Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quoái Vật

Chương 7: - Xuyên Vào Tiểu Thuyết 19+, Có Một Con Thỏ Nhỏ. (7)

« Chương TrướcChương Tiếp »


Trước đây, Blake chưa bao giờ rời cung điện vì cậu là người thừa kế lời nguyền. Người dân miền Nam đang trong tình trạng bất an và phản đối vì lời nguyền của Thái tử.

Một Thái tử như vậy không thể rời khỏi cung điện và ra ngoài một cách nhàn nhã được.

Đối với Blake, quảng trường là một nơi vô cùng mơ hồ. Đó là một nơi mà chỉ xuất hiện trong trí tưởng tượng của cậu, chẳng hạn như Thung lũng Hỗn Mang hay Núi Tuyết ở phía Bắc.

Hơn nữa, trong tiểu thuyết, quảng trường luôn được mô tả là nguồn gốc của mọi loại rắc rối dẫn đến những vụ việc nghiêm trọng.

“Đừng lo lắng, an ninh của chúng ta là tốt nhất trên lục địa này. Hơn nữa, ngài Edon đã đi cùng Thái tử phi. ”

"Được…"

"Còn điều gì khác làm Người buồn phiền sao?"

Vẻ mặt hơi tối tăm của Blake không hề sáng lên, vì vậy Hans cũng lo lắng.

"Ancia sẽ không rời bỏ ta, đúng không?"

Blake tiếp tục trút những lo lắng.

Khi lần đầu tiên Ancia giúp cậu tắm, cô đã do dự khi Blake bảo cô đừng rời xa anh. Nó chỉ lướt qua nhưng Blake vẫn cứ luôn suy nghĩ về nó.

Blake sợ rằng một ngày nào đó cô ấy có thể đột ngột bỏ trốn.

Cuộc đời cậu là một chuỗi những mất mát, chưa được bao lâu thì mẹ qua đời và cha đã bỏ rơi cậu. Những người hầu cũng khinh thường cậu.

Chắc hẳn cha cậu đã tỏ ra thông cảm, nhưng khi nhìn thấy những dòng văn tự bị nguyền rủa, ông ta vẫn bỏ chạy. Blake đã quá quen với việc thua cuộc. Sự tuyệt vọng đã là người bạn lâu năm của cậu.

Nhưng khi nghĩ đến việc Ancia sẽ rời bỏ mình, cậu đã sợ hãi và trái tim như bị xé toạc dù chỉ thoáng nghĩ về điều đó.

Hans mỉm cười nhìn cậu bé đang cúi gằm mặt.

Có một cảm giác sợ hãi trong mắt Blake. Đó là một dấu hiệu tốt hơn là sự mệt mỏi thường ngày của cậu, mặc dù sẽ tốt hơn cho cậu ấy nếu như đó là một nụ cười.

“Thưa Điện hạ, đừng lo lắng. Ngài ấy sẽ không bao giờ rời bỏ Người ”.

Hans nói với vẻ tự tin.

Hans đã quan sát Ancia một cách cẩn thận. Thế giới đầy rẫy những tin đồn vô căn cứ xung quanh người thừa kế lời nguyền. Không phân biệt giới tính, tuổi tác, địa vị, họ bịa ra tin đồn chỉ vì những văn tự bị nguyền rủa trông thật đáng ngại.

Tuy nhiên, dù còn trẻ nhưng Ancia không hề bị lung lay bởi những tin đồn thất thiệt đó.

Hans nghĩ rằng lòng trung thành của mình dành cho Thái tử là không ai sánh kịp, nhưng anh ấy đã tự ngẫm lại sau khi gặp Ancia.

Anh ấy đã bị đánh bại.

“Thần có nên kiểm tra họ không…?”

Đôi mắt của Blake sáng lấp lánh.

Ngay sau đó, khi Hans nói rằng cô ấy không sao, nét mặt của cậu ấy trở nên rạng rỡ.

Hans tự hỏi liệu cậu ấy đã phải lo lắng đến mức nào…

Anh mong hai người có thể hạnh phúc dài lâu.

***

Tôi đến gặp thợ rèn với Melissa và Edon , nhờ anh ta làm một cái nồi sắt. Người thợ rèn bị hấp dẫn và tràn đầy tinh thần dám đương đầu với thử thách sau khi nghe tôi giải thích và nhìn thấy cái nồi mà tôi đã vẽ.

Tôi không nghĩ họ sẽ nhiệt tình như vậy, nhưng anh ấy thực sự thân thiện và có ích.

