Chương 7: Tàu lượn siêu tốc → Ói → Có bầu lần hai???

Trước khi tới công viên trò chơi, Dư Dao Dao đã mò tìm thấy ảnh chụp siêu âm và biên soạn ra một loạt lời giải thích, còn gửi cho quản lý Nghê Dịch sắp trọc đầu vì giải quyết mớ tai tiếng kia.

“Cám ơn trời đất, chị đại của em ơi! Em thiếu chút nữa bị chị hù chết rồi đó!”

“Em còn đang buồn bực, nhớ lại quá trình năm đó…”

“Em nhớ rõ là chị đi nhờ xe bộ đội đến chỗ đoàn phim quay trong rừng sâu, bởi vì nôn nghén còn chậm trễ thời gian quay một ngày, em nhớ lúc đó chị bị đạo diễn chửi quá trời, nhìn lại mốc thời gian…”

“Chị nhập tổ là ngày 28 tháng 9, như vậy tính ra là quay 23 ngày, còn nội dung thư tình là 22 ngày gặp ảnh đế, rồi lâu ngày sinh tình, thời gian chênh lệch với thực tế đến một ngày, nhìn vào là biết hàng giả ngay.”

Dư Dao Dao: “Ê thằng kia, sao không chịu nói sớm hơn với chị mày hả! Còn muốn chị mày nát óc nghĩ cách giải thích nữa là sao?!!!”

Nghê Dịch: “À… Em cho rằng chị không giỏi toán, lỡ tính sai thời gian thì em còn kịp sửa...”

Dư Dao Dao: “!”

Má con rắn thằng mập kia!!! Giỡn kiểu đó với rắn là có ngày trời phạt đó!!!

Đừng tưởng cô là rắn sở thú mà khinh, hừ rắn đây lên mạng học được rất nhiều từ hay, bà cô rắn đây có thể chửi nhà ngươi từ ngày này qua ngày khác mà không trùng lập một từ nào.

Internet muôn năm, muốn gì lên hỏi Baidu là ra!

Không phải, là do bà tác giả viết quyển tiểu thuyết này dốt toán, cho nên mới để lại con bọ to đùng hạt sạn này!

“Chị đại, dù sao sợ bóng sợ gió một hồi cũng tốt, rèn luyện tinh thần thép, sau này có gặp chuyện gì giật gân cũng méo sợ, nhưng dù sao đi chăng nữa chị nhớ đừng hành động thiếu suy nghĩ, để em báo lên trên công ty cái đã, sau đó viết bản thảo phản kích lại. Cúp máy trước đây, chị đại, chị chơi vui vẻ nhen.”

Dư Dao Dao híp mắt.

Người đứng đầu công ty đang ở bên cạnh cô đây, thu phục ông trời cha này vào túi thì còn cần giải thích với ai nữa?

Hí hí hí…

Cô không nói hai lời, trực tiếp đăng Weibo tự chứng thực.

Mấu chốt chính là giải trí Đại Ngư cũng chưa up tấm hình nào đẹp đẹp giùm mình, dislike!

“Dư Dao Dao V:

@ Giải trí Đại Ngư, đây là bức thư tình tôi viết tặng cho con trai bảo bối còn trong bụng năm đó. Lần đầu tiên vào đoàn phim, kỹ thuật diễn của tôi còn non nớt, hoàn toàn không có cơ sở căn bản, chỉ có bảo bảo máu mủ ruột rà tăng thêm lực lượng kiên trì cùng dũng khí để tôi tiếp bước. Nhưng không ngờ, thế nhưng lại bị người ta lợi dụng tình yêu của tôi giành cho bảo bảo, bôi nhọ tôi, sỉ nhục tôi, tổn thương tôi.

Xin hãy xin lỗi tôi và bảo bảo nhà tôi vì hành động mất nhân tính đó của mấy người!”

“@ đạo diễn Lý Ba, lần đầu tiên tôi gặp ảnh đế cũng không phải là ngày đó, ngài là người rõ ràng nhất. Chờ mong sắp tới lại lần nữa hợp tác với đạo diễn lớn, lần này tôi sẽ nỗ lực biểu hiện, hen!”

Weibo làm sáng tỏ này đưa ra tấm ảnh siêu âm rất rõ nét, nhất là dòng ghi rõ ngày tháng năm kia, đúng là ngày thứ 23 theo nội dung bức thư tình.

