Chương 29: Chương 29

Quá khứ của Linda

-chú à, sao chú lại đưa con đến đây thế? _một đứa trẻ buộc tóc 2 bên trông rất dễ thương hỏi

-À, chúng ta đi chơi công viên nhá_người đàn ông mặt vuông chữ điền trả lời

-Nhưng đến công viên đâu có đi hướng này ạ?_cô bé vẫn thắc mắc

-…người đàn ông đó ko nói gì và đưa nó lên 1 chiếc xe màu đen.

Trên đường đi cô bé liên tục hỏi này nọ nhưng ông ta vẫn ko trả lời. Mãi cho đến 1 lúc sau

-Đến rồi, xuống đi

-Đây là đâu vậy chú?

-Mày hỏi vừa thôi, điếc hết cả tai, mau vào trong nhà đi.

Ông ta đẩy nó vào 1 cái nhà kho. Khá rộng và tối, chính vì ngày hôm đó mà nó sợ bóng tối lắm. Ngồi được 1 lúc thì có 1 bọn đi vào. Trông tên nào tên ấy cũng hung hãn, đáng sợ, với 1 đứa bé mới có 5t lại còn mới bị tai nạn xong

-Là thứ này sao? _1 người đàn ông khác, trông cao to vạm vỡ đang chỉ vào nó

-Đây là con gái hắn ạ!

-Ha ha, con gái sao? Tốt lắm_ tên đó cười man rợ, tiến đến, lấy tay đẩy cằm nó lên

-Sao các chú lại trói cháu? _nó quá ngây thơ, trong sáng, cứ như lọ thủy tinh, nhưng thủy tinh lạ dễ vơn và nó dễ bị tổn thương

- Ha ha ha ha…- tên đó nhìn qua bọn đàn em, bọn chúng ko hiểu gì nhưng mà vẫn giả vờ cười. Chúng cười, cười như 1 luc chó điên. Như 1 bầy sói mới bắt được con mồi và chuẩn bị ăn. Nhưng trước khi ăn, chúng phải đùa với con mồi cái đã. (đó chúng chỉ khác những loài thú ở chỗ đó, chúng còn biết giày vò con mồi trước khi ăn)

-Sao các chú lại cười?

Bốp………nó bị 1 phát tát vào má trái, lần bị đánh đầu tiên trong đời. Đôi má trắng hồng đang ửng đỏ, nó ngước mắt lên nhìn những người ki

-Tại thằng bố mày đó! _tên kia gằn giọng

-Hức hức, sao các chú lại đánh cháu_nó đau, nó khóc, nó ngước nhìn lên tên mặt vuông chữ điềng –Chú ơi, chú đưa cháu về đi mà, cháu ko thích ở đây đâu_lời nói của 1 đứa bé 5t, khẩn khoản,ánh mắt nó chan chứa sự biết ơn. Nhưng tên kia chẳng nói gì mà quay đi

-Mày muốn đi hả? Này thì đi này…đi này…_mỗi câu nói tten ác độc đó lại đạp vào bụng hay sườn nó 1 phát. Nó ngã ăn ra đất, quằn qoại đau. Vừ bị xe đâm xong lại bị hành hạ như thế này, điều cơ bản là ko thẻ chịu được với đứa trẻ 5 tuổi. Nhưng nó thì khác, nó vẫn ngước nhìn bọn chúng, nó đã kiên cường từ bé rồi

-Các chú là kẻ xấu!

- Ha (tên đó trợn mắt), ta lf người xấu sao, bố mày còn xấu hơn ta nhiều đó, có hiểu ko?

-Bố cháu là người tốt!

-Tốt? Mày dám cãi tao hả? Tao bảo xấu là xấu_hắn ta cứ nói và cứ đánh nó

-Không, bố cháu là người tốt nhất trên đời này, bố cháu còn hay đóng góp tiền vào quỹ từ thiện cơ

-Ha, đấy là do ông ta cắn giứt lương tâm thôi, chứ đâu có thằng ngu nào đi vứt tiền qua cửa sổ như vậy hả?

