Chương 1-2: Hiểu lầm
Chắc bạn tò mò con đàn bà nào đánh tôi =.=
Phải, là con bạn thân của tôi:((( Nó tên là Nguyệt Đan.
“Mày muốn tao thông mày không? Ngày đầu tiên đi học mà bỏ tao đi ngắm trai hả?”
“Tao đâu có ngắm trai! Tao đi đọc sách! Nhưng có thằng lấy trộm sách của tao”
“Thôi! Kệ đi! Nó đọc xong trả cho thư viện rồi mày đọc!”
“Không chịu!”
Tôi bĩu môi. Đờ mờ thằng ăn cắp -.- Nó sẽ chết với tôi.
Sau đó, tôi và nó trèo tường đi ăn kem cho bõ tức =)))
Vui quá! Hôm nay đi ăn kem tôi ngắm được bao nhiêu anh giai đẹp:v
Hạnh phúc quá bà con ơi!!!
Sau khi tôi về nhà…
Mẹ tôi- mẫu hậu đại nhân, đã cầm sẵn cây roi, nở một nụ cười nham hiểm.
“Giỏi lắm con gái! Trốn hai tiết học! Cô giáo mà không gọi về thì…”
Đời tôi tàn rồi…
Sau đó… Chắc hẳn các bạn biết rồi nhể? Tôi bị đánh! Bị đánh đó!
Đắng lòng:(((((((
Hôm sau tôi đi học với một bộ dạng thảm thương:/
Chân bầm tím, mặt trầy xước,có khác gì một con dị tật bẩm sinh không hả trời????
Cô giáo chủ nhiệm yêu quý hôm nay dạy tiết 1:v Nhìn thấy tôi, cô không những ôn tồn hỏi thăm, phang ngay câu: ‘Chắc lại đánh nhau hả? Chừa đi nhé’
:/ Tôi là con gái mà -_- Đâu có đánh nhau được:(( Cơ bản là vì năm ngoái, tôi dùng cây chổi lau nhà đập thằng bạn ngồi bàn dưới đến nỗi chảy máu nên … =)))
Ai bảo nó nói tôi gay -_-
Gay cái bà màiii!!!
‘Học sinh mới kìa!’
May có Nguyện Đan kéo tôi lại với thực tại. Đeo kính vào, nhìn lên bục giảng..
Đờ mờ!!!! Là thằng ăn cắp sách của tôi!!!!
“Xin chào! Mình là Thiên Thiên! Mong các bạn giúp đỡ!”
Hắn nở nụ cười rất “tươi” -.-
Cứ cười đi:V
Mai mày chết với bà =)))
•••
Tôi đang nằm ngủ trong giờ ra chơi:3
Đang ngủ, bỗng có đứa nào đấy vấu vào đùi tôi!
Đau vồn:(((
Tôi lập tức ngồi dậy, thấy tên Thiên Thiên – thằng ăn cắp hôm nọ đang đứng gần đó. Chỉ có hắn thôi -.- Hắn là người vấu tôi. Tôi hùng hổ tiến tới. Mặt đằng đằng sát khí. Tôi đập cho hắn một cái.
“Ai da!”
Hắn kêu lên!
Tôi nhìn xung quanh xem có ai để ý không. Chết tiệt! Thằng Lâm- tổ phó tổ 1, nó lè lưỡi cười man rợ với tôi! Vậy là… Không phải hắn là người vấu tôi, mà là thằng đàn bà kia!!!!!
Không giữ nổi bình tĩnh, tôi trèo qua dãy bàn ghế tổ 2, nhảy xuống, vơ đại cây bút bi, và… Thông!!!!
Thật kinh hoàng!!!!
Tôi còn nghe thấy tiếng ‘phụp’ nữa là:))))
Lâm gào lên.
Nó ôm chỗ tôi vừa đâm, gục xuống, khóc nức nở.
“Con chó Vi Anh! Tao chỉ vấu mày! Tại sao??? Tại sao mày lại thông tao???? Oà oà!!!! ”
” Bạo lực quá đấy! ”
Hắn đứng sau tôi, mặt rất chi là…
“Tôi… Tôi… Xin lỗi!”
Đấy là lần đầu tiên tôi xin lỗi người lạ đó nhé -…-
Các bạn biết bản thân tôi hạ thấp thế nào để xin lỗi hắn không:(( Chắc là không -__-
“Cuối giờ đi theo tôi!”
Hắn nói rồi bỏ đi.
Tôi đành giơ ngón tay thối ra =)))
Làm như mình là tướng không bằng
-___- tưởng mình ra lệnh là người khác răm rắp làm theo sao??:/
Đã thế tôi sẽ cho hắn leo cây =))))
“Đi đâu? Định chuồn à?”
Hắn đi vòng ra trước mặt tôi -___-
Thế là hắn đi sau, tôi đi trước, nói đi đâu, hướng nào là tôi phải đi theo:(( Ê tên kia -___- 5h30 rồi, không cho tôi về à (=•=)
Hắn dẫn tôi ra sân sau -.- Nghe nói nơi này bị trường bỏ hoang, không sử dụng nữa, vậy mà hắn lại đưa tôi đến đây? Muốn gϊếŧ tôi đã trả thù sao?? O___0
Hắn không vòng vo, vào thẳng vấn đề chính.
“Vừa nãy cậu đánh tôi! Giờ tôi trả lại cho cậu!”
Hắn ta… Nói xong liền sát mặt vào tôi… Và hôn tôi!!!!!
Quỷ thần ơi!!!!! Gϊếŧ con đi!!!!