Sau khi trở về, tâm trạng còn chưa kịp bình tĩnh lại, tôi đã nhận được tin nhắn từ Nhậm Đường: "Tối nay ra ngoài ăn cơm chứ, anh biết một nhà hàng có món bít tết rất ngon."
Tôi nhanh chóng đáp: "Không, cảm ơn, hôm nay tôi hơi mệt."
Đây là sự thật, tôi thực sự rất mệt mỏi.
Vậy nên tôi đã cự tuyệt tất cả trở ngại đối với việc tan làm của tôi.
Nhưng tôi không ngờ rằng khi tan sở, Quý Tuần bên cạnh tôi đột nhiên đứng lên và hỏi các đồng nghiệp cùng nhóm: "Tối nay mọi người đến nhà tôi chơi chứ?"
Anh ta dường như đã có vài lần hẹn với đồng nghiệp của mình, nên họ đều hưởng ứng.
Còn tôi chỉ muốn xách túi ra về nên không lên tiếng.
Nhưng tôi có trốn ngàn lần cũng không thể thoát khỏi Quý Tuần, anh ta cố ý ở trước mặt mọi người hỏi tôi, như một đồng nghiệp bình thường:
"An An, tất cả mọi người đều đi, em cũng tới nhé?"
Tôi xấu hổ cười nói: "Không được, không được haha, hôm nay tôi hơi mệt."
"Tất cả mọi người đều đi" cái Buff này rất có hiệu quả rất lớn, chỉ chốc lát, chị đồng nghiệp bên cạnh cũng gia nhập khuyên nhủ tôi, nói rằng mọi người lâu lắm mới có buổi tụ họp, nếu vắng một người thì vô cùng nhàm chán.
Tôi có chút hối hận vì lí do của mình không đủ mạnh.
Nếu biết trước, tôi liền nói hôm nay dì tôi qua đời và tôi phải về dự đám tang.
Mặc dù tôi thậm chí còn không có chú.
Khi tôi đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, Nhậm Đường đến. Anh ấy nói "Úi" trước: "Mọi người đi chơi mà không rủ tôi à?"
Nhậm Đường và các đồng nghiệp khá thân thiết, cùng nói đùa cự tuyệt anh "Đi ăn với sếp thì còn gì là vui nữa."
Nhậm Đường cũng không nổi giận, chỉ cười một tiếng: "Mấy người rủ tôi đi, tôi cũng không đi đâu ~ bởi vì hôm nay tôi có hẹn với An An rồi, đúng không An An?"
Nói xong, anh ấy nháy mắt ra hiệu với tôi.
Tôi bối rối gật đầu.
Chị đồng nghiệp khuyên tôi đi liên hoan lập tức kêu lên một tiếng "ồ~" và cổ vũ: "Tại sao em lại giữ bí mật cuộc hẹn này với bọn chị vậy, An An? Vậy thì bọn tôi không thể quấy rầy hai người hẹn hò rồi."
Dứt lời, Nhậm Đường cầm theo chìa khóa xe, kéo tay tôi rời khỏi công ty.