Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Thích Em, Nhỏ Lùn

Chương 16: Chương 15

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chap 15:

- Tớ vào nhé Sei!- Nó

- Vào đi Thanh!

- Hì hì, má đỏ ửng kute nghen- Nó trêu

- Cậu thật là...- Sei lúng túng vì ngại

- Tớ muốn hỏi cậu 1 số chuyện, vì cậu là bạn từ nhỏ của bọn hắn nên chắc biết

- Chuyện gì thế?

- Cậu biết ai tên là Alisa không?- Nó hỏi

- Sao cậu hỏi thế?

- Tại vì lúc nãy Huy chở tớ tớ nghe cậu ấy nói thầm gì đó, gì mà Tuấn nói đúng, cậu thật giống Alisa

- Tớ kể cậu nghe! Huy đã bị tổn thương vì 1 chuyện xảy ra 3 năm trước

- Chuyện gì? Cậu kể tớ nghe đi- Nó nghĩ điều này sẽ giúp ích cho nó

- Alisa 3 năm trước đã từng là hôn thê của Phong, và cũng là bạn thân của tớ lúc đó. Nhưng Phong không có vẻ gì là tán thành hay phản đối cuộc hôn nhân đó. Nhưng, Huy... cậu ấy...

- Sao?

- Cậu ấy đau khổ vì cậu ấy yêu Alisa! Cậu ấy không muốn cướp đi hôn thê của anh mình vì Phong đã có 1 tuổi thơ bất hạnh. Huy không muốn Phong buồn vì Huy nghĩ Phong cũng yêu Alisa. Alisa biết Huy cũng yêu mình và cô tham lam muốn chiếm trái tim của 2 ae họ.Alisa gặp Huy và bảo rằng cô yêu Huy và muốn kết hôn với Huy. Mặt khác lại nói với Phong là Huy dụ dỗ cô khi Phong bắt gặp 2 người ôm nhau. Phong đã rất tức giận Huy vì nghĩ Huy xem thường cậu. 1 ngày kia, Phong vào phòng Huy thì thấy Huy và Alisa đang hôn nhau, Phong đã tức giận không nói gì. Alisa liền chạy tới ôm Phong và bảo rằng Huy cưỡng ép cô ấy. Lúc đó Phong đã hiểu rõ sự việc nhưng vẫn quát lên và bảo Huy đi ra khỏi biệt thự của cậu. Do 1 chút đố kị và nóng giận cậu đã đuổi Huy đi. Và Huy bỏ đi với 1 vết thương trong lòng. Alisa thì bị Phong đuổi về nước. Tuy 1 năm sau họ hòa giải nhưng giờ giữa 2 cậu ấy vẫn có khoảng cách khó hàn gắn được. Nhiều lần Phong bảo Huy về nhưng cậu từ chối vì vs Huy căn biệt thự là nơi chứa 1 chút ít ỏi kỉ niệm giữa cậu và Alisa nên cậu chưa muốn quay về!

- ...

- Haizz! Nói 1 hơi mệt quá!- Sei thở hắt ra

- Còn chuyện của cậu và Đăng? Sao 2 cậu thích nhau lúc nhỏ mà giờ mới tới với nhau?- Nó hỏi tiếp

- Ờ chờ chút tớ uống nước ( để t.g ăn cơm nữa ^^) Lát tớ kể sau

- A! Đã quá pepsi ơi =]]

