Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quoái Vật

Chương 4: - Xuyên Vào Tiểu Thuyết 19+, Có Một Con Thỏ Nhỏ. (4)

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Công chúa chắc hẳn có công thức của riêng mình."

"Đúng rồi. Nó thực sự rất ngon. Hơn nữa, Thái tử cũng rất thích nó phải không? ”

Edon đồng ý với Melissa.

"Nhưng không phải những món ăn đó khá kì lạ sao?"

"Chẳng có vấn đề gì vì Thái tử rất thích nó."

Mặc dù đúng là các món ăn do Thái tử phi làm ra khá là lạ, Melissa vẫn vui khi thấy có người quan tâm đến Thái tử.

"Chà, cô nói đúng."

Hans cười nhẹ.

Sau khi Hoàng đế trở về, họ sẽ tra hỏi về việc sa thải những người hầu một cách liều lĩnh, nhưng Melissa, Hans và Edon đã thề sẽ bảo vệ cả hai khỏi mọi tổn hại.

Vì cô là người vợ mà Thái tử vô cùng yêu quý và cũng là người duy nhất mang lại lại hạnh phúc đã bị chôn vùi bấy lâu nay của Người, những cận thần trung thành của Thái tử nhất trí chấp nhận Ancia là chủ nhân của chính họ.

***

Một trong những hầu gái từng phục vụ Blake cũng bị sa thải theo lệnh của Ancia. Bề ngoài thì cô ta tỏ ra ngọt ngào và dịu dàng, nhưng sau khi Blake bị phế truất ngôi vị Thái tử, thái độ của cô ta đã quay ngoắt 180 độ.

Cô ta đã gọi Blake là tên xấu xí và gớm ghiếc vì những dòng văn tự trên da cậu và biểu hiện sự ghê tởm của mình mỗi khi nhìn thấy cậu ấy. Khi Ancia nghĩ đến sự phản bội của cô hầu gái này, máu cô sôi lên vì tức giận.

Ngay cả những người thương hại Blake cũng chỉ miễn cưỡng chạm vào anh vì họ cho rằng lời nguyền rất dễ lây nhiễm.

Không có gì đảm bảo rằng việc này sẽ không lặp lại lần nữa nếu như dùng một người hầu gái khác , vì vậy tôi quyết định tự mình giúp Blake tắm.

"Điện hạ, từ giờ trở đi, ta sẽ giúp người tắm."

“…”

Lúc này Blake đang đọc sách, nghe thấy lời nói của ta liền ngẩng đầu chuẩn bị chạy trốn. Tôi biết cậu ấy sẽ phản ứng như thế này, vì vậy tôi kiên quyết ấn vai cậu ấy xuống.

"Làm ơn đi vào phòng tắm đi nào."

"Không! Điều gì sẽ xảy ra nếu cô bị lây nhiễm lời nguyền chứ ?! ”

"Ta sẽ không."

"Điều gì sẽ xảy ra nếu cô trở nên bất hạnh?!"

"Khi ai đó nhìn thấy hoặc chạm vào những hoa văn bị nguyền rủa, hoặc lời nguyền sẽ được truyền sang họ hoặc người đó sẽ trở nên bất hạnh."

Do những tin đồn thất thiệt như vậy, người mang lời nguyền không được phép ra ngoài và sẽ bị bỏ rơi ở một hòn đảo phía nam.

Blake cũng bị đẩy xuống khỏi vị trí Thái tử của mình và buộc phải đến một hòn đảo phía nam ngay khi những văn tự bị nguyền rủa xuất hiện. Nhưng nhờ sự phản đối mạnh mẽ của Hoàng đế, cậu đã có thể sống trong một cung điện xa xôi hẻo lánh.

“Ta sẽ không gặp bất hạnh gì cả. Đó là một tin đồn thất thiệt, vì vậy Người không cần phải quan tâm đến nó. "

"Điều gì sẽ xảy ra nếu nó không chỉ là một tin đồn?!"

Cậu có giữ những tin đồn trong tâm trí không? Chắc chắn, trong cuốn sách gốc, tác giả nói rằng một người sẽ trở nên bất hạnh nếu họ ở bên cạnh Blake trong một thời gian dài, nhưng tôi không nghĩ vậy.

" Chẳng phải ta đã nhìn thấy khuôn mặt của Người và nắm tay Người rồi sao."

"Những hoa văn trên mặt ta khá nhỏ, nhưng trên cơ thể thì rất lớn!"

“Đó chỉ là một tin đồn thất thiệt. Nào, đi thôi! ”

Tôi kéo tay cậu ấy, nhưng cậu ấy vẫn không nhúc nhích.

Do lời nguyền, Blake trông thực yếu ớt và nhỏ bé. Tôi hơn cậu ấy hai tuổi, hơn hẳn chiều cao và sức lực của cậu, vậy mà tôi chẳng thể làm gì được khi thằng bé hạ quyết tâm cố chấp.

