"Tất cả tài sản của hai gia tộc đều sẽ nằm trong tay mình. Mình và mẹ sẽ kiếm thật nhiều tiền, và hai kẻ ngốc mê kiếm thuật trong nhà và đội kỵ sĩ sẽ chỉ nhận được một lượng tiền lương cố định mỗi tháng!"
Kỵ sĩ thường bị mê hoặc bởi áo giáp và vũ khí đắt tiền. Nếu không quản lý tài chính chặt chẽ, bọn họ sẽ trở thành một cái máy xay tiền vàng khổng lồ.
Trong mắt của Sia, những người đàn ông đó đều là những kẻ sẽ khiến túi tiền của cô và mẹ thủng lỗ.
"Và bây giờ thì toàn bộ chi tiêu trong dinh thự đều nằm dưới tay mình."
Dưới ánh đèn ma thuật mở ảo, Sia đang cười fufufu một mình. Đó là nụ cười của một kẻ độc tài nhỏ tuổi.
Kết quả của việc thay đổi chế độ lương của kỵ sĩ chính là…
"Con gái!"
"Chị Sia ơi!!!"
Hai kẻ ngốc lớn xác đạp bay cửa phòng làm việc. Ở bên trong, Sia của họ đang đợi họ với một tách hồng trà nóng trên tay.
"Hai người này phản ứng cũng chậm quá đấy."
Nhưng Sia biết kiểu gì họ cũng sẽ tới tìm cô, bởi vì tiền chu cấp cho toàn bộ kỵ sĩ đều từ "vô hạn chu cấp" bị rút xuống còn 100 vàng mỗi tháng cho mỗi người.
Kể cả ngài Công tước và Stan.
"Cha của con thậm chí còn không có đủ tiền để mua bộ sách kiếm thuật cổ đại sắp được đấu giá vào tuần sau!"
"Chị ơi, 100 vàng còn không đủ để em mua thanh kiếm mới nữa!"
Cho dù lý do của họ rất chính đáng và chỉ vì kiếm thuật, thế nhưng…
"Cha à, bộ sách kiếm thuật cổ đại đó được viết bằng một loại ngôn ngữ của thế giới khác, nó có giá trị đến thế nào, mua về mà không thể đọc được cũng chẳng đáng một đồng xu!"
Những lời nói của Sia khiến cho Công tước co rúm người lại. Thực tế ông ấy chỉ muốn mua sách bởi vì nó liên quan đến "vài thứ kiếm thuật gì đó có vẻ thú vị", và còn chưa nghĩ đến việc sẽ đọc nó như thế nào.
"Còn em, Stan à. Tháng trước em vừa mua một thanh kiếm gần 10 ngàn đồng vàng cơ mà, nó không đủ để một kiếm sĩ học đồ 2 sao như em sử dụng hay sao?"
"Hay là thanh kiếm đó gãy rồi?"