- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt
- Chương 86: Tôi chính là hẹp hòi như vậy
Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt
Chương 86: Tôi chính là hẹp hòi như vậy
Người đàn ông lời nói có trọng lượng nhất không lên tiếng, thì đồng thời đám bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Lão Ngô thông minh biết điều, nhưng mà lão cũng muốn kiếm trác chút lợi nhuận cho mình, toàn những đại gia ở một chỗ, có ngốc mới không tìm phúc lợi nha...
Lão xoa xoa hai lòng bàn tay vào với nhau "Ây, các vị đại nhân, quả thực không muốn chơi đùa vui vẻ một chút sao? Ngày hôm nay tôi chuẩn bị rất kỹ càng, những vũ công xinh đẹp nhất Ba Tư sằng phục vụ các vị bất cứ khi nào."
Trái lại với không khí có phần hỗn tạp phía nam nhân bọn họ, hai người Lãnh Ly cùng Lôi Đồng ngồi đối diện nhau trên sa lon trước quầy rượu im lặng không nói. Chỉ chuyên tâm ăn đồ ăn trên bàn.
Lãnh Ly vẫn kiên trì bóc vỏ nho đưa qua cho Tu Thần Khước, mặc dù sau đó tự mình ăn.
"Tiểu Đồng, em muốn ăn gì hay không?" Lôi Báo thường ngày bày ra vẻ mặt nghiêm túc nạt nộ bây giờ luôn miệng hỏi em gái mình, còn rất chu đáo gọi phục vụ đem qua cốc nước ép.
Lôi Đồng lườm anh ta một cái cảnh cáo, anh trai cô lúc nào cũng phiền phức như vậy.
Hoắc Bắc Cảng híp híp mắt, nói "Cậu đấy, mắc bệnh cuồng em gái thái quá à?"
"Như thế nào? Ảnh hưởng tới cậu?"
"Không có ảnh hưởng, chẳng qua là nếu không phải bọn tôi, người khác sẽ cho rằng cậu biếи ŧɦái."
Trên cái trán cao màu đồng của Lôi Báo ẩn hiện vài đường gân xanh, anh giận tới mức miệng hoá cười "Tôi nói, Hoắc Bắc Cảng, cậu ngày nào cũng cùng Lục Thiếu Sơ nghiên cứu khoa học cho nên phát bệnh lắm mồm hả?"
Hoắc Bắc Cảng nhún nhún vai "Con người ngay thẳng, chỉ nói sự thật."
Thẩm Kiêu ngồi một bên buồn chán, trong đầu quanh quẩn nghĩ tới những vũ công Ba Tư xinh đẹp thật không cam lòng bỏ qua liền gọi Lão Ngô sát lại nói thầm gì đó, Lão Ngô vâng dạ lui đi, biểu cảm trên mặt tươi roi rói.
Tu Thần Khước thu liễm mi mắt, hướng lên người Thẩm Kiêu khoá lại "Giải quyết nhu cầu riêng, liền đi chỗ khác." Hắn mở miệng không lạnh không nhạt lên tiếng.
"Anh Tu, tôi chỉ muốn cùng bọn họ khiêu vũ vài đường mà thôi, anh không hẹp hòi thế chứ?" Thẩm Kiêu ra vẻ bức xúc.
"Tôi chính là hẹp hòi như vậy." Tu Thần Khước không phủ nhận đáp.
"..." Được, anh lợi hại.
Cho đến thời điểm Lão Ngô quay trở lại tự mình mang theo rất nhiều vũ công đều là mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành.
"Được đó được đó, Lão Ngô, thiếu gia đây đặc biệt thưởng nóng cho ông!"
Lão Ngô gật đầu như giã bỏi, hai tay xoa vào nhau lấy lòng "Cảm ơn, cảm ơn đại nhân..."
Thẩm Kiêu từ trên ghế sa lon nở nụ cười sáng lạn tới độ tít mắt, cậu ta khoát tay ý muốn gọi mấy nữ nhân kia lại "Các em, hầu hạ thiếu gia cho tốt!"
Đám nữ nhân cun cút nghe lời, đánh mông uyển chuyển đi đến ngồi lên ghế sa lon, thân mình như con rắn quấn lấy quanh người Thẩm Kiêu, một số còn ngay trước khán đài nhảy múa.
Không gian yến hội nhộn nhịp xa hoa, thời điểm này vẫn không có dấu hiệu kết thúc.
Nói là chơi đùa nhưng mà chẳng qua cũng chỉ một mình Thẩm Kiêu chơi đùa, hoặc là Hoắc Bắc Cảng tuỳ hứng trêu hoa ghẹo nguyệt, còn lại Tu Thần Khước, Lôi Báo, Lục Thiếu Sơ động cái cũng không động vào bọn họ.
Lôi Báo chuyên tâm chú ý tới em gái mình, liên tục giúp cô bóc đồ ăn vặt, chăm sóc cực kỳ tốt. Còn Tu Thần Khước thì hoàn toàn trái ngược lại, tất cả những đồ ăn Lãnh Ly giúp hắn bóc ra hắn đều không buồn để mắt.
"Khước, thuốc tôi kê cho cậu vẫn uống đều chứ?" Lục Thiếu Sơ có chút nóng liền cởi ra áo khoác bên ngoài vắt lên ghế lô, nam nhân này cực kỳ tuấn tú ưu nhã lại sạch sẽ, chỉ cần nhìn động tác thôi cũng đủ nhận biết. Trước khi vắt áo lên ghế lô, anh đã rút chiếc khăn lau qua thành ghế thật tỉ mỉ, ngay cả chỗ ngồi cũng phải kiểm tra qua ba bốn lượt.
