Chương 4: Đại khái đây chính là bạn bè

Ánh nắng ngày xuân chiếu rọi trên người luôn khiến người ta cảm thấy ấm áp.

Hoa anh đào nở rộ xinh đẹp, chim đậu trên đầu nhánh cây kêu ríu rít, tò mò nhìn đám học sinh tới lui bên dưới.

Cánh hoa rơi xuống nước tạo thành gợn sóng.

Một thiếu nữ tắm gội ánh mặt trời chạy chậm từ bên kia bờ ao qua, mái tóc vàng cam dài cũng phấp phới theo gió, càng rực rỡ ánh vàng hơn dưới tia nắng.

Sắc mặt thiếu nữ xinh xắn, đáng yêu thanh xuân, tươi cười nhợt nhạt mang theo sự hướng tới tương lai, giống như một cô gái chạy ra từ truyện tranh vậy.

“Nana, bên này bên này.”

Tiếng kêu to hấp dẫn sự chú ý của Ryugu Nana.

Cách đó không xa có 2 cô gái đang đứng đợi bên cạnh vườn hoa xanh biếc.

Trong đó có 1 cô gái phất phất tay, là Mukai Asaka.

Mukai Asaka có mái tóc đỏ dài sáng ngời, cột thành đuôi ngựa, đôi mắt cũng là màu đỏ như đá quý, toàn thân tràn đầy tinh thần, giống như một ngọn lửa vậy.

Bên cạnh Mukai Asaka là Koizumi Kako.

Koizumi Kako tóc đen mắt đen, nàng ấy để kiểu tóc của phụ nữ xưa, khóe miệng mỉm cười, chỉ là đứng thôi cũng tỏa ra cảm giác nhã nhặn.

Ryugu Nana nhớ rõ cử chỉ và cách nói chuyện lúc đối phương tự giới thiệu, cô nàng này quả thật là một người nhã nhặn từ trong tận xương tủy, hình như có xuất thân khá tốt.

Ryugu Nana đi tới: “Asaka, hôm nay nắng nóng đấy, cậu không mặc tất chân thì cẩn thận rát da.”

Cô liếc nhìn cặp đùi trơn bóng của Mukai Asaka.

Mukai Asaka cao 1m6, đôi chân thoạt nhìn rất dài, đồng dạng có thể để lên bìa tạp chí đùi đẹp.

Mukai Asaka không bận tâm và nói: “Không sao không sao đâu, 1 ngày không mặc cũng không ảnh hưởng gì lắm. Chúng ta mau đi đến nhà ăn đi, bây giờ khá muộn rồi, nói không chừng đồ ăn ngon đã bị mua hết.”

Koizumi Kako ở bên cạnh thì lại chú ý đến việc đó, dưới đồng phục của học viện là quần vớ màu đen gắt gao bọc lấy đôi chân, phác họa ra hình dạng rất đẹp.

Koizumi Kako cũng không cao lắm, đại khái tầm 1m59, có rất nhiều nữ sinh ở vóc dáng không cao nên xuất hiện tình trạng đùi thô to, nhưng trên người của nàng thì không, tỷ lệ phải nói là gãi đúng chỗ ngứa.

“Ara ara, Mukai-san không biết à? Đồ ăn ở học viện Ruri đều là dùng siêu năng lực để làm ngay tại chỗ, cho nên đừng lo lắng chuyện đồ ăn mình muốn ăn đã bán hết.”

Koizumi Kako cầm một cây quạt xếp trong tay, nàng khép lại rồi điểm nhẹ vào cằm của bản thân, mỉm cười lên.

Mukai Asaka vỗ vỗ bả vai Koizumi Kako: “Ra là vậy à? Kako biết nhiều thứ thật đó, vậy chúng ta có thể đi từ từ rồi, hehehehe.”

Koizumi Kako không nói gì mà chỉ nhìn bàn tay Mukai Asaka đặt trên vai nàng.

Không biết có phải ảo giác không nhưng Ryugu Nana cảm giác hình như Koizumi Kako có mang theo cảm xúc bất đắc dĩ và một chút ghét bỏ.

........

Nhà ăn ở học viện Ruri rất to và rộng, tổng cộng có 3 tầng.

Ryugu Nana và 2 cô bạn đi đến lầu 2, ngồi ở vị trí gần cửa sổ, từng người gọi cơm trưa.

Ryugu Nana gọi một bát mì sợi có gia vị phong phú.

Mukai Asaka là cơm cà ri.

Của Koizumi Kako là thịt bò sushi.

Mukai Asaka cầm đũa ăn cơm cà ri ngấu nghiến, đôi mắt sáng lấp lánh: “Ăn ngon, ngon quá đi, chỉ là cơm cũng ngon vậy sao, thì ra đây là đồ ăn làm bằng siêu năng lực? Nghe nói loại siêu năng lực này có liên quan đến thực vật, khiến cho đồ ăn tạo ra trở nên ngon hơn, Nana à, về sau cậu có định làm đầu bếp không?”

Ryugu Nana hơi cạn lời, giải thích: “Cậu cảm thấy cơm ngon là bởi vì cơm đó được nấu từ lúa gạo do siêu năng lực nuôi trồng ra, mà siêu năng lực của mình là Thao Tác Thực Vật, không làm đầu bếp được đâu.”

