- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tôi Thật Sự Không Muốn Dựa Vào Khuôn Mặt Của Mình Để Kiếm Sống
- Chương 3: Hữu Chủ Lạnh Lùng
Tôi Thật Sự Không Muốn Dựa Vào Khuôn Mặt Của Mình Để Kiếm Sống
Chương 3: Hữu Chủ Lạnh Lùng
Editor: Han Suning
Sau khi bế rồi xoay 1 vòng, Lục Trường Minh mới đặt Tô Tiểu Châu đang mãn nguyện xuống.
"Tốt lắm tốt lắm, mau giới thiệu bạn thân của cô cho tôi đi, tôi có một kịch bản rất hay." Lục Trường Minh khịt mũi, cảm thấy trên người mình có mùi thơm cơ thể của Tô Tiểu Châu.
Tô Tiểu Châu cũng không vội, cười xấu xa nói: "Đã một năm không chạm vào nữ nhân, ôm em là cái cảm giác gì?"
"Cô hình như mập lên." Lục Trường Minh nghiêm mặt nói.
"Đó là dậy thì!" Tô Tiểu Châu tức muốn chết, ngẩng đầu ưỡn ngực, "Tự anh xem, có phải là phát triển không?"
Lục Trường Minh quay mặt chỗ khác, gật đầu lia lịa: "Phải, mau làm việc chính đi."
"Anh đi tắm rửa trước đi, bạn thân của em rất để ý tới hình tượng, anh người đầy mồ hôi đi gặp cô ấy sao được?" Tô Tiểu Châu ghét bỏ nói, soái ca cũng không thể để mặt lem nhem như vậy.
Lục Trường Minh gật gật đầu, đi tắm rửa, bản thân bận rộn ba ngày, quả thực không còn hình tượng, ngay cả độ đẹp trai đều giảm 0,1%.
Anh ấy quyết định đi tắm rửa, xả nước được hai mươi phút, cuối cùng cả người cũng sạch sẽ.
Nhìn vào gương, ngũ quan thanh tú đẹp đẽ trông giống thư sinh thời xưa, cái cổ gầy cùng yết hầu làm nổi bật sự gợi cảm, lại nhìn qua hai xương quai xanh, có thể thấy một vết lõm.
"Đúng là rất đẹp trai!" Lục Trường Minh khoe khoang một chút, đây hẳn là bệnh chung của nam nhân.
"Ding, Lục Trường Minh khen bạn đẹp trai, giá trị nam thần +10." Hệ thống đột nhiên xuất hiện, dọa Lục Trường Minh nhảy dựng.
Anh ta lập tức vui vẻ, còn có loại thao tác này?
Tôi tự khen mình?
"Thực sự rất đẹp trai, thực sự rất đẹp trai, thực sự rất đẹp trai!" Lục Trường Minh khoa trương tự khoe tư chất bản thân, hệ thống quả nhiên + 30 điểm giá trị nam thần.
(Han Suning: Anh giai à, biết là đẹp rồi mà...)
"Anh đang nói cái gì thế?" Tô Tiểu Châu ở ngoài cửa kêu, "Em vào đây, hehe, em đơn thuần là quan tâm anh thôi."
"Đừng, tôi lập tức đi ra ngoài!" Lục Trường Minh nhanh cài nút áo - một chiếc áo ngắn tay cùng một chiếc quần yếm, vô cùng đơn giản.
Vừa mở cửa thì có tiếng tách tách, Tô Tiểu Châu đã kịp chụp ảnh, cô sẵn đã mai phục rồi.
"Đúng là rất đẹp trai!" Tô Tiểu Châu nhìn ảnh chụp tán thưởng, bộ dạng say mê.
"Ding, Tô Tiểu Châu khen bạn đẹp trai, giá trị nam thần +50."
Lục Trường Minh nháy mắt mấy cái, hệ thống dựa vào mặt kiếm để sống này thật sự thô lỗ.
"Anh sấy tóc trước đi, em liên hệ với bạn em." Tô Tiểu Châu chạy tới sô pha bên kia, cũng không ngại sô pha bẩn, vẻ mặt phơi phới ngồi xuống.
Sau đó cô mở vòng bạn bè, đăng bài "Trai đẹp chụp ảnh đi tắm" của Lục Trường Minh với dòng chữ: "Sau một năm gặp lại, anh ấy phải tắm rửa một cái, cười chết tôi rồi."
Tô Tiểu Châu là tâm phúc của trường trung học Mordu, có không ít bạn tốt, các tỷ muội xinh đẹp đều lan truyền tin này một cách si mê.
Bởi vậy sau khi bức ảnh "Mĩ nam tắm" được đăng tải, vòng bạn bè của Tô Tiểu Châu liền bùng nổ.
"Tôi ngã mất thôi, Châu Châu đây là bạn trai cô sao? Có phải đẹp trai quá rồi không?"
"Chết tiệt, xương quai xanh không thể khống chế, tôi muốn chết, a a a a a a."
"Bạn học Tô, đây là bạn trai cô sao? Không phải cô nói với tôi cô phải lấy việc học làm trọng không nói chuyện yêu đương sao?"
. . . . . .
Trong phòng, Lục Trường Minh đang sấy tóc cũng muốn nổ tung, hệ thống của anh ta kêu mãi không ngừng.
"Ding, Lí Mạn Đồng khen khen bạn đẹp trai, giá trị nam thần +10."
"Ding, Vương Trân Tư đã lưu ảnh của bạn, giá trị nam thần +20."
"Ding, dự tính đêm nay vị thế của bạn tăng mạnh, giá trị nam thần +30."
