Chương 11: Cô không yêu thì để tôi yêu.

Tại biệt thư An Gia.

Không khí ấm cúng, tiếng cười rộn rã, An Gia là một dòng họ vốn có tiếng, làm ăn chân chính, hằng năm đều chi một khoảng lớn cho quỹ từ thiện, người ngoài nhìn vào không khỏi ngưỡng mộ. Hôm nay được xem là một ngày đặc biệt, sinh nhật bảo bối của An Hạ và Đường Lạc, An Y Như. Cả gia đình họ đã không thích các buổi tiệc đầy tiếng nịn hót của đám người bên ngoài, chỉ đơn giản là một bữa ăn có mặt đầy đủ mọi người. Vui nhất vẫn là Y Như, nhận được rất nhiều quà, được ông bà ngoại cưng chiều, dì Tiểu Như cũng đã trở về.

An Y Như " dì Tiểu Như, ở nước ngoài có con gấu to đùn như tivi không"

An Như " Đồ ngốc, ở đấy cái gì cũng có"

" Wow".. Bé Y Như mồm há rất to, vô cùng thần tượng dì được đi nước ngoài. Con bé cứ quấn lấy dì nó, còn khoái chí khi được ông bà ngoại đặt cùng tên với dì.

" A a, chị Từ Tâm đến rồi" - thoát khỏi cái ôm của An Như, con bé chạy rất nhanh đến chổ Từ Tâm. Tay lắc lư không ngừng, bé con cũng rất thích chị đàn hay nha.

" An Y Như, sinh nhật vui vẽ nhé"- Lâm Từ Tâm nhẹ nhàng, nhưng vẫn không dịu đi khí chất.

" Y Như, con phải gọi là dì chứ"- Tần Hàn đứng bên cạnh nhíu mày, con bé này gọi mình là dì thì vợ tương lai của mình cũng phải vậy chứ.

" Được rồi, em cũng không già như chị"- Từ Tâm đoán được tâm tình người bên cạnh, chỉ cảm thấy thật hết nói nổi rồi.

Màn tình cảm kia, An Như đều nhìn thấy được, vì sao Tần Hàn lại thay đổi nhiều đến như vậy. Nhưng cô gái kia, dù rất xinh đẹp, lại có phần không đúng lắm. Cô ấy là không thể nhìn thấy hay sao. Phút chốc nhận ra, An Như lại dấy lên trong lòng mình cơn sóng, nếu cô gái ấy không nhìn thấy thì làm sao có thể cầm giữ được người như Tần Hàn. Đây là trời cho cô một cơ hội nữa hay sao đây.

Bắt gặp ánh mắt dò xét từ An Như, Tần Hàn vội nắm lấy tay Từ Tâm.

" Đến bàn ăn đi, mọi người đang chờ kìa"

" Ừm"

Đường Lạc bên kia bàn vội ra nghênh đón, cô giới thiệu Từ Tâm cho mọi người hết một vòng.

" Ba, mẹ đây là em họ của con, mấy năm rồi mới gặp lại em ấy"

" Từ Tâm phía đối diện em là ba mẹ của An Hạ"

" Bác trai, bác gái đây là Từ Tâm"

" Bên phải là bác của An Hạ, Từ Tâm mau chào hỏi"

Đến phiên An Như, Đường Lạc dừng lại vài giây, cô như dò xét ý khiến Tần Hàn. Đáp lại là thái độ nhạt nhẽo, hết cách rồi. Coi như là có chiến tranh thì đổ lỗi hết cho Tần Hàn không biết xử lí thỏa đáng.

" Lại đây, Từ Tâm chị giới thiệu cho em, đây là An Như, em gái ruột của An Hạ, cũng sẽ là cộng sự với Tần Hàn trong thời gian tới"

An Như đứng dậy, ánh mắt có phần sắt bén. " Xin chào, tôi là An Như"

" An Như tiểu thư, tôi là Từ Tâm"

Hai cánh tay bắt lấy nhau, chỉ chào hỏi thông thường nhưng tay của Từ Tâm bị An Như bốp đến nổi đau tê tái.