-Ko phải, ko phải _nó vẫn lắc đầu cật lực

-con bé này ngang nhỉ, muốn chết phải ko? _hắn nắm tốc cô bé, đập đầu vào tường. Máu trên đầu túa ra, nó choáng và ngất đi…tên đó chỉ chịu dừng lại khi có người vào can ngăn

Trong lúc nó mê man, nó có nghe thấy cái gì đại loại là ko bao giờ được động vào địa bàn hay lôi kéo khách hàng của chúng thì ai đó sẽ được sống

….

Hai ngày sau nó mới tỉnh lại

-Bố! _vừa mở mắt thì nó đã chạy ra ôm chầm lấy bố nó

-Con gái yêu, sẽ ko có chuyện gì nữa đâu _bố nhẹ nhàng vuốt tóc nó, rồi ân cần nói với nó. Chỉ có gia đình mới đem lại cho nó cảm giác ấm áp này thôi

-Bố ơi, con sợ_nó nép vào ngực bố nó –Họ bảo bố là người xấu, nhưng con ko tin đâu, bố là anh hùng mà

-Con gái à, bố sẽ ko để cho ai bắt nặt con nữa đâu

…,

10 năm sau, nó đã 15t còn anh Bảo 20t

-Ta có chuyện muốn nói với con _bố nó gọi nó vào phòng đọc sách

-Có chuyện gì vậy ạ? _nó đã lớn hơn, thông minh hơn. Nó vẫn là thiên thần nhưng là thiên thần có đôi cánh màu đen

-Ta……._bố kể cho nó mọi việc làm cũng như dự định của mình

-Con biết! _nó trả lời lạnh nhạt, với 1 đứa thông minh như nó thì vieecjphats hienj ra c huyện này là đơn giản

Bố nó thoáng ngạc nhiên nhìn nó

-Bố à, bố ko phải lo cho con nữa đâu, con lớn và mạnh rồi mà hi hi…_nó cười, ôm cổ bố nó rồi chạy ra ngoài

Ra ngoài với tình yêu đầu của mình, Hoàng Ngọc Tưởng

….rồi nó lại bị cắm sừng…

Hết bỗi đau này lại đến nỗi đau khác, nó đi du học và có ngày hôm nay

…….

Ngồi trong quán bar nó bất giac nghĩ về cái quá khứ đau khổ đó

-Thế rốt cuộc ông đến đây có việc gì?

-Nhìn cái quán này cũng phát đạt nhỉ, thống trị cả thế giới đêm cơ đấy, mà cô nghe nói có anh trai làm chủ cả 1 công ty xuyên quốc gia rồi nhỉ, giỏi thật đấy

-Hóa ra hôm nay ông đến đây để khên hai an hem tôi hả? Ha, ko cần đâu, lời chó sủa, ko thích nghe

-mày…_lũ đàn em của ông ta lên, đàn em của nó cũng vậy, như chỉ chờ sự ra lệnh của nó là xông vào thôi

- Ha ha, thẳng nhỉ, thôi được rồi, ta vào chủ đề chính luôn đi. Cô còn nhớ chuyện của hơn 10 năm trc ko? Bố cô đã hứa là ko bao giờ đυ.ng vào địa bàn này vậy mà giờ đây ông ta lại làm trái lời hứa…

-Thì sao

-Câu đó mà cũng hỏi sao? Nếu ông ta làm vậy thì ta sẽ ko để cho các người yên đâu

-Ông…có thể sao?_nó nhếch mép cười

-Miễn là hãy bảo lại với ông ta rằng hãy từ bỏ đi, nếu ko cô con gái xinh đẹp này lại gặp chuyện như xư thì phiền _tên đó định đi về thì

-Khoan đã! Đến và đi dễ dàng như vậy sao?

“ông đã nhầm vì còn coi tôi như ngày xưa rồi”

Xoạch…xoạch…._khẩu súng trong tay nó được lên đạn (cặp nó chứa súng mà)

-Cô mà dám gϊếŧ người sao? _dù nói thế nhưng trong tim thì đập mạnh vì ngạc nhiên quá

-Nhìn mà ko thấy ấn tượng gì sao? –nó nhìn ông ta rồi nhìn xuống khẩu sung

-….K100…

-Hì, good, chính nó đấy, ko biết người trúng đạn như thế nào nhỉ?_nó hời hợt nhìn khẩu súng

K100, 1 loại súng hiện đại nhất bây giờ, chỉ đực sản xuất và sử dụng ở những đế quốc hùng hậu và 1 trong 3 khẩu duy nhất tại Vn nó nắm giữ

