Thời tiết của mùa xuân thay đổi thất thường.
Ngày hôm qua vẫn còn là nắng ấm tươi sáng, hôm nay đã phủ kín mây đen.
Thậm chí còn mưa nhỏ vào sáng sớm, tiếng mưa tí tách rất nhỏ khiến những người còn mơ ngủ không chú ý đến. Nhưng tỉnh dậy lại thấy giọt nước còn vướng trên lá cây, trong học viện tràn ngập không khí tươi mới.
Khu dạy học rất náo nhiệt, bọn học sinh hệ tự nhiên ban 7 tụ tập tốp ba tốp năm cạnh nhau nói chuyện.
Ryugu Nana ngồi ở vị trí gần cửa sổ, cần điện thoại của bản thân nhìn, không lâu trước có người xin kết bạn trên NN, tỏ vẻ cô đã được xã đoàn nghiên cứu về tình yêu thông qua đơn xin gia nhập, bảo cô giữa trưa đi qua đó một chuyến.
Mèo con đáng yêu nhất: Chuyện là vậy đấy meo.
Long Nữ: Không thành vấn đề.
Trả lời tin nhắn xong Ryugu Nana bỏ điện thoại xuống.
Mukai Asaka còn chưa tới, nếu không con nhỏ đó đã lôi kéo cô và Koizumi Kako nói chuyện với nhau. Cũng là bởi vì không có Mukai Asaka nên cả cô và Koizumi Kako vẫn ngồi ở vị trí của từng người, không giao lưu nhiều lắm.
Cô nhìn sang Nanami Orihime đang ngồi ở một góc, cô ấy dùng 2 tay cầm sách và yên lặng xem, đôi mắt màu Ruri bình tĩnh vắng lặng, phảng phất sự ồn ào bên ngoài không thể ảnh hưởng đến cô ấy, sống ở thế giới này, rồi lại như chẳng tồn tại trên thế giới này.
“Hây da hây da, suýt nữa đến trễ rồi.”
Mukai Asaka tới.
Nhỏ vừa bước chân vào phòng học thì chủ nhiệm lớp Miyano Saki cũng đi theo sau lưng vào. Đánh gãy ý muốn tìm Ryugu Nana nói chuyện của nhỏ, không thể không quay lại vị trí của bản thân.
Bọn học sinh còn lại cũng sôi nổi ngồi xuống.
Váy hoa và mái tóc cuộn sóng, Miyano Saki nhìn bộ dạng còn non nớt hơn đám học sinh, cô ấy đi lên bục giảng, tầm mắt đảo quanh và lộ ra sự hài lòng.
“Mọi người tự giác như vậy làm cô rất vui đấy. Bây giờ cô sẽ bắt đầu lên tiết dạy cho mọi người, nhưng trước đó thì...”
Giọng Miyano Saki mềm mại, phối hợp với bề ngoài siêu đáng yêu làm bọn học sinh nhìn cô ấy với đôi mắt lấp lánh.
Muốn ôm vào lòng rồi xoa xoa quá đi — đây là ý tưởng của rất nhiều học sinh.
“Mọi người chú ý nhìn cô đi, tập trung lực chú ý.”
Miyano Saki nói xong mọi người đều không tự chủ nhìn về phía cô ấy.
Cô ấy lặng lẽ mở điện thoại trên bục giảng ra, dùng máy đo giá trị năng lực ngắm về phía mọi người, nhân cơ hội xem lớp này có thiên tài không.
Đã một khoảnh thời gian từ lúc đo lường kiểm tra tư chất siêu năng lực, có lẽ có học sinh sẽ bắt đầu thử thức tỉnh siêu năng lực trước khi nhập học, không loại trừ khả năng này.
......
Trong một góc.
Nanami Orihime hít sâu một hơi, làm lực chú ý của bản thân trở nên tan rã.
Tối hôm qua cô ấy đã thông qua quyển sách để tự học, hoàn thành thức tỉnh.
Nhưng cô ấy không muốn để chuyện này bại lộ ra ngoài.
Đối với gia tộc, 1 người không có thiên phú thì không đáng để ý, 1 người có thiên phú thì càng đáng để ý hơn. Nhưng người có thiên phú bị để ý trước khi trưởng thành lên chưa chắc là chuyện tốt, những kẻ địch của người đó chắc chắn sẽ không giả mù.
Tuy tuổi không lớn nhưng Nanami Orihime hiểu rõ ràng trong lòng, sự lục đυ.c trong gia tộc của cô ấy, cô biết bản thân cần phải bảo trì điệu thấp trong quá trình học ở học viện.
Cao điệu chỉ có thể đón lấy tử vong.
Chờ đến cô nắm giữ đủ sức mạnh mới có thể quanh minh chính đại biểu hiện ra thiên phú của bản thân.
......
Giá trị năng lực của mọi người lóe lên trong mắt Miyano Saki.
Tại đông đảo giá trị năng lực bằng 0, có một giá trị năng lực là 5 rất đáng chú ý.
“Ryugu-san!” Miyano Saki kinh ngạc và vui mừng nhìn Ryugu Nana: “Em hoàn thành thức tỉnh rồi, lúc nào vậy?”
Nghe thấy giọng Miyano Saki, từng cặp mắt chuyển đến trên người Ryugu Nana.
Ryugu Nana: “...”
Không ngờ lại lén kiểm tra giá trị năng lực, bà cô này chơi xấu quá đi.
Nhưng biểu lộ ra thực lực của bản thân cũng không sao, cô không có nghĩa vụ gì phải che giấu chính mình.
Còn về Nanami Orihime không có bị phát hiện, Ryugu Nana có thể đoán ra cô ấy cố tình che giấu.