Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Xuyên Vào Truyện Pỏn Làm Ác Nữ

Chương 2: Giúp nam chính hạ nhiệt

« Chương Trước
【 Nữ phụ ngơ người làm gì, ngươi mau chơi hắn, à không, ngươi mau chữa trị cho hắn để hắn xuất mồ hôi】

【Mau lên, ta nạp tiền rồi không có cái gì mà hội viên tôn quý như ta không thể nhìn.】

【 Giúp hắn hạ nhiệt đi, mau hung hắn làm hắn khóc.】

【 Ta đã biết nữ phụ do dự cái gì rồi chắc là đang nghĩ đến viễn cảnh ấy



Ta nói các ngươi đừng suy nghĩ hoang đường.

"Hệ thống nếu như ta vi phạm mệnh lệnh thì sao?"

"Vậy bên này sẽ trực tiếp đem ngài chuyển giao đến tiểu thuyết S+ NP Bối Cảnh Nước Đức."

Thư viện thật nhiều truyện a.

Ta vẫn có hy vọng: "NP như thế nào?"

"1 Với 72."

Ta: ......"

Ta muốn hỏi đây là kế hoạch con người tạo ra tôn ngộ không sao?

Vì để tránh cho ba ngày ba đêm không xuống giường được, ta tranh thủ cởi giày vọt tới trên giường.

Nam chính toàn thân nóng hổi.

Bề ngoài lạnh lùng của hắn dán sát lại ta, trực tiếp đem ta ôm vào lòng

Cái đáng nói là nam chính sao có thể đẹp trai như tài, bảo sao nữ phụ thích tìm đường chết

"Hệ thống đề nghị ngài mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không sẽ bị trừng phạt bằng đạo cụ."

Còn có đạo cụ???

Mặc dù đẹp trai nhưng mà

Bốn mươi độ C thật có thể chứ?

Đây quả thực trái ngược lẽ thường.

Đột nhiên tay ta chạm phải thứ to lớn gì đó kỳ lạ.

Nếu như ở hiện thực, căn bản không có khả năng.

Nhưng đây là nam chính trong truyện pỏn thì trở nên hợp lý.

Trong lúc đang bàng hoàng thì giọng nói hệ thống vang lên

"Cảm ơn 『 Trộm tiền chồng nuôi mẫu nam 』 đã khen thưởng, tư thế khó đang được mở khoá......"

Trời đất quay cuồng, ta liền ngã xuống giường.

Úc Trầm nặng nề hừ một tiếng, trùm lên người tôi như một quả cầu lửa.

Anh ta vùi đầu vào tai tôi, miệng thì thầm.

Toàn thân tôi thấy không khỏe.

[Độ linh hoạt +5]

[Độ ướŧ áŧ +5]

[Thét chói tai +5]

……

Một cảm giác khó tả lan tràn khắp thân thể tôi.

Có phải người ta không phát hỏa, liền coi người ta là kẻ ngốc? Hổ không gầm lại tưởng Hello Kitty?

Tôi thật sự muốn khóc.

Hơi thở nóng bỏng của Úc Trầm phả bên tai, ngứa đến mức ngũ quan tôi vặn vẹo.

Chịu không nổi, tôi nhấc chân đá vào chân anh ta.

Nhưng là chân giữa.

“Ầm” một tiếng.

Úc Trầm rơi xuống đất.

Căn phòng đột nhiên yên tĩnh đến đáng sợ, tôi có một linh cảm chẳng lành.

Ta vội vàng xuống giường, đá vào chân “thật” của Úc Trầm.

Không hề phản ứng.

Tôi áp tai nghe nhịp tim của anh ta.

ĐM ——

Chết…… Chết rồi??!

Tôi sợ tới mức ngồi trong phòng tru tréo thảm thiết như quỷ khóc sói gào, bò trong bóng tối, nhai tóc, trợn mắt……

Thậm chí còn quỳ xuống đất thực hiện dập đầu đại pháp.

Anh chết rồi, tôi sao sống được a a a~~~

Ở trong truyện pỏn bị kết án chung thân, hoàng liên cũng không đắng bằng mệnh tôi, kiếp trước tôi là Hán gian ư?

[Mẹ nó, nữ phụ khỏe như trâu, một phát đá chết tươi nam chính?]

Tôi: “???”

Vu không, thân thể anh ta không tốt không liên quan gì đến tôi.

[Hình như xem quảng cáo 30 giây có thể hồi sinh na, chính.]

Thật thế ư, không cần phải ngồi tù, cái này quá đơn giản!

Lần đầu tiên tôi thích quảng cáo đến vậy.

[Nhưng mà tôi vẫn muốn nhìn nữ phụ ngồi tù, ở trong tù mở phó bản NP, nam chính cứ an tâm nằm quan tài, nữ chính của anh sẽ có người thượng hahaha.]

Tôi: “……”

Thế giới này nhiều người xấu quá….

[Chiến binh của tình yêu thuần khiết ngã xuống đất ư? Tôi mặc kệ, tôi muốn hồi sinh nam chính.]

Ô ô ô, vẫn còn có người tốt.

[Hồi sinh xong, cho bọn họ play tàu điện ngầm, công viên, rừng cây nhỏ, cosplay thầy giáo x nữ sinh trên bục giảng, hoang dại đến mức kiểm duyệt viên phải đầm đìa mồ hôi.]

[Tôi kiến nghị thêm hình phạt còng tay t.ình th.ú woohoooo!]

Mẹ nó, tất cả đều là người xấu.
« Chương Trước