【Tự bế chỉ số thông minh cao bạch thiết hắc công x ngốc bạch ngọt diễn tinh tiểu ngu ngốc thụ ~ trúc mã nuôi bé cưng, song hướng chữa khỏi~】 《Ánh sao xán lạn》 là một quyển tiểu thuyết thiếu gia thật g …
【Tự bế chỉ số thông minh cao bạch thiết hắc công x ngốc bạch ngọt diễn tinh tiểu ngu ngốc thụ ~ trúc mã nuôi bé cưng, song hướng chữa khỏi~】
《Ánh sao xán lạn》 là một quyển tiểu thuyết thiếu gia thật giả bị ôm sai. Thiếu gia giả là vạn nhân mê, còn thiếu gia thật là vạn người ghét, khi còn nhỏ bị bảo mẫu ác ý ôm sai ngược đãi, sau khi lớn lên trở về còn bị ghét bỏ.
Bởi vì thiếu tình yêu mà thiếu gia thật muốn tranh đoạt chú ý của người nhà, lại bị thiếu gia giả hãm hại, cuối cùng thân bại danh liệt, vạn kiếp bất phục.
Lâm Việt Đường là nhân vật người qua đường trong tiểu thuyết, lên sân khấu không đến một câu.
Tin tức tốt là, ý thức cậu thức tỉnh rồi.
Tin tức xấu là năm nay cậu mới ba tuổi.
Dì bảo mẫu mới tới mang theo một đứa trẻ, tên là Lăng Hãn, cùng tên với cái người thiếu gia thật đáng thương.
Đường Đường nhăn mặt bánh bao, đầu nho nhỏ, dấu chấm hỏi to lớn: Dì bảo mẫu, xấu?
*
Bảo vật hào môn của Lâm gia bị bảo mẫu trộm c·ướp sau đó là bị tráo đổi con, bà ta tráo đổi Lăng Hãn, làm hắn trở thành một cô nhi không nhà để về.
Ba tuổi Lâm Việt Đường bắt lấy Lăng Hãn ba tuổi rưỡi, nước mắt lưng tròng cầu xin người nhà.
“Không cần đuổi anh trai đi, muốn anh trai!”
Lăng Hãn nhìn nhóc béo che hắn ở trước mặt, chẳng sợ mình đầy thương tích, suy yếu không có lực, cũng cố gắng mà bắt lấy kia bàn tay mềm ấm kia.
*
Xem cốt truyện không hiểu không sao, Lâm Việt Đường nhớ kỹ hai điểm: Thứ nhất anh trai bị ngược đãi, thứ hai anh trai thiếu tình yêu.
Buổi tối Đường Đường ba tuổi tỉnh lại, thấy anh trai nhỏ đang nằm cuộn tròn trên sàn nhà ở mép giường, xoa đôi mắt đánh ngáp cái, âm thanh còn vương mùi sữa
“Anh Điểm Điểm, trên mặt đất lạnh, anh lên đây ngủ cùng nha!”
Mười ba tuổi Đường Đường tan học, thấy anh trai bị chặn ở hẻm nhỏ, tiến lên bảo vệ người ở sau, giương nanh múa vuốt với đám người đối diện.
“Muốn bắt nạt anh trai tôi, trước đó đã tới hỏi tôi một chút nào chưa!”
23 tuổi Đường Đường ở trong yến hội gặp được thiếu gia giả, không chút lưu tình nào mà hất bát rượu lên mặt đối phương.
Một mảnh tĩnh mịch, Lâm Việt Đường hơi hơi buông tay, trong mắt tràn đầy khinh miệt.
“Xin lỗi, trượt tay.”
“Có thể coi loại mắt cá thành trân châu, anh trai cũng không hiếm lạ hồi nhà các người. Anh ấy lớn lên ở Lâm gia chúng ta, hiện tại, là của tôi.”
*
Lúc ba tuổi, cuối cùng Lăng Hãn cũng hiểu rõ vì sao không yêu hắn, vì sao mỗi ngày đều động một chút là đánh chửi. Bởi vì hắn là cố ý ôm nhầm, hắn căn bản không phải là con trai bà ta.
Ba tuổi trước kia Lăng Hãn sống ở bóng tối vực sâu, không nhìn thấy tương lai, không biết cái gì gọi là ngọt.
Sau ba tuổi, hắn có được một viên, là kẹo nhỏ duy nhất thuộc về chính mình.
Phía sau Lâm Việt Đường, Lăng Hãn cười khẽ cúi người, ôm thanh niên kim tôn ngọc quý vào trong ngực, căn bản không có quan tâm đến cái gọi là “Người nhà”.
“Đúng vậy, thiếu gia.”
“Anh là của em.”
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm Việt Đường ( Đường Đường / thụ), Lăng Hãn ( Điểm Điểm / công ) ┃ vai phụ: người Lâm gia ┃ cái khác.
Hay❤️❤️❤️