"Ding, Trương Thái Trù thấy ảnh của bạn quyết định buông tha cho Tô Tiểu Châu, giá trị nam thần +50."
Lục Trường Minh đau đầu.
"Cẩu hệ thống mày có thể im lặng được hay không? Tao sắp suy nhược thần kinh rồi đây." Lục Trường Minh phun ra câu nói, hệ thống quả nhiên ngừng, nhưng giá trị nam thần vẫn tăng liên tục, khiến cho Lục Trường Minh không hiểu tại sao.
Lúc này Tô Tiểu Châu cười hì hì đi đến, trong tay đang cầm di động, dường như giành công nói: "Em đã đăng hình của anh trong vòng bạn bè, bọn họ đều nghĩ anh là bạn trai em, đều chúc mừng em."
Khó trách!
Lục Trường Minh nhất thời không nói gì, chỉ hỏi: "Tôi sớm đã chuẩn bị xong rồi, cô liên hệ bạn của cô chưa?"
"Liên hệ rồi, cô ấy còn bình luận về anh." Tô Tiểu Châu vùi đầu xem vòng bạn bè.
Lục Trường Minh cũng nghiêng người xem, chẳng lẽ con gái của vị đạo diễn kia cũng nghĩ mình đẹp trai sao? Hy vọng liền tăng.
"Anh ấy chính là anh trai viết kịch bản đúng không? Rất đẹp trai." Lâm Vị Hi bình luận một câu như vậy.
Tô Tiểu Châu nhếch mép, sau đó hưng phấn nói: "Nữ sinh lạnh lùng như Vị Hi cũng khen anh đẹp trai, anh thật sự là rất quyến rũ!"
Lạnh lùng?
Lục Trường Minh xem trong hệ thống và thấy giá trị nam thần do Lâm Vị Hi cung cấp: "Ding, Lâm Vị Hi khen bạn đẹp trai, giá trị nam thần +0".
0?
Đây là có ý gì?
Chẳng lẽ đây là những gì truyền thuyết nói ngoài miệng thì như vậy nhưng trong lòng thì không? Lâm Vị Hi khen mình đẹp trai cũng chỉ là lời khách sáo?
"Cô ấy thật sự đúng là lạnh lùng." Lục Trường Minh đưa ra kết luận.
"Đó là đương nhiên, Vị Hi chính là nghệ thuật sinh ưu tú nhất trường trung học Mordu, trình độ âm nhạc làm cho người khác phải kinh ngạc. Cô ấy đạt giải Á quân trong cuộc thi biểu diễn piano dành cho thanh thiếu niên quốc gia ở trường trung học cơ sở. Cô ấy cũng là một nữ sinh chuyên văn và đã xuất bản vài bài báo."
Tô Tiểu Châu ngưỡng mộ: "So với cô ấy, em cũng chỉ là một cô gái xinh đẹp bình thường thôi."
"Tôi chưa thấy qua cô gái xinh đẹp bình thường nào mọi năm đều đứng đầu thành phố, cô đã tiến cử cho Thanh Hoa chưa?" Lục Trường Minh liếc mắt.
"Ai nha, đều là chút chuyện vụn vặt, đừng nhắc tới." Tô Tiểu Châu khiêm tốn nói, nhưng khóe miệng nhếch lên trời, "Em cùng Vị Hi hẹn địa điểm gặp mặt, anh mau chuẩn bị."
Lục Trường Minh không nói thêm, anh thu dọn một chút, dáng người rất đẹp, sau đó cầm kịch bản của mình 《 Đô đĩnh hảo 》 lên đường.
Vì có máy in, nên anh ta đã in trực tiếp kịch bản này lúc ở phòng.
Ở trên xe taxi, Tô Tiểu Châu giật lấy kịch bản lật vài tờ, cô cũng rất sốt ruột, cũng không thích mấy bộ phim đạo đức gia đình này, dù sao thì cô cũng là một tiểu nữ sinh thời thượng.
Nhưng sau khi đọc vài trang, cô gật đầu nói: "Cũng khá đấy, nhưng bây giờ không phải đang thịnh hành phim cổ trang sao? Anh lại đi ngược với xu hướng à?"
Tô Tiểu Châu cũng không phải chuyên nghiệp, chỉ nhìn một cách đơn thuần vào kịch bản, cô cho rằng kịch bản viết không tệ, nhưng lại nhìn không ra tiềm năng lớn như thế nào.
Điều này phụ thuộc rất lớn vào đạo diễn xem kịch bản.
"Điều đó phụ thuộc vào việc một đạo diễn nổi tiếng có sẵn sàng quay hay không, chỉ cần họ sẵn sàng quay tất nhiên nó sẽ bùng nổ." Lục Trường Minh tự tin nói.
Anh ta tốt xấu gì cũng là lăn lộn một năm trong giới điện ảnh và truyền hình, hơn nữa khi còn học đại học anh cũng đã nghiên cứu thị trường.
Trước mắt phim truyền hình người xem chủ yếu là những người trung niên, giới trẻ cơ bản không xem TV , có xem cũng là xem trên máy tính.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân dẫn đến sự bùng nổ của các bộ phim trên mạng, giới trẻ đã đưa những bộ phim trên mạng đến đỉnh cao, nhưng họ cũng bị đầu độc bởi những bộ phim rác rưởi, xem phim khiến họ cùng theo đuổi một thần tượng, xem phim khiến họ hành xử như nhau.
《 Đô đĩnh hảo 》 là một làn sóng xanh, nhất định sẽ tạo nên sóng to gió lớn!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tôi Thật Sự Không Muốn Dựa Vào Khuôn Mặt Của Mình Để Kiếm Sống
- Chương 3: Hữu Chủ Lạnh Lùng