Chương 42: “Em muốn xóa nó không?”

Được nước lấn tới à?

Lục Gia Diên đã miễn dịch với tính cách của Thịnh Minh Trĩ, ông trời con này là kiểu người cho một cái thang liền muốn lên trời *.

*tương tự như câu được nước lấn tới.

Anh đặt cốc nước nóng lên đầu giường và lưu loát nói: "Vậy thì em gửi video cho anh để anh có thể lưu một bản được không?"

Thịnh Minh Trĩ: ......

Em trông có giống người ngốc gửi chìa khóa thành công của mình cho anh không?

Thịnh Minh Trĩ ngủ một giấc dài tới mười tám tiếng, sau khi dậy, đầu tiên cậu báo tin cho Thẩm Linh biết cậu đang ổn, sau đó dưới sự giám sát của Lục Gia Diên cậu đã uống xong thuốc hạ sốt.

Nửa tiếng sau, bác sĩ riêng đã tiến hành kiểm tra toàn thân cho cậu.

Sau một hồi vất vả thì đã đến giờ ăn tối.

Lục Gia Diên sai người nấu cháo và mang đến phòng Thịnh Minh Trĩ.

Thịnh Minh Trĩ vừa ăn cháo vừa lén nhìn anh.

Cả ngày hôm nay Lục Gia Diên không đến công ty, lại chăm sóc cậu nhưng lại không thấy anh gọi điện thoại hay làm gì tương tự, liệu điều này có làm trì hoãn công việc của anh không.

Cháo của cậu ăn không có mùi vị gì.

Có lẽ là biểu cảm quá rõ ràng khiến Lục Gia Diên chú ý đến cậu, hơi nghiêng đầu: "Có chuyện gì vậy?"

Thịnh Minh Trĩ để chén cháo xuống: "Anh Gia Diên."

Lúc cậu gọi như vậy hẳn là cảm thấy có lỗi.

Cậu lớn lên ở miền Nam nên lời nói của cậu vô tình mang điệu giọng mềm mại của vùng ngôn ngữ Ngô Uyển.

Khi bị cảm lạnh nó càng rõ ràng hơn, giọng nói mềm mại không có nhiều sức lực.

"Hôm nay anh không cần đến công ty sao?"

"Không cần."

"Ồ."

Thịnh Minh Trĩ vò mép áo, lại mở miệng: "Nếu anh không đi, liệu có làm trì hoãn công việc không?"

Lục Gia Diên dừng lại một chút, nhìn về phía anh với ánh mắt đùa cợt: "Em đang lo lắng cho anh sao?"

Thịnh Minh Trĩ: ......

Cậu chẳng nên lòng mềm mại vì những tên cẩu nam nhân này.

"Ai lo lắng cho anh!" Cậu phản bác: "Em chỉ lo nếu anh không đi làm công ty Thịnh Gia sẽ phá sản. Em nói cho anh biết nếu anh phá sản thì đừng nghĩ rằng em sẽ chịu khổ cùng anh. Em chắc chắn sẽ ly hôn với anh."

"Em yên tâm." Lục Gia Diên tỏ ra thoải mái: "Chỉ là một ngày không đi làm Thịnh Gia không đến mức phá sản."

Hình như anh nghĩ ra điều gì đó lại lạnh lùng bổ sung một câu: "Để không bị người nào đó khinh người nghèo yêu người giàu ghét bỏ, anh nhất định sẽ làm việc chăm chỉ."

Người khinh người nghèo mà yêu người giàu: ......

Thịnh Minh Trĩ lười biếng không thèm để ý đến anh, ăn hết nửa chén cháo còn lại.

Khi cậu đặt chén xuống lại nhớ ra một việc, ngẩng đầu lên và nói: "Lục Gia Diên, video livestream tối qua đã bị lan truyền rộng rãi trên mạng, liệu có ảnh hưởng đến anh không?"

Mặc dù mặt của Lục Gia Diên không hề xuất hiện trên camera nhưng Thịnh Minh Trĩ vẫn không tránh khỏi có chút lo lắng.

Không phải vì điều gì khác, chỉ là khi cậu vừa mới tham gia vào ngành giải trí, cậu đã tự hứa sẽ không sử dụng bất kỳ nguồn lực nào của hai nhà Thịnh và Lục. Chưa đầy ba năm mà đã tiết lộ danh tính thì điều đó gọi là gì chứ?

Điều đó không phải là tự vả vào mặt mình trước mặt ba cậu sao? Thịnh Minh Trĩ không thể để ba mình có cơ hội hả hê.

Hơn nữa Thịnh Minh Trĩ nhớ lại tin tức hiểu lầm giữa Kiều Ngôn và Lục Gia Diên trước đó, Lục Gia Diên cũng đã sử dụng những biện pháp để xoá bỏ nó và thậm chí còn thu hồi một số tài nguyên của Kiều Ngôn.

Có thể thấy rằng Lục Gia Diên không thích bị dính dáng tới ngành giải trí.

Để không bị tên cẩu nam nhân này hiểu lầm rằng cậu đang tạo độ hot cho mình.

Thịnh Minh Trĩ đề cập với thái độ nghiêm túc: "Nếu anh cảm thấy nó ảnh hưởng đến anh thì anh tự xử lý đi."

Sau khi nghe xong Lục Gia Diên hỏi cậu đầy thích thú: "Em muốn xoá nó không?"