"Thưa Điện hạ, chúng ta đi thôi nào."

"Không! Ta rất gớm ghiếc! ”

Blake đã bật khóc khi cậu hét lên.

Tin đồn chỉ là một cái cớ. Trên thực tế, cậu ấy chỉ không muốn tôi nhìn thấy những văn tự nguyền rủa trên cơ thể của cậu. Ban đầu, tôi nghĩ mình sẽ bị ốm vì tôi đã nhìn thấy những văn tự đó trên mặt và tay của cậu ấy, nhưng tôi đã nhầm. Chưa được bao lâu kể từ khi Ancia cố gắng tự sát vì cô bị sốc trước khuôn mặt của cậu. Không có gì ngạc nhiên khi Blake lo lắng cả.

“Điện hạ…”

"Cô sẽ ghét ta sau khi cô nhìn thấy nó!"

Blake đã khóc, cuộn mình tròn cơ thể như một quả bóng. Tôi ngồi xổm xuống trước mặt cậu.

"Điện hạ, đừng cúi xuống mà hãy nhìn vào ta."

Blake từ từ ngẩng đầu lên. Đôi mắt vốn đã đỏ của anh lại càng đỏ hơn.

"Ta đã nói với người rồi. Người không phải là một con quái vật. Và nếu Người là một con quái vật, thì Người có nghĩ rằng ta cũng là một con quái vật không? ”



“Ancia thì khác. Cô rất đẹp!"

Tôi cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng chú rể của tôi nghĩ rằng tôi rất xinh đẹp. Tôi mỉm cười và vuốt ve những văn tự bị nguyền rủa bao phủ bên trái khuôn mặt của cậu. Blake rùng mình.

“Nó không ghê tởm. Và việc chạm vào nó cũng không làm ta trở nên bất hạnh. Ta đã rất hạnh phúc kể từ khi ta kết hôn với Người. "

"…Cô đang hạnh phúc sao?"

"Vâng, ta rất vui khi Người là chồng của ta."

"Ta cũng vậy, ta cũng vậy. Ta cũng rất vui khi được kết hôn với Ancia. "

Blake nhảy vào vòng tay tôi. Tôi cũng ôm cậu ấy thật chặt.

“Thưa Điện hạ, xin Người đừng nói những điều như vậy nữa.”

"Được."

"Ta sẽ rất tức giận nếu Người nói lại điều đó vào lần sau."

“Ta sẽ không. Đừng tức giận nhé. "

"Vậy thì, chúng ta đi tắm ngay bây giờ chứ?"

Blake bối rối và lắc đầu.

"Sao thế ?"

"Ta xấu hổ…"

Khoảnh khắc tôi nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cậu ấy, tôi đã phá lên cười.

"Ôi trời, Người thấy xấu hổ sao?"

“Đ-đừng có giễu cợt ta!”

“Ta không trêu chọc Người nữa. Người dễ thương thật đấy."

Thông thường mọi người sẽ che đậy vùиɠ ҡíи của họ khi tắm. Hơn nữa, gia đình hoàng gia và quý tộc đã chăm lo mọi thứ cho họ ngay từ khi họ mới sinh ra, nên việc Blake tự ti và xấu hổ như thế này là điều khá lạ.

Hơn nữa, cậu ấy sẽ trở thành nam chính thứ hai của một cuốn tiểu thuyết 19+ đấy.

"Cô đang coi ta giống như trò cười đấy ư!"

"Làm thế nào mà Người lại trở nên nhút nhát như vậy chứ?"

“Đó là vì Ancia, thế nên….”

"Ta có phải là người duy nhất mà Người phân biệt đối xử không thế?"

"Không đời nào!"

"Vậy thì vào đi nào."

Tôi kéo nhẹ tay Blake. Blake miễn cưỡng gật đầu và bước vào phòng tắm.

"Đừng sợ!"

Cậu ấy sợ tôi sẽ cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cơ thể cậu ấy trước khi cởϊ qυầи áo.

"Cô đừng cảm thấy chán ghét ta sau khi nhìn thấy nó nhé."

“Ta sẽ thực sự tức giận nếu Người nói lại điều đó một lần nữa đấy.”

"Cô không thể rời đi!"

“…”

Tôi liên tục trấn an cậu ấy đừng lo lắng, nhưng cậu ấy sẽ không ngừng nói. Tôi phải rời đi trước khi Blake trưởng thành. Người duy nhất có thể giải thoát Thái tử khỏi lời nguyền của mình là nữ chính Diana. Nhiệm vụ của tôi là chỉ là bảo vệ cậu bé này không bị thương, và sau đó rút lui kịp thời.

“Tại sao cô không trả lời? Ancia, cô định bỏ ta ư? ”

Nước mắt lại trực trào ra trong đôi mắt đỏ rực. Tôi nhanh chóng nở một nụ cười rạng rỡ với cậu.