- Cậu kể tiếp đi!- Nó thúc

- Được rồi, như tớ đã nói trước đây bọn tớ là bạn thân. Nhưng bản tính Alisa không tốt, tớ biết rằng cậu ấy muốn độc chiếm 2 ae họ nên 1 lần bọn tớ qua nhà Phong chơi tớ kêu cậu ấy ra ngoài nói chuyện. Khi bị tớ lật tẩy, sắc mặt cô ấy tự nhiên thay đổi, môi khẽ nhếch mép cười. Và la lên, tự tát mình, vò đầu cho tóc rối lên. Tớ đứng im xem cô ấy tự làm gì, cô ấy hét lên và 4 bọn họ chạy ra. Cô ấy giả khóc và bảo rằng tớ vu oan cho cô ấy lấy dây chuyền của mẹ tớ. Tớ không muốn biện minh vì lúc đó tớ đã hiểu rõ con người thật của cô ấy, là bạn bè 4 năm mà cô ấy lại muốn loại bỏ tớ = cách ấy ư. Lúc đó tớ chỉ nhìn Đăng với hi vọng cậu ấy sẽ tin tớ. Nhưng không! Cậu ấy quay mặt bỏ đi! Cậu ấy tin cô ấy và nghĩ rằng tớ là 1 con bé bạo lực xấu xa. Tin tưởng đổ sụp trong lòng tớ trong chốc lát. Tớ không khóc và bỏ đi. Sau lần đó tớ không bao giờ liên lạc với họ nữa. Tuy sau này Phong và Tuấn cũng có tìm tớ nói chuyện, họ kêu tớ hãy tha thứ cho Đăng. Tớ không biết chuyện gì xảy ra nhưng 1 tháng sau ngày đó Alisa bỏ về nhà cô ấy bên Hàn Quốc. Đăng cố tìm gặp tớ nhưng tớ tránh mặt. Kể cả khi sau này gặp lại tớ vẫn không dám nhìn thẳng mặt cậu ấy. Dù nhiều lần tớ luôn lén nhìn cậu ấy tỏa sáng ở trường trong vai con bé Ngọc Linh yếu đuối. Cậu biết đấy! Việc niềm tin xây dựng được sau 7 năm chơi chung bị đổ sụp trong chốc lát làm tớ không thể tha thứ cho cậu ấy. Để lánh mặt, tớ về VN theo học trường của nhà Phong nhưng không ngờ cả 3 cậu ấy cũng về nước sau tớ vài tháng. Mãi đến khi gặp cậu, sự mạnh mẽ của cậu đã thúc giục tớ không nên trốn tránh nữa và kết quả là như cậu thấy đấy. Cám ơn cậu Thanh à!

- ...

-...

- Mệt chưa? Nói 1 hơi luôn mà!- Nó lên tiếng

- Uhm mệt rồi! Hức! Sau này nghĩ lại cái ngày đó tớ vẫn khóc hoài Thanh à!- Sei ôm chầm lấy nó

- Nín nín đừng khóc nữa! Giờ 2 cậu đã hiểu lòng nhau rồi mà- Nó xoa xoa lưng Sei ( con bé ngốc nghếch này cũng có lúc tâm trạng thế à ^^)

- Uhm! Tớ biết rồi- Sei quệt nước mắt

- Thực ra Phong nhờ tớ giúp lôi Huy về biệt thự lại!

- Chắc cậu ấy cũng nhận ra rằng cậu giống Alisa!

- Giống á? Ở điểm nào?

- Tớ không biết! Tớ đã cảm thấy giống nhưng không biết rõ giống nhau ở điểm nào! Nó hơi mơ hồ!- Sei để tay suy luận kiểu thám tử và quan sát nó

- Uhm! Thôi 5h30 rồi! Cậu tắm đi rồi cùng bọn hắn xuống phố!- Nó cười

- Thanks cậu vì đã nghe mình tâm sự, oa trút ra 1 hơi đã ghê!- Sei vươn vai

- ^^!

Nó vừa ra ngoài thì đυ.ng mặt Huy

- Cậu chưa chuẩn bị à? 6h30 chúng ta xuất phát í- Huy cười

- Uhm! Tớ xong liền sau khuôn mặt tươi cười của cậu í là 1 vết thương lòng, mình muốn giúp cậu ấy nhưng không biết mình có làm được không?

