Chương 17

Nếu như là lúc trước, Vân Cẩm cảm thấy mình nhất định sẽ không vui, bây giờ hai cánh tay của cô còn rất là mỏi, tuy nhiên khổ cực một trận, ba lại không khen ngợi một câu nào, mỗi câu đều là ghét bỏ cô lau nhà không sạch sẽ.

Hơn nữa ba lau lại một lần, cũng không qua loa chút nào, không có gì khác lúc bình thường ba lau nhà. Như vậy sự khổ cực của cô có ý nghĩa gì?

Vân Cẩm nghĩ lại, thật ra lúc trước cô cũng có ý muốn làm việc nhà, khi còn học cấp ba vào cuối tuần, đại học vào kỳ nghỉ hè, sau khi cảm thấy mình đã trưởng thành, muốn làm việc chia sẻ cho ba mẹ, nhưng mỗi lần định làm việc nhà, đều bị ba hoặc mẹ ngăn cản ---- "Đi nhanh đi nhanh con đừng ở trong phòng bếp làm loạn thêm" "Thời gian con làm chút việc đó ba/mẹ đã sớm làm xong rồi” “Con làm cái này không được, phải làm lại lần nữa”... Tất cả đều tương tự với tình huống hôm nay.

Sau khi khổ cực một trận không lấy được sự khen ngợi và khích lệ, mà chỉ là bắt bẻ và chỉ trích, tất nhiên trong lòng Vân Cẩm không vui. Lâu ngày, cô cũng yên tâm thoải mái không làm việc nhà.

Nhưng hôm nay, Vân Cẩm thấy phản ứng giống như đúc lúc trước của ba, trong lòng lại không có chút tức giận nào.

"Thời gian con lau một lần, ba có thể lau ba lần!"--- Đúng vậy, độ thuần thục của cô chỉ có 20%, cô cảm thấy độ thuận thục của ba không đến 100% cũng phải có 95%, thời gian cô lau một lần ba có thể lau được bốn năm lần.

"Sau này con đừng có lau nhà nữa! Lau không sạch chút nào, bên này còn có rất nhiều tóc rụng của con, đây chính là dấu chân do don đạp ra?" --- Ai, nguyên nhân độ sạch sẽ chỉ đạt 50% chắc là vì nguyên nhân này đi. Không biết như thế nào mới đạt được độ sạch sẽ 100%? Có phải là một chút bụi bặm cũng không có, sàn nhà sáng như mặt gương?

Sau khi Vân Cẩm nhìn chằm chằm ba lau lại lần nữa, sàn nhà trở nên vô cùng sạch sẽ, trong lòng suy nghĩ nếu như giờ mình lau lại, vậy trò chơi có quyết định độ sạch sẽ là 100% không?

Vân Cẩm vừa nghĩ như thế lập tức đi lấy cây lau nhà, đã bị Vân Hải la một tiếng, "Ba đã lau sạch hết rồi! Con còn muốn làm gì? Ba nói với con đều là nói thật, con còn muốn tức giận với ba?”

Vân Cẩm không thể làm gì khác hơn là yên lặng thu cái tay muốn cầm cây lau nhà lại, cô không biết trò chơi có cho cô mưu lợi hay không, nhưng hiển nhiên cửa ải của ba cô không qua được.

Buổi tối, Vân Cẩm tắm xong nằm trên giường, mở Taobao tìm kiếm “Cây lau nhà", sau đó nhanh chóng chốt đơn, mua một cái giống kiểu phòng làm việc của mình.

So sánh cây lau nhà cũ kỹ trong nhà với của phòng làm việc, cây lau nhà của phòng làm việc nhẹ hơn, rửa sạch cũng tiết kiệm thời gian hơn.

Vân Cẩm nghĩ lại mình, rõ ràng một cây lau nhà cũng không tốn bao nhiêu tiền, cô cũng biết cây lau nhà của nhà mình vẫn là loại cũ nhất, sao lại không nhớ đổi một cây lau nhà dễ dùng hơn?

Sau khi mua xong cây lau nhà, Vân Cẩm lại mở [Cuộc sống ảo mộng] ra. Trải qua hai nhiệm vụ, mặc dù còn chưa hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, nhưng bây giờ cô đối với trò chơi này cũng đã thay đổi rất nhiều, vừa mới bắt đầu trong lòng chỉ có sợ hãi, bây giờ cũng sợ hãi đối với thứ mình không biết, nhưng cũng có chút tò mò.