Trạch An sau khi ăn tối qua loa thì mặc vào chiếc áo blouse trắng, phòng thí nghiệm giờ đây cực kỳ bừa bộn. Mặc dù cơ thể cực kỳ mệt mỏi, nhưng tinh thần của Trạch An vẫn vô cùng phấn chấn.
Những kinh nghiệm có được từ kiếp trước không bị phí phạm một chút nào. Trạch An đã luôn đề phòng và chiến đấu với phe phái của Ma Vương, thậm chí còn có thể biết được những thông tin chỉ có trong tiểu thuyết.
Chợt cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng của Trạch An, một bóng đen đang phủ lên người cậu, khiến cậu ngay lập tức quay đầu nhìn lại.
“!!!” Trạch An giật thót tim khi nhìn thấy Ark xuất hiện ở nơi này.
Nhưng Trạch An đã nhanh chóng bình tĩnh lại, xem ra cậu lại nằm mơ rồi.
“Đã lâu không gặp, tôi thật sự rất nhớ cậu.” Ark nở nụ cười vui vẻ, nắm lấy bàn tay của Trạch An.
“…” Trạch An trừng mắt, hất bàn tay của Ark ra “Lần này đừng hòng giở trò, tao đã chuẩn bị ứng phó mấy thứ đồϊ ҍạϊ của mày rồi.”
“Tiếc vậy, tôi còn định thử vài thứ thú vị…” vẻ mặt của Ark có chút thất vọng, nhưng rất nhanh lại đổi sang biểu cảm xảo trá “Không sao, gặp mặt trực tiếp có thể làm thử.”
“Mơ đi!” Trạch An dùng chân đá Ark một cái, quay sang đọc tài liệu cố tỏ ra phớt lờ sự tồn tại của Ark.
Mặc dù Trạch An rất tò mò tại sao tới tận bây giờ nam chính Ark mới xâm nhập giấc mơ của cậu lần thứ hai, nhưng cậu tuyệt đối sẽ không hỏi.
Ark không hề cảm thấy chán nản, lấy một chiếc ghế ngồi ở bên cạnh Trạch An. Ánh nhìn chằm chằm như muốn thiêu đốt cơ thể của Trạch An, khiến cậu cực kỳ không tự nhiên.
“Mày có thôi đi được không? Nhìn mãi như vậy không chán hả?”
“Đương nhiên là không. Vì đối phương là cậu mà.” Ark hài hước nói thêm “Mặc dù tôi là tên điên nghiện tìиɧ ɖu͙© trong mắt cậu nhưng đừng quên trước đó tôi là một tân Anh Hùng nổi tiếng chính trực đấy, cũng tại ai đó cả~”
Trạch An trợn mắt, bây giờ tên khốn này đang đổ lỗi cho ai đó?
Trước khi Trạch An chuẩn bị bùng nổ định làm một trận sống còn với nam chính Ark, đối phương đã nói ra mục đích của bản thân.
“Ở kiếp này, tôi có một món quà muốn tặng cậu để thể hiện tấm lòng của mình. Cậu không muốn biết nó là cái gì sao?”
Trạch An vừa nghe thấy đã lập tức nâng cao cảnh giác “Hả? Cái gì? Mau nói!”
Ark mỉm cười, ánh mắt chứa đựng vô vàn vì sao, khiến cho Trạch An như nhìn thấy hình ảnh kiếp trước của những ngày đầu gặp mặt nam chính trẻ tuổi nhiệt huyết có đầy tinh thần chính nghĩa.
“Tôi sẽ trở thành Anh Hùng đánh bại Ma Vương, đem lại hoà bình cho vương quốc giống như mong muốn của cậu. Lần này sẽ không thất bại đâu.”
Trái tim của Trạch An như hẫng đi một nhịp, đây cũng là điều mà một độc giả tiểu thuyết như cậu mong muốn nhìn thấy, điều mà cậu nỗ lực hỗ trợ nam chính trong kiếp trước nhưng lại thất bại thảm hại.
Nam chính Ark trong kiếp này đã hạ quyết tâm rồi sao?
Thật sự không phải là muốn lừa dối cậu?
Trong khi suy nghĩ miên man, Trạch An chợt nhớ đến quãng thời gian ngắn ngủi sống cùng với cậu bé Bán Ma Tộc Bael, kẻ rất có thể là Ma Vương trong tiểu thuyết.
“…”
Mặc dù lương tâm hơi lay động, nhưng Trạch An vẫn hướng luôn về phe của Anh Hùng và vương quốc nhiều hơn.
“Tao mỏi mắt mong chờ.” Trạch An lãnh đạm đáp lại, nhưng thái độ đối với Ark cũng tốt hơn không ít.
“Sẽ không làm cậu thất vọng đâu.” Ark tươi cười.