Mukai Asaka cảm thán: “Thì ra còn có loại siêu năng lực như trồng trọt rau củ...”

Ryugu Nana nói: “Loại siêu năng lực dung nhập vào cuộc sống hằng ngày có rất nhiều đó, ví dụ như tỏa định tọa độ ra là có thể khiến đồ vật không cần người điều khiển đi đến chỗ đó "tuần tra", tuy có hạn chế về trọng lượng, nặng quá không đi đổi nhưng có thể đưa cơm hộp. Còn có "người trong sách" không có sức chiến đấu có thể làm người phục vụ. Trồng Trọt Rau Củ khá tốt, những người nắm giữ siêu năng lực này đều có thu nhập rất cao.”

Rốt cuộc thì ai mà chẳng muốn ăn ngon?

Từ lúc sinh ra Ryugu Nana luôn cố tình tìm hiểu những kiến thức về siêu năng lực, xem nó tồn tại bao nhiêu loại, tác dụng là gì. Cách vận hành hiệp hội năng lực giả thuộc về liên minh, hoạt động thi đấu năng lực giả... Cô đều biết đến.

Mukai Asaka cái hiểu cái không gật gù đầu, tò mò hỏi: “Siêu năng lực của Nana là Thao Tác Thực Vật, của Kako là gì vậy?”

Koizumi Kako liếc nhìn Mukai Asaka: “Siêu năng lực của mình là Phun Ra Không Khí... Mukai-san, mình đã nói lúc giới thiệu buổi sáng rồi.”

Mukai Asaka: “Tớ chỉ nhớ rõ chuyện học chung cấp 3 với cậu thôi.”

Tuy quen biết chưa được bao lâu nhưng Koizumi Kako đã hiểu sơ về tính cách của Mukai Asaka, nàng không nói tiếp nữa.

“Siêu năng lực của tớ là "Nổ Mạnh", mới nghe đã thấy lợi hại rồi đúng không?”

Mukai Asaka hơi hưng phấn nói.

Ryugu Nana không nhanh không chậm nói: “Nổ Mạnh cũng khá ổn, chờ cậu thức tỉnh năng lực xong thì chạm vào thứ gì cũng có nguy cơ gây ra phát nổ, nếu lúc đó cậu tự cẩn thận đi. Bởi vì lúc đầu mới thức tỉnh cậu sẽ không điều khiển năng lực thuần thục được, cậu không thể quyết định đυ.ng vào đồ vật có gây phát nổ hay không. Có đôi khi dù chỉ là đi đường thì dưới lòng bàn chân cũng phát nổ, rất dễ khiến chính bản thân cậu bị thương.”

Nụ cười của Mukai Asaka cứng đơ lại.

Nổ Mạnh đáng sợ đến vậy sao?

Koizumi Kako nhã nhặn hỏi: “Ryugu-san hình như rất hiểu biết về siêu năng lực nhỉ, không biết năng lực Phun Ra Không Khí của mình lúc mới thức tỉnh cần chú ý những gì?”

Ryugu Nana nghĩ ngợi rồi nói: “Năng lực đó lúc đầu không thể cách không khí phun ra, cần bản thân tự phun ra, nhưng mà lực tác dụng lẫn nhau, nếu phun vào vách tường thì có thể khiến bản thân bị đẩy ngược lại, dễ té ngã bị thương, cậu chú ý vấn đề này là được.”

Koizumi Kako cười nói: “Cảm ơn Ryugu-san đã nhắc nhở nhé.”

Nàng cảm thấy Ryugu Nana thoạt nhìn đáng tin cậy hơn nhiều so với Mukai Asaka.

Tuy rằng kiến thức về phương diện này thì bản thân nàng cũng biết.

Ryugu Nana nói thêm: “Đến lúc năng lực đó có thể cách không khí phun ra thì có thể tạo ra luồng gió hất váy con gái lên, có rất nhiều năng lực giả có năng lực đó đều có tiền án trong liên minh năng lực giả. Cho nên thanh danh của những ai nắm giữ năng lực Phun Ra Không Khí đều khá tệ, nếu sau này Koizumi-san bị người ta vơ đũa sỉ vả thì nhớ tự giữ tâm trạng.”

Koizumi Kako: “...”

Còn có vụ này nữa à?

Mukai Asaka không khỏi vui vẻ lên: “Thanh danh tệ thì quá không tốt, thật là tội nghiệp.”

Ryugu Nana dùng ánh mắt thương hại nhìn Mukai Asaka: “Thanh danh của năng lực giả nắm giữ Nổ Mạnh còn tệ hại hơn, rốt cuộc đi đến đâu phát nổ đến đó, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng của người khác.”

Mukai Asaka: “Ặc...”

Ryugu Nana lại bổ sung thêm: “Có những trung tâm thương mại còn đặc biệt để bảng trước cửa, ghi là năng lực giả Nổ Mạnh và chó không được đi vào.”

Mukai Asaka giận dữ: “Đây là kì thị, kì thị là sai!”

Koizumi Kako cười: “Ara ara, năng lực giả Nổ Mạnh đúng là thực sự đáng thương.”

So sánh với họ thì thanh danh của năng lực giả Thao Tác Thực Vật rất bình thường, làm Ryugu Nana rất vui.