Gương mặt tinh xảo tuyệt mỹ, dưới ánh đèn lưu ly hiện ra một cỗ phong tình liễm diễm rúng động lòng người, tóc anh đen huyền cắt gọn gàng bây giờ được vuốt thêm lớp sáp dầu tản ra mùi hương thơm mê hoặc. Bộ dáng thư sinh học thức, da mặt trắng trẻo, che đi đôi mắt tinh anh là cặp kính gọng vàng đắt tiền, cả người anh đều giống như một chút bụi trần cũng không nhiễm.
"Ừm." Tu Thần Khước nhàn nhạt đáp.
"Nếu cảm thấy trí nhớ không tốt, liền nói với tôi ngay lập tức, cuộc phẫu thuật tuy thành công nhưng không tránh khỏi di chứng."
Hắn ngả người dựa lưng vào thành ghế, cánh tay đặt trên viền ghế, mấy ngón tay thon dài nâng lên xoa xoa vùng trán có vết sẹo nhỏ dài mờ mờ...
Quả thật hắn có rất nhiều chuyện cần phải làm rõ, trí nhớ gần đây càng ngày càng không được tốt, thí dụ như người phụ nữ đó, hắn muốn nhớ lại.
"Được, ngày mai cậu liền kiểm tra cho tôi một chút."
Vang thành âm thanh nhỏ, bên cạnh Lãnh Ly đang tay gọt trái tao, cứa phải đầu ngón tay.
Da rách chảy máu, không ngừng chảy quanh co trên thịt trắng noãn. Lãnh Ly ngẩn người nhìn lưỡi dao còn dính chút máu đỏ tươi, trong lòng hỗn loạn. Nếu để Lục Thiếu Sơ kiểm tra lại thân thể cho Tu Thần Khước, vậy thì việc ả tráo thuốc sẽ bị bại lộ.
Tu Thần Khước nhíu nhíu lông mày nhìn hành động cổ quái của Lãnh Ly, ánh mắt đen sâu thẳm mang theo mấy phần thăm dò hàm xúc khoá trên người ả.
"Không sao chứ?" Lôi Báo nhấc tờ khăn giấy đưa qua cho ả.
Lãnh Ly cười gượng ép, sắc mặt có vài phần tái xanh "Cảm ơn anh." Ả đưa tay nhận lấy tờ giấy bịt miệng vết thương, thần trí linh hoạt suy tính...
Phía trung tâm yến hội.
Bầu không khí chung quanh nhộn nhịp bao trùm bởi ánh đèn neon xa hoa hắt xuống, mờ mịt không rõ ràng nhưng đủ để đưa người khác vào trong ảo giác.
Cố Tư Vũ nhảy mệt, cùng với Tri Tiết đi qua phía quầy rượu một bên khán đài. Thời điểm này cô còn chưa nhìn rõ rốt cuộc có những ai ở đó, đã bị anh lôi kéo qua.
Tri Tiết bàn tay to lớn kéo tay Cố Tư Vũ lại ấn ngồi lên trên ghế lô, cười nói "Cùng tôi ngồi uống rượu, trò chuyện một lúc."
Cố Tư Vũ đương nhiên dự định từ chối, nhưng mà sức lực nam nhân lớn như vậy cô giãy giụa vài cái cũng không ra nổi "Ây, cũng không còn sớm, hay là..."
Còn chưa nói hết câu cô đã phát hiện ra trong toán người ngồi ghế lô đằng kia cùng với vũ công nhảy múa vui vẻ, một ánh mắt lạnh bạc phóng ra.
Cố Tư Vũ nhất thời run rẩy, ở sau lưng tràn đầy mồ hôi lạnh theo ánh mắt dò xét của hắn lòng cô rối loạn mấy nhịp, tim trong l*иg ngực cũng vì thế mà đập mạnh, hắn thế mà lại ngồi ở chỗ này!
Tri Tiết bên cạnh cảm giác được thân thể cô trong nháy mắt trở nên cứng ngắc, khoé môi nụ cười càng thêm sâu, tay kéo cô ôm vào bên cạnh mình "Cùng qua nào."
Cố Tư Vũ vặn chặt vạt váy, không muốn ở trước mặt bao nhiêu người làm trò cười cho bọn họ, đành phải theo Tri Tiết ngồi xuống quầy rượu.
Phục vụ đi ra, Tri Tiết gọi hai ly Cocktail Bartender rồi hướng ghế sa lon ngồi lên.
Sảnh chính của toà nhà Calibhoe cực kỳ rộng lớn, được chia thành khu yến hội quầy rượu và bàn tiệc. Từ phía Tu Thần Khước ngồi là tầm nhìn đủ để có thể quan sát hết thảy mọi thứ.
Khung cảnh nhộn nhịp của các khối thân thể uyển chuyển nhảy múa với nhau, mấy cô gái vũ công đang ăn mặc hết sức gợi cảm khiêu vũ.
Sương khói lượn lờ, có người vui vẻ chạm cốc hoặc chơi những trò đối với nơi này hợp thức hoá náo nhiệt, trong náo nhiệt lại riêng lẻ tách ra ở góc trên ghế lông thú cao cấp người đàn ông trầm tư hướng về một phía.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Không
- Tôi Trọng Sinh Thuần Hoá Mãnh Thú Thật Tốt
- Chương 86: Tôi chính là hẹp hòi như vậy