Suốt cả đêm nó ngồi cuối góc giường mà khóc nức nở, mỗi khi đêm đến thì trong tâm trí của nó toàn hình bóng của bà và mẹ nó, không tài nào ngủ được, đến 1 giờ sáng vì khóc mệt quá nó mới thϊếp đi được 1 chút.
6 giờ sáng nó đã dậy mặc dù 7 giờ 15 phút mới bắt đầu tiết học đầu tiên, nó với 2 con mắt gấu trúc mà đỏ hoe đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân và tắm rửa.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm, nó gặp Hàn Thất Bát ngồi trên giường nhìn nó, nó cất cái giọng khàn muốn tắt tiếng hỏi hắn :
" Tiểu Bát, mới sáng sớm anh vào đây làm gì ? "
" Em mau lại đây " hắn vỗ tay xuống giường bên cạnh hắn.
Nó thắc mắc không biết tên kia lại định làm cái trò gì nhưng cũng ngoan ngoãn ngồi xuống.
" Anh thắt bím cho em " hắn nói xong đứng dậy cầm lược với dây chun lại, chải từng phần tóc bóng mượt của nó.
Nó ngạc nhiên đến tròn mắt : " anh cũng biết thắt bím sao ? "
" Tối qua anh thức đến 12 giờ khuya để lên ytb học thắt bím đó, đề nghị em thưởng cho anh "
" haha.. cảm ơn anh " trong lòng nó có chút vui cũng có chút cảm động vì hắn là người thứ ba thắt tóc cho nó, trước đây mẹ nó luôn thắt bím cho nó tới trường, còn về nhà bà ngoại thì bà cũng thắt tóc cho nó, bà ngoại thương nó lắm, cái gì cũng chiều nó, có gì ngon cũng nhường phần cho nó.
Sau gần 15 phút, tóc nó cũng được hoàn thành, tay nghề hắn cũng không tệ nha, nhìn cũng đẹp phết, khuôn mặt của Xuân Nghi có vẻ hợp với kiểu tóc này hơn, mặt dù nó rất gầy nhưng 2 cái má nó vẫn mũm mĩm như 2 cái bánh bao, làm cho Thất Bát muốn lao đến cắn cho một phát, nhưng hắn vẫn dặn với lòng phải kiềm chế, nuôi cho béo béo tí nữa rồi thịt cũng chẳng muộn, dù sao Mai Hoàng Xuân Nghi cũng phải thuộc về Hàn Thất Bát mà thôi, vì hắn là nam9 mà.
" Nhìn em rất đáng yêu "
" Lúc nào em cũng đáng yêu "
Nói rồi 2 người cùng nhau xuống ăn sáng, cười cười nói nói làm cho ông bố của Thất Bát cũng vô cùng ngạc nhiên, Hàn Thất Bát không hiểu sao từ nhỏ vô cùng nhí nhảnh, hoạt bát, đáng yêu nhưng đến năm hắn 12 tuổi thì như biến thành con người khác, cọc cằn, lạnh lùng, ít nói, và giờ đây hắn như trở thành đứa trẻ năm ấy, vui tươi, nói nhiều.
Còn dì Vương thì lại vui mừng không ngớt, bà vốn định Xuân Nghi là con dâu của Hàn gia rồi nhưng lại sợ con trai cưng của bà làm loạn lên. Nhưng không ngờ hắn lại vô cùng thích Xuân Nghi.
Ăn sáng xong, hai người cùng nhau đến trường như thường lệ, nó lên lớp như bình thường nhưng hôm nay lại vắng mặt Trịnh Minh My, mọi người bàn tán rằng Trịnh gia đã phá sản do Hàn gia rút hơn nữa số vốn đầu tư, vì vậy đừng bao giờ chọc giận Hàn Thất Bát, hắn không đơm giản như bạn nghĩ đâu.
Nó không màn đến những lời bàn tán mà đi vào chỗ ngồi, lấy sách Vật Lý ra học.
Giờ ra chơi, tiếng chuông reo lại vang lên, là tin nhắn của Phương Yến nhắn tới Xuân Nghi, nó lấy con iphone 12 pro max hôm bữa ra để trả lời, quả thật ngày nào cũng có người đến kiếm chuyện với nó :
" Ồ, hôm nay iphone 12 rồi cơ à ? "
Nó ngước mặt lên nhìn, đó là Trần Giai Kỳ, đàn chị khối 12, nó ngạc nhiên vì sự xinh đẹp của ả này, chiều cao ít gì cũng tầm 1m70, chân thon trắng nõn không 1 vết mũi đốt, cái mũi vừa nhỏ, vừa thẳng, vừa cao, đôi môi trái tim đỏ mọng, mái tóc vàng nâu xoắn lọn dài đến vai.
Nó nhìn ả ta 1 chút rồi không trả lời, nó biết thừa bà chị này đến kiếm chuyện với nó nên im lặng là cách tốt nhất.
" Em gái, chảnh vừa thôi nha, không trả lời sao? ngủ với đại gia rồi quả thật lên mặt rất nhiều nha "