Chương 9: Chồng cô đêm qua thật dũng mãnh

Lúc Trình Sương tỉnh dậy đã không thấy chồng cô đâu nữa. Cô nhìn đồng hồ, phát hiện đã chín giờ sáng, bảo sao mà Lâm Tử An đã đi làm từ lâu.

Cô cố gắng ngồi dậy, cơ thể mệt rã rời như bị một chiếc xe tải nghiền nát, đó là hậu quả của việc túng dục đêm qua.

Trình Sương nhìn áo ngủ trên người mình, phát hiện đã là bộ mới, trên người cũng không có cảm giác dính nhớp mà là thoải mái sạch sẽ, chắc chắn là chồng cô đã lau người rồi thay cho cô.

Người phụ nữ có chút cảm động, anh đã đi làm về khuya mệt như vậy rồi, còn phí sức cày cấy ở trên người cô, vậy mà vẫn không quên hầu hạ cô thoải mái. Nghĩ như thế cô càng cảm thấy có lỗi hơn, bởi vì đêm qua cô còn nhớ rõ bản thân đã mơ về cái ngày bị người đàn ông kia dâʍ ɭσạи.

Tuy chỉ là bởi vì cơ thể ngứa ngáy mà sinh ra mộng xuân, nhưng cảm giác cứ như mơ mộng về người đàn ông khác khiến cô thấy áy náy vô cùng.

Trình Sương nén khó chịu chậm rãi bước xuống giường, phát hiện bên cạnh tủ đầu giường có đặt một chiếc hộp đỏ thắt nơ xinh xắn. Cô cầm tờ giấy nhớ lên, bên trên là lời nhắn yêu thương của Lâm Tử An. Thì ra đó là quà cho cô.

Người phụ nữ hào hứng kéo nơ ra, mở hộp thì phát hiện bên trong là một sợi dây chuyền bạch kim tuyệt đẹp. Trên đó còn đính một viên kim cương lấp lánh, vừa nhìn đã biết giá trị xa xỉ.

Trình Sương nhíu mày, chồng cô lấy đâu ra nhiều tiền như thế chứ? Anh chưa bao giờ tặng quà đắt tiền cho cô như vậy. Từ khi yêu đương đến giờ, biết gia cảnh Lâm Tử An không tốt, cô thậm chí còn không đòi quà, bảo anh giữ tiền học hành và hiếu thuận với mẹ.

Ngày valentine hay kỷ niệm yêu đương, nhìn người ta nhận được hoa được quà của người yêu, cô cũng có chút mủi lòng. Nhưng nghĩ đến anh đang cố gắng để xây dựng tương lai tốt đẹp hơn cho cả hai, cô lại thầm trách mình tham lam quá.

Dù sao gia đình cô cũng không thiếu tiền, cô thích hoa hay sô cô la thì tự mình mua lấy cũng được.

Nhưng bây giờ nhìn thấy món quà trên tay, cô mới biết không phải mình không tủi thân, không uất ức, chỉ là thói quen giấu ở đáy lòng không nghĩ đến mà thôi.

Trình Sương vui vẻ ngồi trước gương, cẩn thận đeo sợi dây chuyền lên phần cổ trống rỗng của mình. Kim cương lấp lánh càng tôn lên làn da trắng nõn không tì vết, khiến nhan sắc mỹ miều của cô càng rạng rỡ lên mấy phần.

Hai gò má người phụ nữ đỏ hây hây. Một dấu hôn đỏ tươi trong ngực áo khiến cô vừa xấu hổ vừa ngại ngùng. Chồng cô bây giờ không chỉ biết tặng quà cho vợ, trên giường lại càng dũng mãnh không ai bằng, thật sự là một người chồng tuyệt vời ai cũng muốn.

Nghĩ đến đêm qua, Trình Sương lại thầm mong có thêm thật nhiều đêm sung sướиɠ như thế nữa.