Mà cô còn đính kèm theo một loạt ảnh chụp tự sướиɠ đủ mọi kiểu, trong nhà có, trong xe có, còn có một vài tấm ở trong viên giải trí.

Chờ Nghê Dịch báo cáo xong với công ty, lau mồ hôi đầy đầu, chuẩn bị phác thảo bản thông báo đăng lên trang web chính thức của công ty trên weibo. Lúc này anh mới phát hiện …

Đậu má nó! Dư Dao Dao nháy mắt từ vị trí thứ 15 trên bảng hot search vọt một phát nằm chiễm trệ vị trí No.1!

#Dư Dao Dao giận dỗi vì bị người bịa đặt, giả tạo tin tức hòng qua mặt người qua đường#

Các cư dân mạng ha ha một phen, lại lần nữa bị gọi hồn ra.

Trang Weibo cá nhân của Dư Dao Dao đã nhanh chóng đạt được hơn một ngàn lượt bình luận.

[Ha ha ha! Cho mấy ông bịa đặt, vả mặt nhanh như vậy, đau không?!]

[Đại Ngư là công ty đứng đầu rất có uy quyền trong giới truyền thông, vậy mà nói chuyện không chịu bất kỳ trách nhiệm nào, cũng không tìm hiểu cụ thể đã đưa tin, đạo đức xuống cấp, đất nước này rồi sẽ về đâu?!”

[Ha hả, nghệ sĩ nhỏ bé hạng thứ mười tám còn có vật chứng cùng nhân chứng, chắc mấy ông không ngờ tới phải không?!]

[Hỏi ngay giải trí Đại Ngư, mấy ông bịa chuyện có mệt hay không? Còn ghi âm nữa chứ? Tôi khinh! Mấy người là ảo thật gia hả, bỏ nghề nhà báo chuyển sang làm gánh xiếc đi!]

[Người ta vui mừng vì có bảo bảo cũng không buông tha, còn bịa ra câu chuyện đầy ghê tởm đó nữa chứ, thật là quá đáng mà!]

Rất nhanh, lại có quần chúng ăn dưa ánh mắt sắc bén phát hiện bí mật giấu trong loạt ảnh đính kèm kia.

[Nữ minh tinh này có diện mạo giống như thần tiên vậy đó nha, góc độ nào cũng ăn ảnh, không có chút tì vết luôn! Sao tôi lại không biết đến vậy ta?!]

[Giá trị nhan sắc này cao à nha, ta liếʍ không biết mệt luôn!]

[Kỹ thuật diễn 5 năm trước của cô ta như shit, thiếu chút nữa bị các đạo diễn bắt tay phong sát, sau đó gả cho ông chủ lớn, làm phu nhân nhà giàu, vừa đăng tin nói sang tuần muốn tái nhiệm đóng phim mới!]

[Số đen như nhọ nồi, vừa ra tới, đã bị bình xịt theo dõi!]

[Nói như vậy, cánh tay đàn ông mà cô ta ôm chặt trong ảnh chính là ông chồng big boss đó sao?!]

[Cái đầu tròn ủm đáng yêu hình mèo máy doraemon kia là nhân vật chính của bức thư tình, bảo bảo của 5 năm trước đây sao?]

[Đây là hình ảnh một nhà ba người đi ra ngoài chơi? Mụ nó! Gia đình người ta rõ ràng rất yêu thương đầm ấm, phóng viên giải trí bị mù hết rồi hả?]

[Quần áo mẹ con mèo máy doraemon ~ đáng yêu chết được à ~]

Nghê Dịch đọc xong thiếu chút nữa hộc máu, không nghe chỉ huy, tội đáng chém đầu.

“Nhưng… Hình như hiệu quả… Còn rất không tồi?”

Anh che lại ngực, chỉ cảm thấy không đúng chỗ nào đó lắm thì phải.

Nhưng không trong chốc lát, anh đã nhận được thông báo của đoàn phim《 Thịnh Thế Hoàng Hậu 》kêu Dư Dao Dao cuối tuần đến đưa lý lịch.

Nghê Dịch hả một tiếng: “Chẳng lẽ chị đại là cố ý?”

Một tin Weibo, không chỉ nói ra mối quan hệ giữa chị ấy và ông chủ vẫn chưa tan vỡ, hơn nữa còn xiêng đạo diễn Lý Ba thành BBQ, bỏ lên lò nướng xoay vòng vòng, đồng thời còn thừa dịp tạo thành hot search tăng lưu lượng fan cho bản thân, dựa thế mở rộng danh tiếng cho bản thân cùng bộ phim mới luôn.

