Bà chủ của phòng làm việc chính là bà chủ Bàng Ấu Gia của Vân Cẩm, là một người hơi nổi tiếng trên mạng, đều là buổi sáng mười giờ hoặc mười một giờ mới xuất hiện. Lúc này phòng làm việc chỉ có một người trợ lý khác của bà chủ Bàng Ấu Gia, cũng là đồng nghiệp duy nhất của Vân Cẩm, tên là Lý Vũ Tinh. Chẳng qua trong hoàn cảnh làm việc của Vân Cẩm, mọi người đều chỉ xưng hô bằng tên tiếng anh, Lý Vũ Tinh cũng lấy cho mình một cái tên tiếng anh là Sunny.
Vân Cẩm mới vừa bước vào cửa của phòng làm việc, đã nghe được tiếng Lý Vũ Tinh , "Jean! Cô cầm cái gì trong tay vậy? Thật là nặng mùi!"
"Cô đừng có cầm vào, sáng hôm nay tôi phải làm xác định và đánh giá kem bảo vệ tay! Phải xác định đánh giá mùi hương! Cô đi ra ngoài ăn đi!"
Lý Vũ Tinh vừa nói xong, Vân Cẩm nghe được tiếng ực vang lên, là tiếng truyền ra từ bụng của Lý Vũ Tinh.
Vân Cẩm lui ra bên ngoài cửa, trong lòng hiểu rõ, Lý Vũ Tinh kiên quyết không chịu để cho cô cầm bánh trứng vào, sợ rằng chỉ có ba phần nguyên nhân là lo lắng cho ảnh hưởng đến chuyện xác định đánh giá mùi thơm của kem bảo vệ tay, bảy phần còn lại chính là mùi thơm của bánh trứng gà làm cho Lý Vũ Tinh đang giảm cân vô cùng đau khổ. Vân Cẩm cắn hai miếng bánh trứng gà, thật sự không đói bụng, lại không thể cầm bánh trứng vào trong phòng làm việc, không thể làm khác hơn là ném vào trong thùng rác bên ngoài.
Sau khi đi vào phòng làm việc, Vân Cẩm thấy Lý Vũ Tinh nhíu mày uống cà phê đen, hỏi: "Cô lại bắt đầu Copenhagen rồi?"
Lý Vũ Tinh chỉ là một người nặng 100 cân, trước mặt một người 150 cân như Vân Cẩm chính là một người gầy, nhưng cách một đoạn thời gian Lý Vũ Tinh sẽ muốn giảm cân, từ đầu năm đến cuối năm có khoảng nửa thời gian đều giảm cân.
Vân Cẩm nhắc nhở, Phương pháp giảm cân Copenhagen có tốn thương rất lớn đối với thân thể, vẫn là giảm cân khỏe mạnh đáng tin hơn."
Lý Vũ Tinh nhìn Vân Cẩm một cái: "Mập cũng rất có hại cho thân thể."
Nói đến chỗ này, tất nhiên Vân Cẩm không có cách nào tiếp tục trò chuyện tiếp được nữa, mở máy vi tính ra bắt đầu một ngày làm việc--- Mấy ngày trước ông chủ có nhận quảng cáo cho gia cư Tân Hưng, hình quảng cáo còn có mấy tấm chưa được chỉnh sửa xong.
Sau khi chỉnh sửa xong, Vân Cẩm đăng nhập tài khoản Weibo chính của bà chủ, lại chia sẻ rút thưởng Weibo lúc trước, "Tối này đúng 8 giờ mở thưởng! Nghe nói gần đến giờ mở thường chia sẻ có tỷ lệ trúng ngày càng cao nha [che miệng cười ][ che miệng cười ] "
Sau đó lại đăng nhập vào tài khoản phụ của bà chủ, chọn mấy bình luận thú vị, vắt hết óc suy nghĩ trả lời cho hài hước.
Đại khái là trả lời bình luận, quả thật quá phí chất xám, cuối cùng sau khi Vân Cẩm tương tác xong với fan của bà chủ, vốn dĩ không có khẩu vị ăn uống, đột nhiên đói bụng kêu ục ục.
Vân Cẩm nhìn thời gian, phát hiện đã mười một giờ rưỡi, mới vừa cầm điện thoại ra chuẩn bị kêu đồ ăn ngoài, lập tức thấy bà chủ Bàng Ấu Gia từ cửa đi vào, "Jean! Nhóm hình kia của tôi cô chỉnh sửa xong chưa?"
Tất nhiên lúc này Vân Cẩm không thể gọi đồ ăn bên ngoài được, vội vàng mở hình trong máy vi tính ra, để cho Bàng Ấu Gia ngồi trên ghế cao nhìn hình đã chỉnh sửa. Đợi đến khi Bàng Ấu Gia nhìn xong hình, không cần Bàng Ấu Gia phân phó, Vân Cẩm lập tức đưa điện thoại di động qua, để cho Bàng Ấu Gia nhìn hiệu quả của những hình này trên màn ảnh di động.