Đúng 6h30, nó và Sei bước xuống. Nó thì khỏe khoắn với short đóng thùng với tank-top sọc khỏe khoắn. Sei thì đội tóc giả ngắn, vận chiếc váy ren trắng đơn giản

- Đi thôi!

- Chúng ta đi chung 1 xe cho gọn, khỏi tranh giành tốn thời gian- Huy nói mà mắt cứ nhìn Phong với Tuấn như mỉa mai làm 2 tên quê mà không dám lên tiếng đành im lặng gật đầu

Điểm dừng đầu tiên là nhà hàng nhật, nơi đây nổi tiếng vì món cá ngừ. Đầu bếp đưa cá sống ra và làm trước trực tiếp cho khách xem và phục vụ tại chỗ

- Cá to quá, thịt nhiều nữa!- Nó ngây thơ thốt lên làm mấy tên mỉm cười- Giống như trong BOF í, tui đã xem phim đó trên tv

- Vậy ai là Goo Jun Pyo?- Tuấn chen vào

- Gì? Tớ đang nói cảnh này giống trong phim chứ có nói bọn mình giống trong phim đâu!- Nó làm Tuấn quê với vẻ mặt ngây-thơ-vô-tội. Phong thì nhìn Tuấn cười khıêυ khí©h

- Sao nóng thế nhỉ, nãy đang mát mà!- Sei nói chưa dứt câu thì khựng lại vì bắt gặp Tuấn và Phong ngồi 2 bên nó đang dòm nhau với ánh mắt phát ra tia lửa điện

- Thanh à! Xung quanh cậu sắp có thế chiến thứ 3 rồi- Đăng trêu 2 tên

- Huh?- Nó đang quan sát đầu bếp nên không hiểu ý Đăng lắm, cứ vô tư thoy!

Ăn uống no nê, Huy đưa tụi nó đến trung tâm mua sắm

- Huh? Đến đây làm gì?- Sei nói

- Vì kem ở đây bán ngon lắm- Huy cười và bắt đúng tâm lí của nó

- A sao cậu biết tớ thích ăn kem?- Nó reo lên và quay qua nhìn Huy với ánh mắt cún con

- Vì 1 lần ở trường tớ thấy cậu ăn kem rất ngon mà!

- Woa! Trông cậu ở trường y như cục lửa mà cũng quan tâm tới tớ thế à. Thanks cậu nhiều!- Mắt nó long lanh nhìn Huy làm Huy bối rối gãi đầu, tim cậu lại nhảy loi choi. Huy 1đ =]] 2 tên kia không nói gì và lẳng lặng đi trước

- Đã tới đây rồi chúng ta cũng đi mua vài món đồ chứ- Đăng nói

- Được!- Sei tán thành

Sau khi ăn kem xong, (1 mình nó tới 4 5 ly to oạch) cả bọn vào trung tâm mua sắm. Sei và Đăng đi mua riêng ( đánh lẻ í mà) Phong và Tuấn cứ lủi lủi xung quanh nó

- Bộ này hợp với Thanh nè- Tuấn đưa nó

- Chụp lấy!- Phong quăng đồ vào nó

- Nhiều thế!

- Vài bộ thôi mà!- Phong nói

Hix! Vài bộ của bọn hắn! Kết quả là 1 đống đồ nó xách không nổi nên bọn hắn xách giùm. bọn girl trong mall cứ nhìn Phong mãi. Thấy thế nó hơi ức ức, chạy lên khoác tay Phong kéo đi làm tên này đơ như cây cơ.

9h, bọn nó tới quán bar.

- Ôi ở đây ồn quá, tim tớ đập theo nhạc luôn này!- Nó hét toáng lên

- Lát nữa cậu sẽ quen thôi!- Sei khoác vai nó

2 cô em xinh đẹp đi đâu thế? Không có bạn trai theo à? Đi với bọn anh này!- Mấy tên mặt nham nhở từ đâu xuất hiện

- Ơ- 2 đứa quay lại cầu cứu bọn hắn nhưng bọn hắn đang nói chiện với bartender ( có vẻ là người quen) nên không thấy. Mấy tên đó nắm tay 2 đứa lôi đi

- Thả bọn tui ra!Mấy anh làm gì thế?- Nó la lên

- Khì khì! Bar này là địa bàn của tụi anh rồi! Mấy bé vào đây thì phải nghe lời bọn anh!- Tên đó vuốt cái tay trắng nõn của nó

Chát!!