Đúng thật là một cục đá nện chết ba con chim, còn giúp đoàn phim tiết kiệm được mớ chi phí quảng cáo.

Hiện tại, dù Lý Ba không muốn chọn chị ấy cũng không được!

“Chị đại khi nào thông minh như vậy?”

Nghê Dịch hít hà một tiếng: “Hay là té bể đầu giải phong ấn sợi dây thần kinh nào rồi?”

Nhưng anh lại nhanh chóng lắc đầu, cười nói: “Không đâu, chắc là được ông chủ ở bên cạnh chỉ điểm rồi.”

“Chị đại nhà mình sắp bay lêи đỉиɦ rồi sao?!”

Bất ngờ là hashtag vẫn giữ nguyên vi trí No.1 trên bảng hot search.

Dư Dao Dao rời khỏi ngành này suốt bốn năm, fans trên Weibo chỉ có hai ba chục, phần lớn là từng theo dõi nhưng quên mất, giờ rất nhiều fan lãng quên kia đã quay lại. Nào ngờ, ngắn ngủn có mấy ngày đã tăng tới 120 ngàn lượt theo dõi, cũng bằng 120 ngàn fan.

Nghê Dịch đang nghiên cứu điều bí ẩn trong đó, thì đột nhiên màn hình di động nhảy ra dòng “Dư Tâm Khiết đang gọi đến…”, rung rung kèm theo tiếng chuông ầm ĩ.

“Tiểu Khiết à.”

Anh là quản lý của Dư Dao Dao, theo lý, chuyện về đời sống riêng của chị ấy không phải chức trách chủ yếu của anh.

Nhưng chị ấy lại không có trợ lý lo liệu về đời sống riêng, nên anh đành tạm đảm đương luôn trách nhiệm này.

Giọng Dư Tâm Khiết đầy vội vàng gấp gáp lập tức vang lên: “Anh Nghê, chị em làm sao vậy, gọi hoài mà không chịu nhận máy!”

“Gì, em không lên mạng hả? Lại vào bệnh viện nữa rồi, còn bị dân mạng mắng nữa, hiện tại chị ấy đã mất hết tinh thần, cơ thể tiều tụy, bỏ ăn bỏ uống, đơi thêm mấy ngày nữa, chờ mọi chuyện ổn định anh sẽ kêu chị ấy gọi điện cho em sau.”

Nghê Dịch nói xong cúp máy ngay: “Anh còn phải chạy đi đưa kịch bản mới cho chị của em nữa, tối nay nói chuyện tiếp với em sau.”

Đầu bên kia điện thoại lập tức cất cao giọng lên nửa nốt: “Kịch bản? Có dính líu gì đến anh Trần phải không anh?”

“Đúng vậy.”

“Chị ấy có tai tiếng, còn là nɠɵạı ŧìиɧ, làm như thế nào sẽ, như thế nào sẽ… À, không, ý của em là, cho dù chị của em đưa ra ảnh siêu âm thì sao, người không biết chân tướng khẳng định vẫn sẽ hoài nghi, đạo diễn ai mà không để ý đến danh tiếng của diễn viên? Chị em lại… Thật sự không có việc gì sao?”

“Giả!”

Nghê Dịch cảm thấy giọng điệu của Dư Tâm Khiết hơi kỳ, nhưng cũng không để ý tới, rốt cuộc cô em gái nhỏ này vẫn còn đang học ở nước ngoài, nên có khả năng chảnh chỏe chút, không biết cách ăn nói cho lắm.

Anh cũng thật thà cười nói: “Lần này chỉ số thông minh của cư dân mạng vẫn còn online. Đương nhiên đạo diễn cũng không phải người ngốc nghếch.”

Đầu bên kia điện thoại chợt vang lên tiếng loảng xoảng, như là thứ gì bị tạp nát.

“Tiểu Khiết?” Nghê Dịch nhíu mày.

Tiếng hít thở đầu dây bên kia nặng nề hơn một ít, nhưng thực mau lại khôi phục bình thường: “Không có việc gì, con mèo em nuôi vừa nhảy làm bể bình hoa thôi.”

“Hả, gì? Ký túc xá trường em cho phép nuôi thú cưng?”

Nghê Dịch lắp bắp kinh hãi: “Quả nhiên nước ngoài có khác.”

