Ổ Thanh dừng lại một chút.
Sự ngập ngừng này làm Diêu Tùng Thanh cảnh giác, anh ta biết mình có hơi quá, lợi dụng tình bạn giữa Ổ Thanh và Kiều Trí, tùy tiện đưa ra yêu cầu.
Nếu Ổ Thanh không đồng ý cũng không sao.
“Cậu còn lo ngại gì không?” Diêu Tùng Thanh hỏi.
Ổ Thanh nói: “Không có.”
Tất nhiên là không có.
Chỉ là cảm thấy vị đạo diễn trước mặt dễ bị lừa tiền quá.
Cậu vốn dĩ đã định, thức thâu đêm suốt sáng làm hàng trăm chiếc đèn l*иg mới có thể kiếm được tiền, bây giờ chỉ mới làm vài chiếc đã kiếm được rồi.
Kiếm tiền dễ dàng như vậy, Ổ Thanh vẫn chưa quen.
Nhưng không kiếm tiền dễ dàng, lại đi kiếm tiền khó khăn, cậu sẽ cảm thấy mình là một kẻ ngốc.
Ổ Thanh không có sở thích chịu khổ, quyết định ngay lập tức, số tiền dễ kiếm này cậu sẽ kiếm.
Cậu hỏi: “Đạo diễn, anh có thể kể cho tôi nghe sơ qua về cốt truyện không?”
Cậu muốn nghĩ xem cần phải làm đèn l*иg hiệu ứng như thế nào.
Diêu Tùng Thanh nói: “Vậy tôi sẽ kể cho cậu nghe một chút về phim, đây là một điểm nhấn cảm xúc, có hai nhân vật chính, thích nhau, muốn tỏ tình, nhưng lại không biết tình cảm của đối phương, sợ tỏ tình mạo hiểm sẽ không thể ở bên nhau, sợ ngay cả bạn bè cũng không làm được. Vì vậy hai người chọn chôn giấu tình cảm trong lòng, âm thầm ở bên cạnh đối phương. Nhưng thực tế, mỗi hành động, mỗi ánh mắt, mỗi vật dụng, đều là lời nói "anh/em yêu em/anh’ với đối phương.”
“Giới tính thế nào?”
“Khụ... cấp trên cấp dưới, thanh mai trúc mã... Tóm lại, đều là nam.”
Dù bây giờ Lam Tinh đã rất cởi mở bao dung, không biết đã chấp nhận kết hôn đồng tính bao nhiêu năm rồi, nhưng vẫn có một số ít người có định kiến, không biết Ổ Thanh có để ý điều này không.
“Đều là mỹ nhân à?”
“Tất nhiên, con người đều yêu cái đẹp, thích nhìn những điều đẹp đẽ.”
“Được rồi.” Nhận được câu trả lời này, Ổ Thanh không hẳn là thất vọng, chỉ cảm thấy, quả nhiên là như thế.
Nhưng, hóa ra mỹ nhân yêu nhau cũng phải suy nghĩ nhiều như vậy sao?
Ổ Thanh không rõ thế giới tình yêu, cậu không hiểu lắm.
Ổ Thanh hơi bí ý tưởng.
Cậu cần tìm thêm cảm hứng cho mình.
Ổ Thanh nhanh chóng tưởng tượng một chút.
Hai nhân vật chính xinh đẹp.
Trong số những người Lam Tinh, Ổ Thanh chưa từng gặp ai đẹp như đệ nhất mỹ nhân ở Vạn Hoa Quốc.
Kiều Trí là người Lam Tinh đẹp nhất mà cậu từng gặp.
Nhưng dùng Kiều Trí để tưởng tượng lại thấy có gì đó kỳ lạ, không được.
Dùng người không quen biết thì phù hợp hơn.
Ví dụ như Trương Phi và Lý Quỳ với đôi lông mày đẹp mà Diêu Tùng Thanh vừa nhắc đến đi.
Thanh mai trúc mã.
Mang tình yêu không thể thổ lộ và tình cảm dịu dàng, âm thầm làm đèn l*иg cho đối phương, kín đáo lại mập mờ bày tỏ tình yêu của mình...
A...
"Vậy cuối cùng họ có trở thành người yêu không?" Ổ Thanh hỏi.
"Trong phim thì không thể."
"Tại sao?"
"Chúng tôi dự định quay phần hai, đến phần hai mới có kết thúc viên mãn."
"..." Kiều Trí bên cạnh hỏi: "Đạo diễn, anh tự tin vậy sao? Chắc chắn sẽ có phần hai à? Mà chuyện này có thể nói với người khác sao?"
"Hehe, đây không phải là đang trao đổi kịch bản với Tiểu Ô sao, không cần phải giấu diếm."
Việc có quay phần tiếp theo của “Thiên Cực Quỷ Sự Lục” hay không phụ thuộc vào hiệu quả phát sóng của phần một. Nếu hiệu quả quá tệ, có thể còn không phát sóng hết được phần một.
Nhưng Diêu Tùng Thanh rất tự tin, anh ta xem qua kịch bản rồi mới tới đây, dựa vào chất lượng của kịch bản, rating hẳn sẽ không quá tệ, chắc chắn có khả năng có phần hai. Không chỉ anh ta mà nhà sản xuất cũng rất tin tưởng.
Vì vậy, bây giờ cần xem xét làm sao để không thúc đẩy mối quan hệ tình cảm quá nhanh, giữ cho hai nhân vật chính luôn trong trạng thái mập mờ, đồng thời còn phải rải thêm một chút đường cho khán giả.
Để làm được như vậy rất khó, cốt truyện phần một của "Thiên Cực Quỷ Sự Lục" chủ yếu theo hướng huyền bí, tiến triển tình cảm của nhân vật chính so với dòng cốt truyện đầy biến động mà nói, thì có phần nhạt nhẽo, không có gì đặc sắc để khán giả nhớ mãi.
Hiện tại Diêu Tùng Thanh không hề biết, ước mơ khó thực hiện trong mắt anh ta, nhờ sự hiện diện của Ổ Thanh mà cũng không xa vời đến thế.
Tất nhiên, đó là chuyện của sau này.