Khi tôi bước ra từ chỗ của thợ rèn sau khi hoàn thành yêu cầu của mình, Melissa hỏi, "Điện hạ, người có ghé qua chỗ khác không?"

"Không. Ta muốn trở lại cung điện ”.

Đó là chuyến đi chơi đầu tiên của tôi kể từ khi tôi xuyên vào cơ thể của Ancia. Khung cảnh bên ngoài xe ngựa thật tuyệt vời, có rất nhiều nơi tôi muốn đến. Tôi thực sự đang nghĩ đến việc sẽ thăm thú xung quanh.

Tuy nhiên, việc giải thích chi tiết về cái vạc mất nhiều thời gian hơn dự kiến. Tôi không muốn làm Blake lo lắng. Hơn nữa, tôi không muốn dạo quanh quảng trường xinh đẹp mà không có cậu ấy.

Khi tôi quay trở lại cung điện của Thái tử, chú thỏ nhỏ chạy tới và lao vào vòng tay tôi.



"Ra ngoài thuận lợi chứ?"

“Vâng, mọi thứ đều ổn.”

Tôi vuốt tóc cậu ấy. Thật là một điều tuyệt vời khi có người chào đón tôi trở về nhà. Tôi đã không cảm nhận được điều ấy trong một khoảng thời gian dài kể từ khi bà tôi qua đời.

"Có gì nguy hiểm xảy ra không?"

“Không, không có gì xảy ra cả. Người lo lắng sao?"

"Đúng vậy. Cô đã về muộn quá ”.

Tôi rất vui vì tôi đã trở lại cung điện ngay lập tức. Tôi gần như làm chồng tôi lo lắng quá rồi.

Tôi nắm chặt tay cậu bé rồi đi vào phòng cậu. Tôi đã dành phần lớn thời gian ở đó vì phòng của Blake thoải mái hơn nhiều so với phòng của tôi.

Tôi tháo mặt nạ của cậu ngay khi tôi vào phòng anh. Mặc dù tôi đã tống cổ tất cả những người hầu có sự thù địch với cậu , cậu vẫn đeo mặt nạ mọi lúc.

"Tại sao cô luôn cố gắng tháo mặt nạ của ta?"

"Bởi vì ta muốn nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Người đó."

“Haha. Ta cũng rất vui khi nhìn cô. ”

"Người không cần phải đeo mặt nạ khi ở một mình với ta."

"Được."

Blake nắm chặt tay tôi. Tôi cảm thấy muốn ôm cậu ấy, đặc biệt là hôm nay.

"Điện hạ, có chuyện gì đã xảy ra khi ta đi vắng sao?"

"Không có chuyện gì xảy ra cả."

"Có thật không?"

“… Thật ra, ta đã hơi sợ rằng cô sẽ rời bỏ ta.”

“….”

“Nhưng bây giờ thì ổn rồi. Ta biết cô sẽ không rời bỏ ta. "

Trái ngược với giọng nói đầy yên tâm của cậu, tay cậu lại run lên. Tôi có thể cảm thấy rằng cậu ấy vẫn còn lo lắng. Tôi nắm chặt tay cậu ấy như để đáp lại.

“Đừng lo lắng. Ta sẽ không đi đâu hết."

"Có thật không?"

Blake cười rạng rỡ.

"Vâng. Nhưng nếu Người có người khác mà Người cảm thấy yêu thương, ta sẽ rút lui ngay lập tức ”.

"Điều đó nghĩa là sao?"

Vẻ mặt của cậu ấy cứng lại ngay lập tức. Ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi, khóe miệng cậu câu xuống đầy lo lắng.

“Cuộc hôn nhân của Người với ta chỉ là một cuộc hôn nhân chính trị, thưa Điện hạ. Nó đã không phải mong muốn của Người. Sau này lớn lên Người có thể tìm được tình yêu đích thực của mình”.

Truyền thống của Đế chế Asteric là sắp xếp hôn lễ của bọn trẻ từ rất sớm. Đặc biệt, địa vị càng cao thì cuộc hôn nhân càng nhanh chóng được thu xếp. Hầu hết các cuộc hôn nhân giữa hoàng gia và quý tộc đều được dàn xếp vì những lợi ích chính trị, vì vậy cuối cùng những cuộc hôn nhân ấy trở nên chênh vênh và cuối cùng dẫn đến ly hôn.

Để ngăn những điều như vậy xảy ra, tôi muốn cho cậu ấy tự do đưa ra lựa chọn khác.

Ancia và Blake chỉ tổ chức đám cưới nhỏ và không thực hiện nghi lễ công bố trong đền thánh. Cũng có thể ly hôn nếu chúng tôi muốn.