-Ta ko tin rằng, cô dám gϊếŧ người

-Ko tin sao? Vậy tôi làm thử nha

Đoàng….1 tiếng súng vang lên, 1 con người ngã xuống

Tất cả bàng hoàng . Tốc đọ cảu viên đạn cực nhanh, chỉ cầm 0,1s là nó đã tiến tới tim của mục tiêu

-Sẽ ngứa lắm nhỉ? _nó cười nhạt, nhìn cái tên đang nằm dưới đất, ông ta đang cố gãi -Rồi sẽ đau lắm đây _người đó co quắp –Và cuối cùng là hộc máu mà chết

Tất cả lại nhìn vào cái xác chết đang nằm dưới đất mà rung mình, mồ hôi bắt đầu túa ra. 1 đứa con gái 17(sắp 18) mà dám làm những chuyện như thế này. Khuôn mặt nó ko biến sắc, nhìn cái xác rồi nhìn lên bọn người kia

-Cái xác này sẽ ko phân hủy đâu, đây là điều mà rôi thích nhất ở loại sung này đấy

Ông ta giật mình vì cái nhìn của nó, ông ta ko chết mà người chết là cái tên vẩu đi theo

-Chính các người….đã gϊếŧ chết cái tâm hồn trong sáng đó….và giờ là lúc trả giá rồi…

Nói xong nó ra hiệu cho bọn đàn em xông lên. Tuy bịn xã hội đen này mạnh như chả có kĩ thuật chiến đấu mấy nên đã thua nhóm nó( hôm nay có đủ mọi gười trong bang)

Nó chém, nó gϊếŧ, nó giẫm đạp…

Cuộc đổ máu xảy ra…

Mùi máu tanh bắt đầu lan rộng…

Những cái xác chết nằm đầy quán…

Sau khi sử hết bọn chúng, nó ngồi xuống ghế xô fa ngỉ ngơi 1 lúc, ánh mắt cũng đã dịu dần

-Ta sẽ ko bao giờ nghĩ đến cái quá khứ đó nữa!

Sự thay đổi

Sau khi đã thay đi bộ quần áo bê bết máu, nó trở lại với chính mình. Ngầu, thật cá tính. Nó đi về nhà, bống hôm nay nó muốn đi bộ. Đang đi chạm rãi thì nó bắt gặp cái bọn đang trấm lột tiền.

-Bọn khốn, chúng mày đang làm gì trên địa bàn của tao theea hả?

-mày là đưa nào? (trời tối nên ko nhìn rõ ai vào ai)

-Láo nhỉ. _nó lại xông lên đánh cho bọn kia tơi tả

Mải đánh nên nó ko để ý trong một góc đang có 2 mắt nhìn nó hiện lên 2 trái tim

-Xin cho chữ kí, super man à quên super girl

-Phiền quá, biến đi…ơ _nó nhìn mặt tên đó thì ko thể tin được, người nổi tiếng Kai

-Kai?

-Ơ, cậu biết mình à? Vui quá đi thôi, cậu tuyệt quá, ha ha, ình xin chữ kí nhá…

-Cậu bijd điên hả?

…….

Từ hôm đó Phong lúc nào cũng super girl, super girl, hình ảnh đó ám ảnh trong cậu. tối hôm đó vì bực mình chuyện của nhỏ Trang nên cậu uống say và đi chơi lang thang, ai ngờ gặp được người lí tưởng. Nhưng vì phải làm theo lời Trang nên cậu vẫn ngậm ngùi theo đuổi Vy, cong nó ko thể chịu được nữa.

Trong phòng bệnh của Vũ

-Mày cứ nghỉ đi, nàng sắp bị cướp mất rồi kia kìa

-Đéo quan tâm…mà đứa nào hử_cậu bỗng giận giữ, ném bỏ quyển báo đang đọc

-Thì có người

-Thằng kia, là ai?

-Ai thì tự đi mà xem

Đúng sáng hôm sau Vũ đi học



Cậu tìm đến lớp Phong, bố này hay ghen vớ vẩn lắm, cậu đạp cửa đi vào

-Thằng nào là Cao Phong

Cả lớp run sợ

-Là tôi _Phong đúng lên

-Là cậu! _cả 2 cùn thốt ra