“… Anh Nghê, chị của em có nói cái gì nữa với anh không? Ví dụ như, chị ấy chuẩn bị ly hôn với anh rể?”

Nghê Dịch cười ha ha: “Không thể nào, chị ấy vừa mới đăng hình kìa, một nhà ba người đang hạnh phúc lắm, em nói mớ hả?!”

“Tiểu Khiết, tin tức trên mạng không đáng tin, quá nhiều người ăn ở không rảnh rỗi không có việc gì làm bịa chuyện nói đùa...”

Nói đến nơi này, giọng của anh cũng trịnh trọng chút: “Em đừng tin vào những điều đó, em phải tin chị em chứ không phải lời của người ngoài.”

“Không phải, chính chị em nói với em…”

“Anh biết.”

Nghê Dịch cười tủm tỉm: “Mới vừa nãy chị ấy còn nhờ anh gửi ảnh đăng ký kết hôn cho đạo diễn xem, không có ly hôn, em yên tâm học hành đi!”

Ở đầu điện thoại nơi xa kia, móng tay màu đỏ tươi đã sắp gãy vì bấu chặt vào bàn gỗ!

Trên mặt đất, bình hoa bể nát văng tứ tung, hoa bách hợp màu hồng nhạt đã bị dẫm đến nát nhừ!

====

Mà giờ phút này, nhân vật trung tâm, Dư Dao Dao đang đứng công viên trò chơi, còn hạnh phúc hưng phấn hơn cả bánh bao nhỏ!

Đôi mắt tỏa sáng đầy nước của nàng hoàn toàn dính chặt vào bong bóng màu hồng nhạt hình chú Chuột Mickey, hai chân không di chuyển, như đã bị đóng đinh tại chỗ.

Muốn.

Rất muốn.

Cô không có cơ hội bước ra bên ngoài thế giới, đại bộ phận tri thức đều là xem ở trên TV hay là trên mạng, hoặc là thông qua câu chữ trong tiểu thuyết, sách báo.

Quả bong bóng đó… Thật sự là cô rất thích, thích ngay từ lần đầu nhìn thấy trong sơ thú.

Lúc còn ở vườn bách thú, có rất nhiều trẻ con đều nắm một quả bong bóng trong tay, đủ mọi màu sắc chủng loại. Mỗi một lần cô cũng chỉ có thể cách tấm kính lạnh băng, hâm mộ mà nhìn bọn họ.

“Cục cưng bé nhỏ, con có thích bong bóng kia hông?”

Trong mắt cô tràn ngập khát vọng.

Bánh bao nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ đã sớm chơi chán mấy thứ gọi là bong bóng này rồi, lập tức phát hiện mẹ mình dùng đôi mắt nhỏ ngập nước đầy chờ mong nhìn mình.

“Dạ có ...”

Dư Dao Dao lập tức chuyển đôi mắt nhỏ ngập nước đầy chờ mong sang Thẩm Nghị Sùng.

Khóe miệng anh co giật một chút: “Muốn cái nào?”

Bánh bao nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ cũng nhìn về phía mẹ bé, nửa chần chờ, nửa phán đoán: “… Hồng phấn?”

“Woa, cục cưng bé nhỏ có mắt thẩm mỹ y chang mẹ luôn á.” Dư Dao Dao vui vẻ ngồi xổm xuống ôm gương mặt nhỏ tròn tròn đáng yêu của bé hôn thật mạnh một cái.

Bánh bao nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ nháy mắt đỏ mặt, không chút do dự cầm bong bóng ba vừa đưa cho mình trực tiếp nhét vào tay mẹ.

Dư Dao Dao lập tức cười như con ngáo, he he hí hí mà cúi đầu học mấy đứa trẻ con, cột sợi dây bong bóng màu hồng nhạt Mickey vào cổ tay.

Nhưng dùng một tay cột dây, thật sự là làm khó rắn mà.

Cô méo miệng, xin giúp đỡ nhìn về phía người chồng mặt lạnh đang đứng bên cạnh mình: “Chồng ơi ~ Giúp vợ với…”

Giọng nói mềm mại quyến rũ làm mấy thằng đực rựa đi ngang qua đều muốn động dục cả lũ.

Thẩm Nghị Sùng nhéo giữa mày, cũng không thể kêu trợ lý đến: “Lại đây.”

Dư Dao Dao cười, tung tăng chạy tới, vươn cánh tay thon gọn non mịn trắng như tuyết ra. Làn da của cô giống như trời sinh ngâm mình vào lu sữa bò vậy, như là hút no rồi protein cùng hơi nước.

