Chương 3

Khi Diệp Cẩn bày miếng cá kho lên đĩa, những người mới đến phòng phát sóng trực tiếp vì thông báo vừa rồi trên toàn trang đều bị thu hút bởi món cháo cả do Diệp Cẩn làm.

Họ lập tức hưng phấn khi nhìn thấy những món ăn mới hồng hào, thơm phức.

[As a ai. Nó có mùi rất thơm và trông rất ngon: Cái này là cái gì? Bây giờ đã sẵn sàng để ăn chưa? ]

[Woo woo woo Tưởng rằng cháo cá nếp thơm mềm đã ngon rồi, không ngờ cá viên còn ngon hơn nữa, nước bọt cũng chảy ra.]

[Tôi không ngờ rằng cả đời mình lại có thể ăn được món ăn ngon như vậy. Sau khi nếm thử cháo cá và cá viên kho tộ, sau này tôi sẽ phải đối mặt với dung dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo và vô vị như thế nào đây? ]

[Lầu trên không nói chuyện võ thuật ! Họ đã bắt đầu ăn rồi]

[Vị nó như thế nào? Nhìn màu đỏ tươi này lại nghĩ đến bát nước vừa rồi có vị lạ. Mặc dù mùi rất thơm nhữyng tôi không dám ăn!]

[ lầu tôi nói cho cậu biết, vừa mặn vừa ngọt. Toàn bộ rất là ngon. Bạn chưa xem cuộc xung đột nơi rất nhiều người trên mạng đã lên tiếng sao? ]

. [Nó thực sự rất ngon, nhưng càng ăn, bạn càng đói! Bạn có cửa hàng không chủ kênh.Hay 2 món này có bán không? Tôi sẵn sàng trả giá cao để mua]

[Tầng trên, bạn là người mới phải không? Chủ kênh chỉ nói rằng nó sẽ không được bán trong thời gian tới, bởi vì chủ kênh không đủ khả năng chi trả phí vận chuyển]

[Không thành vấn đề. Chỉ cần có thể ăn vào miệng, tôi sẵn sàng tự mình trả tiền vận chuyển! Hoặc chủ kênh có thể cho mình biết địa chỉ, mình sẽ nhớ công ty Star Delivery đến nhận gói hàng mà chủ nhà không phải trả một xu nào! ]

[Cùng tầng trên +1]

Trang tin nhịp trên 197

[Tương tự như trên +10086]

[Tôi nghi ngờ những người ở tầng trên đang cố lừa địa chỉ để đi ăn uống! Và tôi có bằng chứng ]

[Chủ kênh khuyến nghị không tiết lộ thông tin cá nhân của họ trên mạng sao, bảo vệ quyền riêng tư cá nhân của chủ kênh là ưu tiên hàng đầu!]

Diệp Cẩn chỉ nhớ nhìn số lượng người trên mạng khi nhìn vào đập. Cậu đã rất ngạc nhiên vì điều này.

Vừa rồi chỉ có vài nghìn người, nhưng sau một thời gian, đã lên tới 700.000 người trên mạng, điều này khiến cậu rất ngạc nhiên.

Cậu vốn tưởng rằng buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên sẽ thu hút nhiều nhất hàng nghìn người, nhưng anh không ngờ rằng nó sẽ thu hút được gấp hàng chục lần.

Có vẻ như người dân Interstellar không hề ghét đồ ăn. Phải có lý do tại sao không ai làm điều đó.

Sau khi kinh ngạc, Diệp Cẩn đặt cá viên om và cháo cá lên bàn nấu.

Cậu nghiêm túc giải thích với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp: “Xin lỗi, tôi không ngờ mọi người lại thích món ăn tế làm trong buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên hôm nay nên tôi đ không chuẩn bị nhiều. Tôi không thể bán nó cho người khác, nếu không tôi sẽ không có gì ăn trong vài ngày tới”.

Nói xong. Diệp Cẩn xoa cái bụng đói nhìn đồng hồ rồi nói: “Chúng ta dừng lại ở đây để xem buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm nay, đến giờ ăn rồi. Đã đến giờ ăn trưa rồi, chúc mọi người dùng bữa vui vẻ!"

Nói xong, Diệp Cẩn muốn đóng buổi phát sóng trực tiếp để đi ăn, nhưng bị chặn lại bởi hiệu ứng đặc biệt đốt nhiên bùng nổ trong phòng phát sóng trực tiếp.

[Cung cấp ngư lôi nước sâu, cảm ơn mỏ neo đã cho tôi ăn món ngon như vậy! Khi nào chủ kênh sẽ phát sóng lần tiếp theo ]

[A, a, a, đừng mà! Chủ kênh, đợi một chút! Tôi chưa ăn đủ. Cho tôi ăn thêm chút nữa nhé! Dù không đủ tiền mua ngư lôi nhưng tôi vẫn có thể gửi bom lặn. Hãy phát sóng một lúc nhé!]