" Được rồi, Từ Tâm chị dắt em đến chổ Tần Hàn, ăn uống tự nhiên nhé"- Đường Lạc đương nhiên là muốn nhắc nhở khéo thái độ của An Như.

Bữa ăn nhanh chóng diễn ra, chủ đề toàn liên quan đến bé con. Từ Tâm ít nói, yên lặng mà lắng nghe. Tần Hàn nhã hứng bòi thêm cùng An Hạ.

" Hạ Hạ, tớ thấy thật tốt vì con bé giống Đường Lạc"

" Tần Hàn, cậu là không có gia đình hạnh phúc nên ganh tỵ à"

" Tớ nhớ hai hôm trước cậu bảo nhớ mấy cô em bên bar ấy, tối nay đi nhé, tớ gọi em hôm trước cho cậu"

" Nè, đừng phá hoại hạnh phúc gia đình người khác"

Hahahaha....

Tần Hàn dù cười nói, nhưng tay vẫn không ngừng gấp đồ ăn về phía Từ Tâm, cô rất hiểu rõ, không gắp, em ấy sẽ không ăn.

" Ăn tôm nhé, chị thay em bóc vỏ"

" Không cần, chị đừng uống quá đà là được"

" Chị biết rồi"

" Tần Hàn, em thực sự no rồi"

" Chị lỡ tay rồi, bóc nốt mấy con tôm này sẽ dừng"

Nhưng lời Tần Hàn nói, làm sao có thể tin nổi. Cô không chịu dừng, cứ hết bóc vỏ tôm, lại sang gỡ cua, gắp cá. Chủ yếu là muốn Từ Tâm sẽ không ngại ngùng, một mặt là lấy lòng Đường Lạc, cô chị họ đó cũng không rất khó tính. Cô cố thể hiện tốt một chút vậy sẽ an toàn hơn.

Đến tận khuya, bữa ăn cũng kết hồi kết, mọi người cùng nhau bước đến vườn cây do chính tay Đường Lạc bòi đắp trò chuyện, hóng gió. Nhận thấy đây là lúc thích hợp, Tần Hàn dìu Từ Tâm đến phía An Như.

" An Như, đây là người chị đã nói với em hôm trước"

An Như " Chị không cần giới thiệu em cũng rõ"

Từ Tâm một bên lắng nghe, cô từ đầu đã cảm thấy An Như không đơn giản.

An Như rốt cuộc ra một cái đề nghị.

" Tần Hàn, em có thể nói chuyện riêng tư với Từ Tâm được không?"

Tần Hàn có chút bất ngờ, nhưng vẫn gật đầu, r bước sang một hướng khác.

" Từ Tâm tiểu thư, cô ngồi xuống chúng ta hàn huyên"

" Vâng"

" Cô và Tần Hàn đã chính thức xác định quan hệ rồi sao?"

" Chúng tôi hiện tại vẫn là bạn"

" Từ Tâm tiểu thư, tôi và Tần Hàn quen biết đã mấy năm, trước đây cũng đã từng rất hạnh phúc"

Lời nói tuy nhẹ nhưng mức xác thương rất cao, Từ Tâm hiểu ra vì sao thái độ An Như lại khác thường như vậy.

" Ý của An Như tiểu thư là như thế nào"

" Tôi chỉ muốn hỏi cô, cô sẽ yêu Tần Hàn thật lòng chứ?"

" Tôi..tôi"- Từ Tâm vẫn chưa thể đưa ra được câu trả lời, tâm loạn thành một đoàn.

" Nếu cô không trả lời được, tức là không yêu chị ấy, đã vậy, cô không yêu thì để tôi yêu".

Bỏ lại Từ Tâm ngồi suy tư, An Như đứng lên bước đi, một cái quay đầu cũng không có.

-------

Đôi lời tui muốn nói:

Có ai bị nhầm giữa An Y Như và An Như không.

Tui sợ mấy bạn bị nhầm lẫn, tui viết hai cái tên này một hồi muốn loạn não.

An Y Như: con gái An Hạ, trong truyện mọi người gọi là Y Như.

An Như: em gái ruột An Hạ, trong truyện sẽ gọi là Tiểu Như. Sau này sẽ giải thích vì sao An Gia lại đặt tên như vậy, có ý nghĩa hết đó.