Hơn nữa, không biết là tác dụng tâm lý hay là chuyện gì khác, mà từ sau khi cô xuất viện, ngay từ đầu nước da tuy có trắng nhưng là trắng xanh không có sức sống, giờ lại bắt đầu sáng bừng lên.

Thẩm Nghị Sùng cúi đầu, giúp cô cột dây bong bóng, hơi nghiêng đầu, nhìn thấy ánh nắng chiếu từ phía sau cô, đâm thẳng vào mắt, làm anh hốt hoảng.

Mà mùi thơm nhàn nhạt lại ngọt ngào, theo cơn gió thổi qua, chui vào chóp mũi.

“Woa!”

Đợi anh cột xong, Dư Dao Dao lắc lắc tay phải, hai tròng mắt cong như trăm năm qua chưa từng được hạnh phúc vui vẻ như vậy, giốgn như là trẻ con vừa nhận được món đồ chơi yêu thích từ lâu, vui vẻ mà xoay ba vòng!

“Cảm ơn chồng nhiều!”

Gương mặt xinh đẹp thon gọn tinh xảo đẹp mắt, đôi môi động lòng người cùng hàm răng trắng nõn, mái tóc đen dài mượt mà bay bay trong gió đẹp như tranh vẽ.

Thẩm Nghị Sùng híp mắt: “Vào thôi.”

Xung quanh đã có không ít người chú ý đến bọn họ, tất cả đều bị sắc đẹp của cô hấp dẫn.

“Đi thôi, cục cưng bé nhỏ nắm chặt tay mẹ nài, mẹ dẫn con xung phong chiến hết công viên luôn! Hôm nay nhiệm vụ của chúng ta là… Chơi hết tất cả mục trong tấm bản đồ này!”

Dư Dao Dao nhìn cái gì cũng đều mới lạ, giống như con ngựa hoang lạc bầy.

Tàu lượn siêu tốc, đu quay, mê cung, thuyền hải tặc, dòng nước xiết dũng cảm tiến lên…

Cô gấp không chờ nổi mà muốn nếm thử hết, nhưng chờ đến lúc bay lượn giữa bầu trời, toàn bộ hành trình cô đều thét chói tai, còn la lớn hơn bánh bao nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ ngồi bên cạnh.

Thẩm Nghị Sùng nhìn nguyên dàn xe dần dần chạy đến trạm dừng, sắc mặt trắng bệch, hai chân nhũng như mì sợi, mày nhíu chặt. “Cảm thấy khó chịu, thì không cần chơi.”

Cô ấy thật sự bán mạng vì phí chia tay.

“Tɧẩʍ ɖυệ, ba chơi với con.”

Khóe miệng của anh xụ xuống, bế con trai lên, hôm nay gương mặt bé nhỏ vui vẻ đỏ hồng trông rất có sức sống.

“Không, con muốn chơi tiếp!”

Dư Dao Dao che xong, che lại trai tim đang đập như muốn nhảy ra ngoài, vội vàng mở miệng ngăn lại.

“Khó chịu, không muốn chơi nữa đâu?”

Con người thật là kỳ lạ, cái trò tàu lượn siêu tốc này làm tim rắn suýt chút nhảy ra ngoài, nhưng nhìn thấy ai cũng rất hưng phấn thích thú là seo?!

Hơn nữa nữ chính trong TV, đều mang vẻ mặt hạnh phúc khi đến công viên trò chơi.

Không được, cô muốn lại cẩn thận thể hội thêm lần nữa!

Nửa tiếng sau, từ tàu lượn siêu tốc bước xuống dưới, Dư Dao Dao sắc mặt trắng bệch, lung lay sắp đổ: “… Ẹo…”

Thẩm Nghị Sùng:…!

Thẩm Lâm tay cầm cây kem, tay còn lại hầu hạ bánh bao nhỏ, mang ba lô giúp boss nhà mình, thay boss đưa cô vợ bé nhỏ đi toilet.

Chờ hai bọn họ trở về, Thẩm Lâm vẻ mặt kính nể mà nhìn Dư Dao Dao.

“Boss, bà chủ lại lên hot search ~”

# trên đường đi gặp Dư Dao Dao đang ói, không biết có phải đã thành công có bầu lần hai rồi không! #

[666! Big boss chạy với vận tốc ánh sáng, khâm phục!]

Lời đồn nháy mắt sụp đổ.