngồi gần ji nhưng joo không được ngồi gần sun”- tên ẻo lả nhất lớp
“tại sao”- cô giáo ngây thơ hỏi. cái lớp này ngộ, ai ngồi với ai chả được
“vì sun là của joon thái tử”-cả lớp hét. Làm nó và joon đỏ mặt.
“thôi, thôi cho cô xin đi, joo em ngồi bên cạnh joon nha”-cô giáo
Hắn không nói gì chỉ gật đầu. hắn đang bực mình nên không muốn nói. “cái lớp điên này, mình đẹp trai vậy mà không bằng thằng nhóc đó sao, vậy còn gọi thằng nhóc đó là thái tử nữa chứ”hắn nghĩ rồi liếc joon. (ah, hai anh em hắn hơn tụi lớp nó một tuổi nhưng vẫn học cùng khối là vì anh em hắn học trể một năm).
Hết tiết học nó cảm thấy đói bụng, nhưng đi không được, joon và ji định xuống mua cho nó nhưng
“joo, tôi đói xuống canteen mua đồ chó tôi ăn”-nó nhìn hắn nói
“không”-hắn lạnh lùng
“ah, vậy cậu không nhớ đã hứa với tôi những gì và bà cậu nói những gì ah”-nó chọc tức hắn
“hừ”-hắn hừ lạnh rồi lôi soo đi cùng hắn mua đồ ăn cho nó
“nè, thằng nhóc joon đó là ai vậy, sao anh chưa từng thấy nó, mà sao nó thân thiết với cô ta dữ vậy”-hắn
“tình địch”-soo chỉ nói hai từ đủ để hắn hiểu
“hừ, phải đề phòng thằng nhóc đó”-hắn nghĩ
“anh thay đổi rồi joo à”-soo nói. Hắn nhìn soo tỏ vẻ không hiểu
“anh nói nhiều hơn, đôi khi còn cười, biết cãi lộn, biết ghen tức”-soo nhìn hắn cười gian. Chính hằn cũng không nhận ra sự thay đổi này của mình. Hắn nghĩ lại, đúng là thời gian qua hắn có thay đổi, từ lúc nó xuất hiện.
“nè ăn đi”-hắn
“oh, ngon quá, joon, ji hai người cũng ăn đi”-nó
Nó, joon, ji, soo, ăn uống nói chuyện vui vẻ, hắn thì ngồi tự kỉ một mình. Hắn bực mình vì mình bị cho ra rìa.
Cứ như thế trên lớp cũng như ở nhà nó cứ
“joo, lấy cho tôi ly nước”
“joo, bế tôi xuống xem ti vi”
“joo tôi muốn ăn mì đen”
“joo, tôi…..”
“joo….”
Vâng…vâng và vâng vâng. Nhìn thấy nó là hắn muốn bay tới bóp cổ cho chết thôi. Hắn không biết tại sao mà hắn lại như vậy với nó. hắn ghét con gái mà tại sao hắn không thể nào trái ý nó.
End chap