"Không…"

Đó là một lời nói dối.

"Ta sẽ đi đâu trong khi để lại người chồng dễ thương như thế này chứ?"

Một lời nói dối trắng trợn khác.

"Có thật không?"

"Tất nhiên. Đây là nhà ta mà."



Tôi lấy tay lau nước mắt cho cậu.

"Nào, đi tắm thôi."

"Được."

Blake do dự và cởi bỏ quần áo của mình một cách cẩn thận. Tôi lựa chọn giấu đi tất cả cảm xúc dư thừa trên khuôn mặt. Blake sẽ rất tổn thương nếu tôi thể hiện bất cứ một chút ngạc nhiên nào.

Khi cậu cởϊ áσ ra, một thân hình nhỏ bé được bao phủ bởi những dòng văn tự nguyền rủa lộ ra. Cậu bé mới tám tuổi mà những hoa văn ấy đã che phủ hết nửa người của cậu.

Blake nhận ra và nắm lấy tay tôi, lo lắng rằng tôi có thể bỏ chạy hoặc nhảy xuống hồ lần nữa. Tôi cười nhẹ.

“Sao Người có thể gầy như vậy? Ta nghĩ mình trông khá béo vì phần dưới của ta lại khá gầy. Ta nên giảm cân từ bây giờ thôi ”.

“Đừng làm vậy! Nhất định phải ăn nhiều vào! ”

"Ăn nhiều sao?"

"Đúng vậy, cô vẫn còn rất gầy."

"Mặc dù vậy, ta vẫn lớn hơn Người mà?"

Cậu liếc lêи đỉиɦ đầu tôi và bĩu môi.

"Ta sẽ sớm trưởng thành thôi!"

"Ta cũng sẽ lớn lên."

“Ta sẽ trưởng thành nhanh hơn!”

Tôi đã bật cười khi chứng kiến

khát khao chiến thắng cháy bỏng đột ngột của Blake.

"Được rồi, ta sẽ mong chờ nó."

"Đúng! Mong đợi điều đó!"

“Nào, vào bồn tắm thôi. Người sắp bị cảm lạnh rồi đó. "

Tôi dẫn Blake vào bồn tắm.

Da cậu bé mềm mại, nhưng những chỗ có văn tự bị nguyền rủa lại thô ráp. Người ta nói rằng bất cứ khi nào một hoa văn bị nguyền rủa lan rộng, nó sẽ kèm theo sự đau đớn trên da thịt. Cậu bé này phải cảm thấy đau đớn đến mức nào chứ ?

Khi tôi chạm vào lời nguyền, Blake run lên.

“Đừng làm vậy. Nếu lời nguyền…. ”

"Nó sẽ không."

Tôi không thể hoàn toàn hóa giải lời nguyền của Blake vì tôi không phải là người thừa kế ánh sáng, nhưng tôi vuốt ve những câu chữ màu đen như được khắc trên lưng cậu ấy, hy vọng rằng sức mạnh ánh sáng nhỏ bé của tôi có thể xoa dịu nỗi đau của cậu.

"Ồ không, chồng ta lại có một cái bụng lớn."

"Ta không có!"

Tôi sửng sốt trước phản ứng quyết liệt của cậu ấy. Tôi định xin lỗi, nhưng nhìn thấy Blake phồng má đáng yêu, tôi lại muốn trêu chọc cậu ấy thêm một chút.

"Đó là bởi vì ta đã ăn rất nhiều!"

“Đó là nguyên nhân khiến Người có một vòng bụng lớn đó nha.”

"Ta sẽ không ăn nữa!"

"Vậy thì Người vẫn sẽ nhỏ hơn ta."

"Ôi không!…."

Đôi mắt của Blake mở to, như thể cậu nhận ra điều gì đó rất quan trọng.

“Thưa Điện hạ, ta đang đùa Người thôi. Bụng của Người chưa to đâu nên Người vẫn cần phải ăn nhiều một chút. Như thế người mới trưởng thành được chứ. ”

"Được! Ta sẽ ăn thật nhiều và lớn thật nhanh! ”

"Vâng, lớn lên thật nhanh chóng."

Blake gầy đến mức khiến tôi lo lắng.

***

Blake thích đồ ăn Hàn Quốc. Cậu ấy không chỉ nói rằng nó ngon vì tôi đã làm ra nó mà nó thực sự phù hợp với khẩu vị của cậu.

Blake rất thích nó nên tôi cũng rất thích làm. Do đó, mong muốn của tôi ngày càng lớn hơn và tôi muốn làm một bữa ăn thật đầy đủ.

Tôi sẽ xây một cái lò và một cái nồi sắt nữa!

Có một hạn chế khi nấu món ăn Hàn Quốc bằng bếp và lò nướng.
« Chương TrướcChương Tiếp »