[1.4] Tác giả: Thi Nhiên A
Edit: Left Dimple
Về đến nhà, Trần Túy thấy nụ cười chói lọi trên mặt Hứa Thanh Ly, liền hiểu ra anh đã biết chuyện vừa xảy ra.
“Có chuyện gì mà vui thế?” Trần Túy nhéo nhéo mặt anh.
Hứa Thanh Ly xác định Trần Túy không thích Triệu Quy đương nhiên là vui rồi, anh không trả lời, chỉ ôm lấy Trần Túy, nỉ non nói: “A Túy...”
“Được rồi, em biết anh đang nghĩ gì, bây giờ cuối cùng cũng yên tâm rồi ha.” Trần Túy sờ sờ đầu Hứa Thanh Ly: “Thanh Ly, em chỉ thích anh.”
Cậu biết Hứa Thanh Ly rất bất an, mấy động tác nhỏ cậu biết. Ví dụ như muốn xem điện thoại di động của cậu, không muốn cậu tiếp xúc với người khác quá gần, hai người chỉ mới cách nhau hai tiếng thôi đã gọi điện thoại rồi và vân vân mây mây.
Trần Túy biết là do Hứa Thanh Ly không có cảm giác an toàn, Hứa Thanh Ly hình như vẫn cảm thấy cậu đối với anh chỉ là do cảm động. Trần Túy nguyện ý bao dung anh, cố gắng làm cho anh cảm nhận được tình yêu của mình dành cho anh.
Ngày tháng còn dài.
Một tháng sau, album mới của Trần Túy sắp được phát hành. Cậu đang chuẩn bị tổ chức một buổi biểu diễn cho việc trở lại, được ấn định vào giữa tháng.
Hứa Thanh Ly không vui lắm. Bởi vì buổi biểu diễn trùng ngay ngày sinh nhật của anh, anh đã ám chỉ Trần Túy rất nhiều lần, nhưng Trần Túy thủy chung vẫn không get được ám chỉ của anh ( _)
Em ấy không còn yêu mình nữa... Hứa Thanh Ly thấy tủi thân ghê gớm, nhưng anh không nói. Bởi vì anh biết ca khúc này đối với Trần Túy mà nói rất quan trọng.
Yêu không dễ dàng, Thanh Ly thở dài.
Đối với việc này, Trần Túy âm thầm cười trộm. Hứa Thanh Ly ai oán tràn ngập cả phòng, cậu cũng rất đau lòng, nhưng lại không thể trực tiếp nói cho Hứa Thanh Ly biết được, đành phải khổ sở mà nhịn, ở những chuyện khác sẽ luôn dỗ dành Hứa Thanh Ly, trong lòng khẩn trương chờ ngày đó đến.
Vì vậy, trong sự lo lắng của hai người, buổi biểu diễn cuối cùng cũng đến.
Trần Túy vốn định cho Hứa Thanh Ly một tấm vé có vị trí tốt nhất, kết quả nghe Quý Gia nói Hứa Thanh Ly đã sớm nhờ cô mua mấy chục vé.
Trần Túy nhìn về phía Hứa Thanh Ly: “Anh nói với em là được rồi, sao còn muốn mua? Còn mua nhiều thế làm gì?”
“Anh, anh muốn mời các đồng nghiệp trong văn phòng đến xem.” Hứa Thanh Ly sờ sờ mũi, anh lúc đó cũng không nghĩ tới tìm vé ở chỡ Trần Túy, ý nghĩ đầu tiên chính là mua vé, vì anh muốn Trần Túy có thêm nhân khí!
“Được thôi.” Trần Túy nghĩ, đến lúc đó đồng nghiệp của anh đều có thể tận mắt chứng kiến chuyện đó.
Đồng nghiệp bị kéo đi xem chung cho biết, thật ra bọn họ đã sớm thấy Hứa Thanh Ly show nhiều rồi.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới còn có thể show thêm nữa.
Dưới ánh đèn sân khấu, thanh niên nhắm mắt lại hát những bài hát du dương.
