Chương 40: Lộc Duy tự tha thứ cho bản thân

Lý Vân tính toán rất rõ ràng: Mặc dù Lộc Duy… lạ lùng, nhưng với tư cách là đồng đội của mình, cô có thể sai gì được chứ? Người sai chắc chắn là kẻ đã cắt đứt dây cáp kia, khiến cô càng thêm thoải mái bay nhảy!

Hệ thống:…

Trong phó bản mà dám chửi rủa BOSS, người chơi bây giờ đúng là gan dạ thật.

Lúc này trời đất quay cuồng, hai người lại bị đổi vị trí.

Cảm giác này giống như lúc họ bị dịch chuyển từ phòng của nhà nghỉ nông thôn đến chân núi Cô Nương.

Nhưng thực ra Lý Vân không cảm thấy gì nhiều, chắc chỉ là sự khác biệt giữa lắc lư một chút và lắc lư nhiều hơn thôi.

Lần dịch chuyển này giống như giọt nước tràn ly, đôi chân của Lý Vân vừa chạm đất, cô ấy đã không chịu nổi nữa.

“Ọe...”

Lộc Duy nhìn thấy Lý Vân như vậy, có chút áy náy.

Nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại: Lý Vân từng nói muốn giảm cân, như thế này chẳng phải đang giúp cô ấy giảm cân sao?

Lộc Duy tự tha thứ cho mình.

Tuy nhiên việc thay đổi môi trường khiến Lộc Duy không vui. Cô đang chơi rất vui vẻ, ai lại kéo cô đến đây chứ?

Nhưng khi nhìn rõ môi trường xung quanh, chút không vui của Lộc Duy lập tức biến mất, trong mắt lấp lánh ngọn lửa phấn khích.

Chơi cáp treo rất quan trọng, nhưng thực hiện ước nguyện cũng rất quan trọng.

Đúng vậy, họ đã bị kéo thẳng vào ngôi đền mà họ đã thấy vào ban ngày.

Lúc này ngoài Lộc Duy và Lý Vân, trong đền không có ai khác, ngọn đèn vĩnh cửu trước bức tượng thần là nguồn sáng duy nhất trong bóng tối, khiến gương mặt của tượng thần càng thêm âm u và đáng sợ.

So với ban ngày, lúc này người ở đây có thể cảm nhận rõ hơn một điều: Thần thực sự tồn tại! Ít nhất nó là một sinh vật sống!

Tín đồ sùng đạo sẽ cảm thấy vui sướиɠ, nhưng người bình thường thì không. Bởi vì bức tượng thần trước mắt không hề có chút thần tính nào như trong truyền thuyết, chỉ toát ra vẻ kỳ dị.

Nó từ trên cao nhìn xuống hai người, tạo ra cảm giác áp lực khiến người ta muốn cúi đầu thờ lạy.

Trong mắt nó, họ chỉ là những con kiến không đáng kể.

Nhưng những con kiến lại nôn mửa trong đền, cứ như đang nôn vào nó vậy.

Bức tượng thần có chút không giữ được bình tĩnh.

Búp Bê, hay chính là bức tượng thần có ấn tượng rất sâu sắc về Lộc Duy.

Những điều ước và thái độ tồi tệ của cô khiến nó muốn biến cô thành tượng ngay lập tức, sau đó từng chút một đập nát tay chân và đầu của cô.

Cái kẻ đáng chết này đã phá hủy một vị thần sử của nó, còn ngồi trên cáp treo chơi đùa, thật sự xem nó như tượng đất sao?

Bức tượng thần rất phẫn nộ, vì vậy nó đã trực tiếp bắt hai người lại đây.

Nhưng nó không coi thường sức mạnh của Lộc Duy, việc thần sử không chơi lại cô là điều bình thường, chắc hẳn cô là một người chơi kỳ cựu của trò chơi Ác Mộng phải không?

Không sao, đã có biết bao người chơi chết dưới tay nó rồi, nếu không thì bạn nghĩ nó làm thế nào để đến được thế giới thực?

Bức tượng thần chẳng bận tâm đến một hoặc hai vị thần sứ, điều nó quan tâm là sự xúc phạm và thái độ khinh thường của Lộc Duy.

Gϊếŧ chết Lộc Duy, sau đó tạo ra vài vị thần sứ mới, chẳng phải là chuyện đơn giản sao?