Ngay cả Triệu Phong, người đã trải qua đủ loại sự kiện linh dị, cũng nổi da gà vì lời nói của Ninh Huyên.
"Tôi muốn báo thù, tôi muốn lão ta chết, tôi muốn ăn linh hồn của lão ta từng chút một, để lão ta cũng nếm trải nỗi đau mà tôi đã phải chịu đựng!" Nỗi hận ngút trời lên men, lý trí dần bị hận thù nuốt chửng, hai mắt Ninh Huyên đỏ ngầu, quỷ khí xung quanh cuồn cuộn...
Nỗi hận của cô ta ảnh hưởng đến những người khác, trong mắt những người được Triệu Phong mang đến dần dần hiện lên màu đỏ tươi.
"Cẩn thận, đừng để bị nó ảnh hưởng!" Triệu Phong nghiêm nghị quát.
"Không ổn, nó sắp biến thành lệ quỷ rồi!"
Mái tóc đen dài ra vô tận, như có sinh mệnh, tấn công những người xung quanh.
Máu tươi.
Người sống.
Gϊếŧ hết bọn chúng!
Lý trí của Ninh Huyên hoàn toàn bị hận thù khống chế, âm phong gào thét, mang theo hàn khí lạnh lẽo.
Những người trong Long Tổ đều có khả năng tự bảo vệ mình, nhưng họ không ngờ rằng sẽ đột ngột phải đối mặt với một con lệ quỷ đang phát cuồng, hoàn toàn không kịp trở tay.
Ngay lúc mọi người đang nghiêm túc chuẩn bị, sẵn sàng cho một trận chiến cam go, một con lệ quỷ to lớn hơn từ phía sau bay tới.
"Sao lại còn một con nữa!"
"Con này hình như còn mạnh hơn, chẳng lẽ là con mà Tôn Kiện nuôi?"
"Tạ tiên sinh, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo vệ anh!"
Bên cạnh Tạ Khâm Từ có một chàng trai trẻ tên Trang Tử Du, là người mới gia nhập Long Tổ, Triệu Phong cho cậu ta ở bên cạnh Tạ Khâm Từ, vốn là muốn nếu có chuyện gì, Tạ Khâm Từ có thể ra tay bảo vệ cậu ta một chút, nhưng mọi thông tin về Tạ Khâm Từ đều bị cấp trên liệt vào hàng tuyệt mật, cậu ta cũng như những người đến cứu viện khác, đều cho rằng Tạ Khâm Từ chỉ là một nạn nhân đơn thuần.
"Anh đừng sợ." Người đẹp như vậy mà bị tên khốn Tôn Kiện kia nhắm vào, Trang Tử Du vô cùng phẫn nộ, nếu không phải Tôn Kiện đã được đưa đi cấp cứu, cậu ta nhất định phải cho ông ta thêm mấy cú đấm nữa.
Cục đen chẳng quan tâm “lũ hai chân” này đang làm gì, há mồm nuốt chửng con lệ quỷ, nuốt xong, bay thẳng về phía Tạ Khâm Từ.
"Cảnh giác! Cảnh giác!"
"Nhanh cứu người!"
Mọi người đuổi theo con lệ quỷ, Trang Tử Du chắn trước mặt Tạ Khâm Từ, nắm chặt khẩu súng trong tay.
Một thảm kịch sắp xảy ra, có người không đành lòng nhìn thêm, cũng có người không từ bỏ một tia hy vọng, tạo ra đủ loại âm thanh để thu hút sự chú ý của con lệ quỷ màu đen, tạo cơ hội sống sót cho người bị nhắm đến.
Con lệ quỷ di chuyển rất nhanh, gần như chỉ trong một giây đã đến trước mặt Tạ Khâm Từ.
Ngay lúc mọi người nghĩ rằng thảm kịch sắp xảy ra, con lệ quỷ màu đen đột nhiên dừng lại, há cái miệng đầy máu, nôn ra một nữ quỷ áo đỏ.
Mọi người: “???”
Không phải đã ăn rồi sao? Sao lại nôn ra? Chẳng lẽ muốn dọn bụng để ăn người?
Cục đen nôn nữ quỷ áo đỏ ra trước mặt Tạ Khâm Từ, mặc kệ Trang Tử Du đang chắn trước mặt Tạ Khâm Từ, vòng tay ôm lấy Tạ Khâm Từ, nhẹ nhàng cọ cọ vào người anh.
Trang Tử Du không thể tin được, dụi dụi mắt, cậu ta không nhìn nhầm chứ, con lệ quỷ này hình như đang làm nũng với vị tiên sinh đẹp trai này để xin khen thưởng...?