Trong khán phòng, Hứa Thanh Ly mặc vest ngồi cùng một đám đồng nghiệp, nhìn không hợp với các cô gái nhiệt tình bên cạnh lắm.
Hứa Thanh Ly ánh mắt không rời đi quá trên đài người, hắn nghe fans hoan hô vỗ tay, tuy không vui khi thấy Trần Túy bị nhiều người mơ ước cho lắm, nhưng kiêu ngạo vẫn chiếm thế thượng phong, bảo bối nhà tôi chính là lợi hại như vậy, nhiều người thích em ấy thế mà!
Vài giờ trôi qua, buổi hòa nhạc cuối cùng đã kết thúc.
Thanh niên trên sân khấu với một cây đàn guitar, ngồi trên băng ghế dự bị: "Bài hát cuối cùng này, tôi muốn gửi cho một người rất đặc biệt, chúc anh ấy có một sinh nhật hạnh phúc. Bài hát này tên là 《 Thích 》.”
Dưới đài một trận thét chói tai, Hứa Thanh Ly nhìn lại ánh mắt thanh niên, trong lòng run lên, trách không được Trần Túy vẫn kiên trì muốn tổ chức buổi biểu diễn vào hôm nay, bất ngờ nằm ở đây.
“A a a a a Túy Túy nhìn qua đây! Chẳng lẽ anh ấy nhìn mìnhhh a a a a! Ai làm cho Trần Túy chú ý đến thế?” Em gái ở một bên lớn tiếng hưng phấn nói lớn lên.
Hứa Thanh Ly quay đầu lại, nói với em gái đó: “Không phải.”
“Hả?” Em gái nghe một người đàn ông đẹp trai trả lời, có chút bối rối.
“Em ấy không nhìn cô, em ấy đang nhìn tôi.” Trong giọng nói toàn là đắc ý, Hứa Thanh Ly cười: “Hôm nay là sinh nhật của tôi.”
Nói xong, lại quay đầu chuyên tâm nhìn Trần Túy, lưu lại em gái kích động đến nói không nên lời.
Người này, hình như đã từng xuất hiện trên cùng một bức ảnh với Trần Túy...
Một bài thôi, Hứa Thanh Ly cho rằng sắp kết thúc, khẩn trương muốn đến ôm lấy Trần Túy.
Trần Túy lại đứng lên: “Hôm nay còn một chuyện rất quan trọng khác.”
Trần Túy hít sâu một hơi lấy một cái hộp từ trong lòng ra.
Hứa Thanh Ly đột nhiên thấy kỳ quái, anh có một loại dự cảm.
“Cảm ơn anh đã chờ đợi em hơn hai năm, cảm ơn anh đã thích em.” Trần Túy cúi đầu: “Tôi muốn đặc biệt cảm ơn một vị tiên sinh họ Hứa, trong thời gian gần ba năm, anh ấy vẫn luôn làm bạn với tôi, chăm sóc tôi.”
Trần Túy mở hộp ra, một đôi nhẫn dưới ánh đèn lóe ra hào quang: “Hứa tiên sinh, em muốn cùng anh trải qua phần đời còn lại. Anh có muốn không?”
Dưới sân khấu nổ ra từng tiếng la hét.
Ánh mắt Trần Túy lại chỉ nhìn chằm chằm một chỗ. Ống kính đảo qua, dừng lại trên mặt Hứa Thanh Ly.
Trái tim Hứa Thanh Ly đập điên cuồng, hốc mắt có chút phiếm hồng, anh kiên định gật gật đầu: “Anh đồng ý.”
Tuy không có micro, nhưng khán giả dưới sân khấu đều nhìn ra khẩu hình miệng của anh.
Không ngờ người yêu của Trần Túy lại là một soái ca thành thục.
# Trần Túy cầu hôn # lên hot search, server trực tiếp bùng nổ.
Nhưng những chuyện này Trần Túy cùng Hứa Thanh Ly đều không biết
Sau buổi biểu diễn, Hứa Thanh Ly ôm lấy người hôn trong xe.
Về tới nhà, điên cuồng cả đêm.