Chương 20

Bọn họ cho rằng mình được cứu, bị ném ra liền muốn chạy thật nhanh, nhưng còn chưa chạy được hai bước, đã bị những người bị hại lúc trước chặn đường đi.

Đối mặt với loại tình huống nhân số đông đảo mà mỗi người ít nhất còn cầm một cây gậy này, ba tên ác bá trước kia đi ngang ở biên thành cũng có chút sợ hãi.

“Các ngươi muốn làm gì, ta nói cho các ngươi, ta chính là… A —— đừng đánh —— a á cứu mạng!”

Như cũ, tôi vẫn ngồi trên trà lâu ăn dưa, xem mà cực kỳ hả giận.

Từ sau khi Tô Đường biết thân phận của tôi, vẫn ở bên cạnh tôi như lúc trước, nhưng hình như có cái gì đó đã thay đổi…

Cửa hàng son phấn của bọn tôi rất nhanh đã khai trương, tôi lợi dụng thủ đoạn marketing hiện đại, đầu tiên là khai trương ra mắt bán đại hạ giá giảm 50% toàn bộ sản phẩm trong cửa hàng, hấp dẫn vô số cô gái cạnh tranh mua.

Thím hai còn dẫn theo một một band khuê mật đến giữ thể diện cho tôi.

Tô Đường làm ra những cống hiến không thể xóa nhòa cho sự phát triển của cửa hàng son phấn, dựa vào cái miệng giỏi ăn nói kia của hắn, có thể dỗ phụ nữ tiêu tiền.

Rất nhanh tôi tích cóp được không ít tiền, Tô Đường cũng bồi dưỡng ra lớp nhân tài đẩy mạnh tiêu thụ tiếp theo, bọn tôi chọn địa chỉ cửa hàng sắp mở tới đây ở Giang Nam.

Vốn muốn chạy đến kinh thành, mà giá nhà kinh thành quá đắt, tiền của bọn tôi không đủ, hơn nữa, tôi không muốn trở về cho lắm, tôi cảm thấy mình còn chưa hoàn toàn buông Liễu Thừa An được.

Mà Giang Nam thì khác, nơi đó đã trải qua thủy tai, dưới sự lãnh đạo của Thái Tử đã hoàn thành trùng kiến sau tai họa, đúng là thời cơ tốt để thúc đẩy kinh tế phát triển thêm lần nữa, tôi nghĩ Thái Tử khôn khéo biết làm như vậy, hẳn là nhanh thôi sẽ hạ lệnh thúc đẩy phát triển khu vực thương nghiệp ở Giang Nam, cho nên tôi quyết định Giang Nam là nơi mở chi nhánh tiếp theo.

Chi nhánh khu vực Giang Nam thuận lợi khai trương, kiếm được còn nhiều hơn cửa hàng ở Mạc Bắc, vì thế chi nhánh của tôi càng mở càng nhiều.

Tôi rèn sắt khi còn nóng, ra mắt chế độ hội viên.

Lần này rất nhiều cửa hàng bắt đầu bắt chước hình thức kinh doanh của tôi, nhưng tôi là ai hả?

Tôi chính là con cừu bị nhà tư bản cạo hết lông, tôi lại hợp tác cùng hiệp hội thủ công nghiệp địa phương ra mắt hoạt động blind box, chia ra bốn loại nguyên liệu gỗ, đồng, bạc, vàng, lại có không ít kiểu dáng thay phiên.

Khi mà bọn họ còn mù quáng mà bắt chước tôi, tôi đã đẩy ra hoạt động mới…

Cửa hàng chậm rãi mở rộng từ Giang Nam thẳng đến kinh thành, cứ như vậy, tôi có được một chuỗi cửa hàng son phấn trên khắp cả nước.

Tôi còn thông báo tuyển dụng các cô gái biết trang điểm có thiên phú cao, kỹ thuật tốt, mở hoạt động trang điểm cho quan quý nhân ở các khu vực phồn hoa, làm bọn tôi cũng có chút thanh danh trong giới phu nhân.

Bay giờ tôi dám cam đoan, phu nhân, con gái các đại thần trong triều, có thể nói là toàn bộ đang dùng sản phẩm của chúng tôi.

Thái Tử bên kia cũng không biết vì sao, không giải quyết được chuyện tứ hôn với tôi.

Thái Tử đăng cơ thành tân hoàng, tôi cũng không chú ý lắm.