Chương 38: Quan hệ kỳ lạ giữa người với người

[Có thể hiểu mà ha ha ha, nếu đồng nghiệp quan hệ không tốt với mình đến tặng quà cho con cháu nhà mình, dù có ghét đồng nghiệp đến đâu thì quà cũng phải nhận.]

[Nói cháu bất hiếu à, cháu hằng năm đốt đồ cho ông nội, nói cháu hiếu thuận à, cháu lại đốt đồ cho kẻ thù không đội trời chung của ông nội, thế này chẳng phải cố ý chọc tức ông nội sao?]

"Mà mỗi lần gặp cậu xong ông Hàn đi trò chuyện với ông nội cậu cũng là để ông nội cậu ghen tị với ông ấy." Kha Học thầm lè lưỡi, đây chính là sự so đo giữa các cụ già.

[Liên hệ văn cảnh trước sau, có cảm giác ông Hàn không phải đang ngăn ông nội đánh Tiểu Minh, mà là đang hả hê thì đúng hơn? Một người tinh ý như ông Hàn làm sao không biết ông càng ngăn thì ông nội Tiểu Minh càng tức chứ?]

[Bạn trên đã nói đúng rồi!]

[Tiểu Minh đi rồi, ông Hàn xách quà chạy một mạch đến trước mộ ông nội Tiểu Minh: Thấy chưa, cháu ông vừa mua đồ ngon cho tôi này, ông ăn không được nhé?]

[Ông Hàn đứng trước mộ ông nội Tiểu Minh: Tuy ông không ra gì, nhưng cháu trai thì khá đấy!]

[Cười phát tài luôn, Tiểu Minh tưởng: Đốt cho ông nội chút, rồi đốt cho ông Hàn bạn thân ông nội chút nữa, hoàn hảo!

Thực tế, ông nội: Ai cho cháu đốt đồ cho kẻ thù của ông, không biết lúc sống bọn ông quan hệ không tốt à?

Ông Hàn: Cứ đốt đi, đốt nhiều vào, Tiểu Minh cháu thật ngoan.]

[Tuy nhiên tôi vẫn phải nói: Quan hệ hai ông cụ thật tốt mà!]

Tiểu Minh ngơ ngác: "Vậy sau này cháu không thể đốt giấy vàng cho ông Hàn ạ?"

"Không được." Kha Học lắc đầu.

Tiểu Minh: "?" Đốt cũng không được, không đốt cũng không xong, thế này chẳng phải là làm khó cậu sao?!

Kha Học: "Tuy khi ở trên ông nội cậu đơn phương không ưa ông Hàn, nhưng khi xuống dưới họ lại trở thành bạn tâm giao không gì không nói."

"Nếu không đốt giấy vàng cho ông Hàn, sau này chính ông nội cậu sẽ đứng nhìn ông Hàn đánh cậu đấy."

Kha Học cũng phải kết hợp trải nghiệm lúc sống và sau khi chết của hai người mới hiểu ra chuyện này. Chỉ xét riêng sau khi chết, ông nội Tiểu Minh đúng như lời cậu nói quan hệ rất tốt với ông Hàn, lúc đầu Kha Học cũng nghĩ vậy.

Cho đến khi sau đó Kha Học nghe Tiểu Minh kể ông Hàn xuất hiện trong mơ của cậu, anh mới nhận ra điều gì đó không đúng, xem xét lại chuyện lúc sinh thời của ông nội Tiểu Minh, anh mới hiểu nguyên nhân.

Ai ngờ được tính cách ông nội Tiểu Minh lúc sống và sau khi chết lại thay đổi lớn như vậy chứ!

Tiểu Minh nhăn mặt, đây đúng là chuyện ông nội cậu có thể làm.

"Tôi có thể hỏi tại sao ông nội tôi đột nhiên quan hệ tốt với ông Hàn không?" Tiểu Minh nói.

"Liên quan đến cậu đấy."

Tiểu Minh không hiểu, chẳng lẽ sau khi chết ông nội cậu phát hiện ông Hàn thường xuyên mang quà đến tìm cậu tám chuyện, đột nhiên nhận ra ông Hàn là người tốt ư?

"Sau khi ông Hàn mất, cháu trai của ông ấy bận rộn công việc, chỉ đến tảo mộ ông vào dịp Thanh Minh và Tết, trong khi cậu thường xuyên đi tảo mộ ông ấy. Thỉnh thoảng khi ông Hàn hết tiền sinh hoạt còn phải mượn cháu. Ông nội cậu cảm thấy giờ đây địa vị hai người đảo ngược, ông ấy trở thành người đứng cao hơn một bậc, nên lại nhìn ông Hàn thuận mắt."

[Ông Hàn vừa được tiếp xuống dưới, ông nội Tiểu Minh ung dung xuất hiện: Tôi đang đứng trước mặt ông đây, ông thấy tôi giống ngày xưa thế nào?]

[Ông nội Tiểu Minh: Khi sống ông khinh thường tôi, khi chết tôi chẳng thèm nhìn ông!]

[Công cụ thúc đẩy tình cảm hai ông ấm áp hơn -- Tiểu Minh!]

Kha Học: "Tất nhiên đây chỉ là một phần nguyên nhân, nguyên nhân thực sự là ông nội cậu vốn rất thích ông Hàn nhưng ông ấy lại tsundere!"