Tôi đỏ mắt.
Tôi nhìn bọn họ tách ra, nhìn cậu con trai kia dựa vào lòng ngực của anh ấy, nhìn bọn họ uống từng ly từng ly rượu ngọt, nhìn người kia đè chồng lên thành ly mà anh vừa uống, khối đá xoay tròn chạm vào vách ly thủy tinh tạo nên âm vang rất khẽ, sau đó Bặc Linh đoạt lấy rượu trong tay cậu ta, uống sạch.
Tôi bỗng nhớ đến tối hôm qua tôi cùng Bặc Linh môi kề môi, cũng nếm được mùi hương rượu giống vậy, thì ra cho đến bây giờ anh đều lén tôi uống rượu như vậy.
Trong quán bar long ngư hỗn tạp, mà tôi lại mặc quần áo ở nhà nhìn qua thật sự có chút chẳng giống người thường, có người muốn đùa giỡn tôi, thừa dịp tôi không chú ý mà vuốt ve eo tôi, tôi thất kinh nhảy dựng, trừng mắt nhìn hắn ta, người nọ hình như đã say rượu rồi, mặt bị rượu làm cho đỏ hổng, muốn lôi kéo tay tôi, tôi tránh hắn ta, nói: "Đừng chạm vào tôi!"
Con ma men kia làm sao ngeh tôi nói chuyện, sức lực của hắn ta lớn vô cùng, hắn ta lại muốn lôi tay của tôi, bên cạnh có người ồn ào bảo hắn ta nhanh lên, tay tôi bị nắm đến phát đay, ở trong thị giác của tôi, vẫn có thể nhìn thấy Bặc Linh và cậu con trai kia, cậu ấy hình như liếc mắt nhìn sang bên này một chút, chỉ chỉ về phía tôi, bảo Bặc Linh nhìn xem.
TruyenHDTôi lập tức thoát thân, cũng cho con ma men này thêm cơ hội, hắn ta ôm lấy tôi, mùi rượu hôi tanh phủ xung quanh tôi, khiến tôi có chút buồn nôn.
Con ma men kia muốn hôn tôi.
Tôi đấm vào bờ vai của hắn ta, kêu lên: "Không cần."
Mọi người chung quanh chẳng ai muốn giúp tôi cả, bọn họ đều nhìn xem chuyện cười.
Tôi nhìn thấy Bặc Linh đi đến, tim của tôi trùng xuống, bởi vì anh ấy vẫn nắm chặt tay cậu trai kia, cậu ấy kêu: "Anh ơi, anh nhìn xem."
Tôi cứ nghĩ bản thân mình là một tên hề đang nhảy nhót để người ta xem, thế nhưng anh ấy vẫn thờ ơ.
Mãi cho đến khi con ma men kia muốn kéo áo tôi lên tôi mới cắn lên vai hắn ta, chạy đi.
Mà lúc này Bặc Linh cũng dường như tỉnh khỏi mộng mà buông tay cậu trai kia ra.
Trước mắt tôi chỉ có một mảnh mông lung, tôi trước sau chẳng thể nào nhìn rõ gương mặt của cậu trai kia, nhưng mà gương mặt của Bặc Linh thật sự vô cùng rõ ràng, anh ấy hỏi tôi sao lại đến nơi này.
Thế nhưng tôi lại hỏi một đằng trả lời một nẻo: "Bặc Linh, anh thích cậu ấy sao?"
Bặc Linh không nói chuyện.
Tôi cười cười, sau đó nhanh chóng tách đám người rồi chạy ra ngoài quán bar, trời mới biết tốc độ của tôi nhanh đến mức nào, sau khi tôi chạy ra ngoài rồi mới phát hiện tôi đang đứng trên gai lộ chẵng quen biết, chỉ có thể nhìn thấy từng hàng từng hàng xe đang chạy.
Xa hoa trụy lạc trong đêm sâu.
Tôi nghe thấy tiếng Bặc Linh gọi tôi: "Đàm Xuân, Đàm Xuân, em dừng lại đi."
Tôi không ngừng lại, cũng không muốn thấy Bặc Linh, cũng chẳng muốn gặp cậu trai kia.
Tôi không muốn nhìn thấy bọn họ hôn môi, cũng chẳng muốn thấy bọn họ nắm tay nhau.
Đó là Bặc Linh của tôi, nhưng sao trong lòng ngực của anh ấy lại có người khác rồi?