“Ta không muốn. Ta chỉ có mình Ancia thôi ”.

Blake nói với một giọng thỏ thẻ.

“Một khi Người trưởng thành và lời nguyền được gỡ bỏ, bạn sẽ trở nên rất đẹp trai. Ta chắc chắn rằng tất cả những phụ nữ xinh đẹp đều sẽ yêu Người "

Blake yêu Diana nhất trong số những người ấy. Nhưng đột nhiên, Blake nói một cách chắc chắn, "Ancia là cô gái xinh đẹp nhất mà ta từng gặp."

“Này, Người sẽ thay đổi suy nghĩ của mình khi Người trưởng thành.”



"Nó sẽ không thay đổi."

"Người vẫn còn trẻ. Nó sẽ thay đổi thôi. ”

"Vợ ta !."

Blake cắt lời tôi. Tôi nhìn cậu ấy với vẻ mặt ngạc nhiên. Đó là lần đầu tiên cậu ấy gọi tôi là ‘vợ’.

“Nàng là người vợ duy nhất của ta, Ancia. Và ta sẽ là người chồng duy nhất mà nàng có ”.

“Điện hạ…”

“Vợ à, hãy nhớ điều này, ta không cần bất cứ một cô gái nào khác. Nàng cần một người đàn ông khác sao? ”

Tôi nghĩ cậu ấy chỉ là một cậu bé, nhưng Blake lại tỏa ra một sức mạnh mãnh liệt mà tôi không thể coi thường. Ánh mắt của cậu ấy dán chặt vào tôi.

Tôi bất giác lắc đầu, như thể tôi đã bị cậu mê hoặc.

"Không, ta không muốn."

Nhưng những gì tiếp theo sẽ là chuỗi thua cuộc của tôi.

"Tất cả những gì ta cần là Người."

Diana là người duy nhất có thể gỡ bỏ lời nguyền của cậu ấy. Tôi không muốn vượt qua ranh giới, nhưng tôi không biết rằng tôi thực sự muốn ở lại với Blake.

Nhưng… Nó nguy hiểm. Tôi không thể làm điều này được.

Tôi cố lấy lại bình tĩnh, nhưng Blake đã ôm chặt lấy tôi.

"Ở bên cạnh ta cho đến khi ta chết nhé."

“……”

"Ta xin lỗi vì đã quá tham lam."

Ngay khi nghe lời tâm sự của cậu, lòng tôi như ấm lại ,nước mắt đã ướt đẫm nơi khóe mắt.

“Người sẽ không chết! Ai sẽ chết chứ ? "

“Ancia, ta ổn. Vì vậy, nàng đừng khóc. ”

“Người sẽ không chết! Người sẽ vượt qua lời nguyền! Ta sẽ biến nó thành hiện thực! ”

"Ancia."

“Ta là một thành viên nhà Bellacian có sức mạnh của ánh sáng. Ta sẽ tìm ra cách, vì vậy đừng lo lắng về điều đó và hãy sống thật hạnh phúc. "

"Được, ta sẽ, vì vậy đừng khóc,"

Blake lấy tay áo lau nước mắt cho tôi.

“Đừng. Quần áo của Người sẽ bị bẩn mất ”.

"Không sao đâu."

“À, ta cần đi tắm. Ta sẽ lấy một ít nước. Điện hạ, ta cũng sẽ tắm cho ngài. "

Tôi nhanh chóng đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

“Vợ ta luôn cố gắng cởϊ qυầи áo của ta sao…”

“Thay vào đó, Người nên nói rằng ta đang giúp Người tắm. Và bây giờ, hãy cởi bỏ quần áo của Người đi ”.

Tôi nhanh chóng sửa lại câu nói của cậu ấy, và không hiểu sao mà trên khuôn mặt cậu ấy lại nở một nụ cười thanh thản.

Một lần nữa, mặt Blake đỏ bừng. Tôi đã giúp cậu ấy tắm vài lần trước đó, nhưng cậu ấy vẫn xấu hổ đến mức này.

"Ancia, nàng là người đẹp nhất khi mà nàng nở nụ cười. Nụ cười của nàng là điều đẹp đẽ nhất."

Tôi nắm chặt tay cậu ấy khi cánh cửa đột ngột mở ra và Hans bước vào.

"Điện hạ, Hoàng thượng đã trở lại!"

Tenstheon, cha của Blake và là Hoàng đế quyền lực nhất trong lịch sử Đế chế, cuối cùng đã trở về cung điện.
« Chương TrướcChương Tiếp »