Bóng đêm mang lại cho Ổ Thanh cảm giác an toàn nhất. Mọi người đều đã đi ngủ, chỉ còn lại tiếng dế kêu. Nếu ở Vạn Hoa Quốc, lúc này sẽ còn có tiếng động của một số động vật nhỏ. Những con vật này không chê cậu xấu, hoặc có thể chê, nhưng động vật không biết nói, Ổ Thanh cứ giả vờ rằng mình thân thiết với chúng.
Tóm lại, khi không có ánh mắt dò xét của người khác, cậu có thể yên tâm làm bất cứ điều gì mình muốn.
Ánh đèn chiếu lên người, lên tay và lên chiếc đèn trong tay Ổ Thanh. Bóng chiếu trên bàn không ngừng thay đổi hình dạng theo động tác của cậu. Chẳng mấy chốc, một chiếc đèn l*иg tinh xảo hoàn thành dưới bàn tay của Ổ Thanh.
Kim đồng hồ vừa mới chỉ hai giờ sáng.
Ổ Thanh vươn vai, nhìn đồng hồ, dự định tranh thủ ra ngoài nhặt vài cái thùng về, trước khi những cô chú hay nhặt thùng carton trong khu phố hoạt động.
Dù trời đã khuya, đèn đường lờ mờ, nhưng để cẩn thận, Ổ Thanh vẫn đeo khẩu trang.
Sau khi về, cậu rửa mặt qua loa, dự định ngủ một giấc, ngày mai làm nốt chiếc đèn còn lại.
Trước khi ngủ, Ổ Thanh lại dành ra một giờ để học.
Những kiến thức mới ở Lam Tinh đối với Ổ Thanh quá nhiều, cậu gần như ngày nào cũng học từ mới, não liên tục tiếp nhận những nội dung xa lạ như chuyện cổ tích.
Điều này dẫn tới Ổ Thanh trông có vẻ ít nói, tính cách hơi cô độc, nhưng thực ra là do lúc nào não cậu cũng bị bắn phá bởi những thông tin mới mẻ, không còn sức lực để trò chuyện tán gẫu với người khác.
Hơn nữa, Ổ Thanh cũng sợ mình nói nhiều sẽ nhanh chóng lộ ra việc mình đến từ Vạn Hoa Quốc.
Nỗi sợ bị coi là yêu quái và bị thiêu sống lần nữa thúc giục Ổ Thanh học hành chăm chỉ, cố gắng biến tất cả những thông tin mới vừa tiếp nhận thành kiến thức phổ thông trong đầu trong thời gian ngắn nhất.
Như vậy, khi nói chuyện với dân bản địa ở Lam Tinh cậu sẽ không để lộ sơ hở.
Ổ Thanh lấy cuốn sổ ghi chép dưới gối ra, mở ra và cẩn thận viết mấy dòng.
Đều là những thông tin quý giá cậu hỏi được từ Tiểu Mậu ở quán nướng hôm nay:
1. "Một gia đình trong ngõ" - Một bộ phim truyền hình rất nổi, Kiều Trí đóng vai nhân vật chính thời còn nhỏ.
Tiểu Mậu nói Kiều Trí từ nhỏ đã đẹp trai.
Tôi với cậu ấy thì anh hùng đều có suy nghĩ giống nhau.
2. Peppa Pig - Phim hoạt hình cho trẻ em.
Tiểu Mậu nói phim hoạt hình này rất nổi, còn nổi hơn cả phim "Một gia đình trong ngõ."
Tôi đoán, có thể vì Kiều Trí không đẹp bằng Peppa.
3. Chơi chữ - Một số từ có cách đọc giống nhau, tạo thành trò đùa. Ví dụ, Tiểu Mậu nói gần đây cậu ấy sống trên một hòn đảo nghèo khổ.
Tôi muốn cho Tiểu Mậu mượn tiền, cứu cậu ấy ra khỏi hòn đảo này.
Nhưng Tiểu Mậu cười muốn chết, nói cậu ấy chỉ đùa thôi.
4. Người dùng 3G - Chỉ những người ít sử dụng Internet giải trí. Tiểu Mậu nói, kiểu người còn dùng điện thoại nắp gập như tôi, thậm chí còn không phải người dùng 3G, phải gọi là người dùng không G, còn cậu ấy, là người dùng 6G, đã vượt qua 5G. Lam Tinh bây giờ 5G đã là quá khứ rồi, 6G đã phủ sóng toàn diện.
5G, 6G hình như đại diện cho tốc độ mạng, tôi không hiểu lắm.
Tôi hỏi Tiểu Mậu liệu số càng lớn có càng được ưa chuộng không, Tiểu Mậu nói, đúng, số càng lớn, chứng tỏ tốc độ theo kịp thế giới càng nhanh, là vương giả Internet tôn quý, cậu ấy phải lướt web ít nhất 5 giờ mỗi ngày để duy trì danh hiệu tôn quý này.
Tôi bị kí©h thí©ɧ lòng hiếu thắng kỳ lạ.
Phải tìm cách trở thành người dùng 7G thôi.
Ghi chép xong, Ổ Thanh lại ôn tập kỹ lưỡng, chắc chắn rằng mình có thể sử dụng thành thạo những từ vựng này trong các cuộc đối thoại sau này, cuối cùng mới yên tâm đi ngủ.Người xấu thì phải đọc sách nhiều, người xấu phải làm tốt nhất mọi lĩnh vực mà mình có thể bù đắp bằng sự nỗ lực.
Ngay cả người có nhan sắc cao hơn cậu như tiểu Mậu cũng chăm chỉ lướt web bằng điện thoại hàng ngày 5 giờ để duy trì danh hiệu người dùng 6G cao quý, Ổ Thanh nghĩ cậu cũng phải cố gắng mới được.
Tiểu Mậu nói muốn trở thành người dùng 6G, phải đổi điện thoại trước.
Nghĩ đến đây, người luôn tiết kiệm như Ổ Thanh đưa ra một quyết định.
Chờ cậu kiếm đủ tiền bán đèn l*иg, cậu sẽ bán chiếc điện thoại hiện tại, đổi lấy một chiếc điện thoại thông minh có thể lên mạng.
Vì để khiến bản thân trở nên xuất sắc hơn, mỗi đồng tiền bỏ ra đều đáng giá.
Chỉ là không biết nếu dùng nguyên liệu từ Vạn Hoa Quốc để làm đèn l*иg, thì đạo diễn Diêu Tùng Thanh có thích không, không biết có thể kiếm được tiền suôn sẻ không.
Ổ Thanh hơi lo lắng.
Nếu không kiếm được số tiền còn lại, mà phải dùng một phần trong số tiền ba ngàn sáu trăm tệ vừa kiếm được để mua điện thoại, Ổ Thanh quả thực có chút đau lòng.