Mở đầu cuốn tiểu thuyết thời kỳ Tinh tế, Lan Trầm là một phế vật xinh đẹp kết hôn với một vị thượng tướng của Đế quốc. Trong một đêm mưa to, cậu ướt sũng nhìn người chồng thượng tướng và Bạch Nguyệt Quang đứng cạnh nhau. Thượng Tướng dùng ánh mắt lạnh lùng ngạo mạn nhìn cậu, nhưng lại kiên quyết giữ Bạch Nguyệt Quang ở phía sau. “Sao anh lại đối xử với em như vậy?”
Mi mắt cậu đỏ bừng vì khóc, che bụng cười khổ: “Anh có biết con của chúng ta đã mất rồi không?” Hệ thống chấn kinh: Ký chủ, quá rồi quá rồi, diễn lố quá rồi! Đây không phải là ABO! Lan Trầm:? Lan Trầm: A, hình như thật sự nhầm lẫn với cuốn truyện trước rồi. Xong đời! ---Âm thanh của cậu vừa rơi xuống. Người được mệnh danh là thanh đao Đế quốc lập tức đỏ rực đôi mắt, từng bước đi về phía cậu, giọng nói trầm khàn khàn khàn như sư tử bị thương: “Con của em với ai?”