"Anh ngạc nhiên làm gì vậy? Chẳng lẽ anh cho rằng anh Tạ không có năng lực à?" Cố Miên bất mãn ra mặt.
"Tôi không phải đang nghi ngờ năng lực của Tạ tiên sinh, mà là..." Bị chàng trai trẻ làm cho nghẹn lời, Tịch Nguyên Bạch cố nhịn cười giải thích: "Là anh bạn này của tôi, từ trước đến giờ luôn không tin chuyện ma quỷ, cho rằng mấy thứ thần thần quỷ quỷ đều là chuyện hoang đường, nào ngờ cậu ta miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo, ngoài miệng bảo không tin, trong lòng thì tin sái cổ rồi."
"Vậy thì còn được." Cố Miên bĩu môi.
Tịch Nguyên Bạch khoác vai cậu ta: "Cậu không biết đâu, trước kia người thân bạn bè tốn bao nhiêu nước miếng khuyên cậu ta đi tìm đại sư xem thử, cậu ta cứ khăng khăng không chịu, đúng là anh Tạ nhà cậu lợi hại thật."
Tịch Nguyên Bạch mời hai người lên đây, không phải là không có ý muốn nhờ Tạ Khâm Từ giúp đỡ. Lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, anh ta biết rõ chuyện ma quỷ không phải chỉ tồn tại trong tưởng tượng của con người, chính vì biết rõ nên anh ta càng khẳng định, những chuyện xảy ra với vị bạn thân kiêm cấp trên của mình không phải là tai nạn đơn thuần.
Chuyện xảy ra trong buổi livestream, anh ta đã nhờ người quen tìm hiểu được một chút nội tình, cũng được Cố Miên xác nhận thêm, Tạ Khâm Từ là người thực sự có bản lĩnh, biết đâu Phó Minh Tễ sẽ có thêm một chút hứng thú với Tạ đại sư, thậm chí còn có thể đồng ý cho cậu giúp.
Vừa rồi anh ta có thăm dò một chút, cứ tưởng không có hy vọng, ai ngờ đâu, chẳng cần anh ta tốn công thuyết phục, Phó Minh Tễ đã chủ động đề cập.
"Anh Phó muốn tôi giúp đỡ?" Tạ Khâm Từ nghĩ đến số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình, có vẻ như có thể phát triển thêm nghề tay trái.
"Đúng vậy, tôi không quen biết ai trong giới này, chỉ có Tạ tiên sinh đây..." Phó Minh Tễ dường như là lần đầu tiên cầu xin người khác giúp đỡ, đôi mắt sâu thẳm nhìn sang, mang theo vẻ khẩn cầu khó nhận ra.
Tịch Nguyên Bạch ngồi bên cạnh chứng kiến cảnh này, khóe mắt giật giật. Cái gì mà không quen biết ai trong giới này? Với năng lực của nhà họ Phó và nhà họ Minh, chỉ cần thả tiếng gió ra ngoài, sẽ có vô số cao nhân trong giới huyền học chủ động tìm đến, trước đây ông nội Phó và ông nội Minh cũng đã từng nghĩ đến chuyện tìm người xem giúp anh ta, nhưng Phó Minh Tễ không chịu.
Anh ta một mực khẳng định đó chỉ là tai nạn, hai ông cụ cũng không thể ép buộc.
Xem ra Phó Minh Tễ đối với Tạ Khâm Từ còn đặc biệt hơn Tịch Nguyên Bạch tưởng.
Tạ Khâm Từ lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cho rằng chuyện xảy ra trong thang máy hôm đó đã khiến đối phương nhìn thấy thực lực của mình, rất nhiều chuyện nghe trăm lần không bằng tận mắt chứng kiến một lần, nhất là chuyện ma quỷ càng như vậy.
"Cậu không cần lo lắng vấn đề thù lao, anh bạn này của tôi rất giàu có, chắc chắn sẽ trả cho cậu một mức giá thỏa đáng." Sợ Tạ Khâm Từ từ chối, Tịch Nguyên Bạch vội vàng thêm dầu vào lửa.
"Anh Tạ nhà em không thiếu tiền." Cố Miên lầm bầm không hài lòng.
"Không, tôi rất thiếu tiền," Tạ Khâm Từ không định giấu giếm tình trạng túng thiếu của mình: "Ít nhất là hiện tại tôi rất thiếu tiền."