Chương 27

Vân Cẩm lôi điện thoại di động ra nhìn thử, thời gian đếm ngược đã từ 48 tiếng thành 37 tiếng, từng phút từng giây cũng đang không ngừng chạy, Vân Cẩm quáng cả mắt.

Vân Cẩm cẩn thận quan sát lông mày Lý Vũ Tinh, hỏi: ”Sunny, cô nhìn xem nếu tôi vẽ lông mày giống như cô, có thể trông đẹp mắt như vậy không ?”

Lý Vũ Tinh không cần nghĩ ngợi, nói thẳng: “Không đẹp như vậy đâu, khuôn mặt chúng ta khác nhau quá lớn.”

Trên mặt Vân Cẩm cái gì cũng to. Mặt to mắt to sống mũi thì cao miệng thì rộng, mặt Lý Vũ Tinh thì cái gì cũng nhỏ, khuôn mặt nhỏ, mắt nhỏ, không có sống mũi, miệng nhỏ.

Lý Vũ Tinh kinh ngạc hỏi Vân Cẩm: “Cô muốn học trang điểm sao?”

Vân Cẩm vội vàng lắc đầu: “Không không không……tôi không muốn, tôi chỉ là muốn hỏi thử thôi.”

Lý Vũ Tinh liếc nhìn lông mày Vân Cẩm: “Lông mày cô không phải rất tốt, lại nói chỉ vẽ lông mày thì cũng không khác biệt lắm đâu, so với việc cô chẳng trang điểm tí nào cũng không khác lắm, đừng làm khó bản thân.”

Vân Cẩm học hỏi Lý Vũ Tinh làm sao để vẽ lông mày, nghe thấy Lý Vũ Tinh nói như vậy, lập tức rút lui. Quên đi, quan hệ của cô với Lý Vũ Tinh cũng chỉ là đồng nghiệp, người ta không thích mình, mình cũng chẳng ưa đồng nghiệp nà, cô không muốn tự chuốc nhục vào thân.

Buổi trưa, Vân Cẩm hâm nóng bánh bao và sữa đậu nành bằng lò vi sóng trong phòng làm việc, sau năm phút giải quyết phần cơm trưa, trực tiếp đón xe đến cửa hàng.

Chi phí di chuyển gần 40 đồng, thật đau lòng…. Vân Cẩm ghi khoản nợ này vào trên đầu hệ thống.

Trước khi giờ nghỉ trưa kết thúc, Vân Cẩm mang những đồ đã mua về, Lý Vũ Tinh hết sức tò mò giữa trưa Vân Cẩm ra ngoài mua cái gì, dù sao thì Vân Cẩm vẫn luôn là một đứa lười biếng quê mùa, chỉ muốn nằm một chỗ.

Lý Vũ Tinh đưa tay gảy cái túi của Vân Cẩm, nhìn thấy bên trong là bút vẽ lông mày, phấn kẻ mày, kem tẩy trang và dao tỉa lông mày, càng ngạc nhiên hơn: “Cô mua mấy cái này làm gì vậy? Phòng làm việc của chúng ta có mà?”

Vân Cẩm nói: “Tôi cảm thấy không ổn lắm nếu dùng đồ trong phòng làm việc…….”

Sau khi Vân Cẩm nói xong, Lý Vũ Tinh lập tức xoay ghế ra chỗ khác, không nói chuyện với Vân Cẩm nữa, tỏ ra vẻ không vui.

Lúc đầu Vân Cẩm không hiểu, nhưng sau đó mới hiểu lý do Lý Vũ Tinh không vui – lý do Lý Vũ Tinh nhận công tác ở phòng làm việc này, là vì có thể sử dụng tất cả đồ trang điểm trên bàn trong phòng làm việc, đại khái cô ấy hiểu nhầm lời nói vừa nãy của Vân Cầm, cho rằng cô nói Lý Vũ Tinh mặt dày, hưởng lợi từ phòng làm việc.

Thật ra Vân Cẩm không có ý này, nhà quảng cáo, nhà hợp tác gửi đến rất nhiều đồ trang điểm, một mình Bàng Ấu Gia không thể dùng hết được, Bàng Ấu Gia đã từ lâu cho phép Vân Cẩm với Lý Vũ Tinh muồn dùng cái gì thì dùng cái đó, đây được xem như phúc lợi của phòng làm việc.

Chỉ từ xưa đến nay Vân Cẩm không trang điểm, cho nên từ trước đến giờ chỉ có một mình Lý Vũ Tinh dùng.

Mà Vân Cẩm nói mình không có ý như vậy, đúng như trên mặt chữ.

Cô thật sự không có ý như vậy, thật ra cô chỉ không muốn để Bàng Ấu Gia với Lý Vũ Tinh nhìn thấy cô vẽ lông mày.

Vân Cẩm cảm thấy mình mập như vậy, còn hơi xấu, mà cô cũng chẳng có ý định học trang điểm, chỉ là muốn học vẽ lông mày mà thôi…..