[Mặc dù tôi không đủ khả năng mua một món quà lớn nhưng tôi có thể tặng bạn một bệ phóng tên lửa. Tôi cầu xin cậu ở lại thêm một lúc nữa. woo woo woo wool

[Câu hỏi tương tự, lần sau khi nào người dẫn chương trình sẽ phát sóng trực tiếp? Tôi vẫn muốn ăn nỗ như thể tôi chữa ăn đủ! Hãy gửi một quả ngư lôi nước sâu về cho chủ kênh cho tôi nhé! ]

Diệp Cẩn nhìn các hiệu ứng đặc biệt về quà tặng lấp đầy màn hình và cảm ơn từng người một, sau đó giải thích với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp:“Ngày mai sẽ có buổi phát sóng trực tiếp vào buổi trưa. mọi người làm món ăn mới. Bây giờ là giờ ăn trưa nên mọi người nhờ ăn đúng giờ nhé. Ăn uống rất tốt cho sức khỏe của bạn. Bạn cũng có thể thử tự tay nấu cháo cá phi lê và cả kho tộ. Các nguyên liệu có thể được mua tại Interstellar Mall. Cháo cá dễ tiêu, có tác dụng bổ dưỡng cho người kém ăn, tỳ vị yếu. Nếu học được, bạn có thể tự làm và ăn ở nhà "

[Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể học được nó, nhưng tiếc là não tôi không thể điều khiển được tay mình ]

[Tôi không có niềm tin vào bản thân mình. Cùng chờ chủ kênh nấu món mới vào ngày mai nhé! ]

[Muốn biết ngày mai Chủ Kênh sẽ làm gì, rất mong chờ]

Diệp Cẩn nhìn màn hình đầy mong đợi và rất vui vì có rất nhiều người thích món ăn cậu làm.

Nhưng bây giờ cậu đói lắm rồi nếu không ăn thì sẽ nhớ nhung. Sau khi đặt bát đĩa xong, anh nhanh chóng nói: “Được rồi, hôm nay thế là xong. Tôi thực sự phải ăn trưa trên sóng. Sẽ không tốt cho sức khỏe nếu bạn không đặt hàng. Mọi người nhanh lên ăn đi nhé, hẹn gặp lại vào ngày mai!"

([Tôi định dịch dinh dưỡng, mặc dù tôi đã uống rồi ]

[Đã say +1 rồi, chủ kênh nên đi ăn nhanh và đợi đồ ăn mới vào ngày mai]

[Tạm biệt mỏ neo! Mình sẽ đợi xem lại cho bữa ăn tiếp theo!]

Diệp Cẩn nhìn pháo đài chào tạm biệt anh, tạm biệt rồi đóng cửa phóng phát sóng trực tiếp

Sau khi truyền hình trực tiếp tắt, Diệp Cẩn đến nhà ăn một bát cháo cá ngon lành, đột nhiên cảm thấy cả nhà rất yên tĩnh,trong lòng chợt dâng lên một cảm giác cô đơn.

Diệp Cẩn rũ bỏ những suy nghĩ cáu kỉnh trong đầu, ăn xong cháo và dọn dẹp tất cả dụng cụ nhà bếp đã qua sử dụng. Cá viên om để nguội rồi cho vào tủ lạnh để ăn với cơm qua đêm.

Sau khi làm xong mọi việc, Diệp Cẩn nhìn căn nhà trống, sau đó nhìn vào dữ liệu phát sóng trực tiếp trong nền phát sóng trực tiếp của mình.

Số lượng người hâm mộ của một buổi phát sóng trực tiếp đã tăng thêm 500.000, thu nhập được khẩu trừ thuế và phí là 10.000 xu năm sao.

Ye Jin hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy dữ liệu này. Thu nhập của buổi phát sóng trực tiếp này sao có thể so sánh với thu nhập của nửa sau kiếp trước của anh khi trở thành cao thủ UP 10 triệu.Tỷ lệ người hâm mộ tăng lên cũng đáng kinh ngạc dù buổi phá sống trực tiếp kéo dài đến tận hiệp hai. Số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp vượt quá 700.000 người, nhưng rất nhiều người đã bước vào khi buổi phát sóng trực tiếp sắp kết thúc.

Diệp Cẩn rất tò mò về dân số của thời đại giữa các vì sao.

Diệp Cẩn nhìn thu nhập từ phòng phát sóng, cảm giác cô đơn trong chốc lát tan biến, núi thuế nhà đất đang đè lên vai anh cũng bị hất bay ngay lập tức

Vốn tưởng rằng phải mất nửa tháng mới có thể tích lũy được 5000 tinh tế.

Rốt cuộc, bây giờ anh ấy đang bắt đầu một buổi phát sóng trực tiếp mới. Những ai có thể ngờ rằng ở thời đại giữa các vì sao lại có nhiều người xem truyền hình trực tiếp như vậy, mọi khó khăn của anh đều được giải quyết chỉ trong một lần phát sóng trực tiếp.

Sau khi Diệp Cẩn lấy ra những đồng sao ở phía sau, anh lập tức chuyển 5.000 cho cơ quan thuế.

Nhìn thấy số dư thay đổi từ 0 lên 15.000 đến 10.000, Diệp Cẩn cảm thấy hơi chán nản nhưng tâm trạng nhẹ nhàng và không nợ nần vẫn còn đó.

Đó là một quyết định đúng dẫn khi ra ngoài đi dạo và làm quen với môi trường xung quanh. Dù sao thì sau này anh ấy cũng sẽ sống ở đây và luôn có mối quan hệ tốt với hàng xóm.

Đúng lúc Diệp Cẩn chuẩn bị ra ngoài thì chuông cửa nhà anh vang lên, ngoài cửa vang lên một giọng nữ the thé.

“Diệp Cẩn, tên khốn kiếp, ra đây cho tôi! Nếu hôm nay ta không đánh gãy chân ngươi, ta sẽ không có họ Trương!

Diệp Cẩn đứng ở cửa với vẻ mặt u ám. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của anh hơi nheo lại, anh ghét nhất bị người khác gọi mình là tiểu khốn nạn.

Người phụ nữ đang hét ở cửa mở miệng

Nhưng Diệp Cẩn không phải là người bốc đồng. Anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra, vì vậy anh không thể lao ra và chiến đấu với người phụ nữ đó. Anh phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra trước tiên.