- Mày!! Dám tát tao à!?- Tên đó nổi giận giơ tay lên định đánh nó! Nó nhắm mắt tính chịu ( vì đường đâu mà chạy, bị chặn hết rồi) thì...

Bốp!! Rầm, 1 đấm của Phong và tên đó ngã ra sàn nhà

- Cậu cậu!- nó nhìn Phong

- Hở ra 1 chút là có chiện!- Phong nhìn nó

- Sei đâu?- Nó quay qua phía Sei thì thấy cái tên lôi Sei nằm dưới đất, miếng há ra. răng cửa bị thiếu mất 2 cái ( sức mạnh của a Đăng nhà ta đó=]])

- Bọn mày dám...! Không biết đây là địa bàn của tao à? Ở đâu đến mà láo- Tên đó lồm cồm bò dậy

- Chắc chứ?- Tuấn cười, nụ cười không tinh nghịch như hằng ngày. 1 nụ cười hơi ác ác xí ( k bít diễn tả sao hết== )

- Ở đây tao chỉ thua 1 người thôi!- Tên đó hất mặt

- Ai?- Tuấn hỏi

- Quản lí!

- Gọi tên đó ra đây!- Huy cười 1 nụ cười ngạo mạn

- Chuyện gì thế?- 1 giọng nói cất lên làm cả bọn im bặt, mấy tên côn đồ đó nhìn về 1 người mang kính đang bước tới

- Anh! Bọn này ở đâu tới phá hoại gây rối quán nè!- Tên côn đồ kia như bắt được vàng vội thưa 1 tràng

- Mày quản lí đàn em sao mà để bọn nó tác quái thế hả?- Giọng Phong lạnh lùng cất lên, tay đang ôm nó trong lòng ( tình củm nhỉ)

- Anh là...?- Tên kính cận hỏi lại

- Lâu quá không gặp Kei!- Huy nói

- Xin anh thứ lỗi vì e quản lí quán không tốt!- Tên Kei cuối đầu trước bọn hắn làm mấy thằng côn đồ diếng người

- Anh Kei... Sao lại cúi đầu trước bọn này!- Tên đó lắp bắp

- Thằng ăn bám! Mày dám nói như thế với những người chủ của quán này à?- Kei cho tên đó 1 đá rất nhẹ nhàng nhưng hắn tung vào tường trông rất đau ( ăn 2 cú quá xá đã =]])

- Thôi bỏ đi!- Phong nói- Thời gian qua có gì xảy ra không

- Không ạ! Quán vẫn điều hành tốt! Do danh tiếng của Devil bọn a- Tên Kei kính cẩn nói

- Devil ư?- Trong quán bắt đầu xì xào

- Tốt! Lên nhạc típ đi! Cứ bình thường đi m.n- Tuấn cười lộ chiếc răng khễnh làm mấy nhỏ kia chết hồn ( người đa nhân cách =]])

- Xin lỗi vì để 2 cậu bị vậy- Huy gãi đầu nói với nó và Sei

- Không sao! Bar cũng phúc tạp ghê!- Nó cười tươi

-Uhm! Nhưng vui lắm!- Tuấn nói

- Tớ không quen không khí ở đây! Tớ muốn về!- Nó mệt mỏi nói

- Vậy à! Vậy về thôi- Huy nói

- Mấy anh về sớm vậy?- Kei nói

- Chắc sau này anh ghé, bảo trọng!- Đăng nói

Rồi cả đám lên xe về White Palace...
« Chương TrướcChương Tiếp »