Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Rất Đáng Sợ Trong Livestream Chương Trình Truyền Hình Tâm Linh

Chương 9-1: Cô ấy là thiên sứ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hạ Lâm Thư vừa chạy vừa chú ý đến động tĩnh của Thương Phù.

Cô gái hoàn toàn không còn dáng vẻ yếu đuối, liên tục kêu bi bô như cái loa, không ngừng thốt ra những lời kỳ lạ như súng liên thanh:

“Ôi, vậy mà toàn bộ cơ thể mình đều bẩn thỉu, nhất định phải nôn một chút.”

“Tại sao hắn ta lại lởn vởn trong đầu rồi xuất hiện trước mắt mình? Chẳng lẽ hắn ta muốn bị đánh đến mức trở lại bình thường sao?”

“Vậy mình phải thu tiền thuê phòng gấp mười lần!”

“Hay là làm một cái bịt mắt bán vĩnh cửu nhỉ.”

Nói xong, cô gái thiếu nữ bắt lấy hai nắm không khí, che đi đôi mắt.

Tuy có ngăn cách với nhà ngoại cảm, không hiểu hầu hết các từ nhưng cô vẫn hiểu được một phần ý nghĩa.

Tốc độ chạy nước rút của Hạ Lâm Thư dần dần chậm lại, cô ấy rũ mắt nhìn vẻ mặt đầy ghét bỏ của Thương Phù, ngay cả ở giữa không khí vẫn cố chấp chống tay lên hông, hoàn toàn không có dáng vẻ đau khổ.

“Vẫn khó chịu à?”

Lúc này Thương Phù mới nhớ tới động tác hiện giờ của hai người, cô bám vai Hạ Lâm Thư từ từ nhảy xuống đất: “Không khó chịu không khó chịu, haiz, sao vòng ba lâu vậy nhỉ?”

Tính khí của Thương Phù đến nhanh đi cũng nhanh, nghĩ đến việc có thể thu tiền thuê phòng gấp mười, hiện giờ cô chính là một người lập địa thành Phật*, cả người tỏa ra ánh Phật quang, hoàn toàn có thể chịu được sự bẩn thỉu của khách thuê phòng tạm thời.

(*) Bỏ dữ theo lành một cách nhanh chóng

Thương Phù kéo cánh tay của Hạ Lâm Thư: “Đi, đừng nhìn những thứ bẩn thỉu nữa.”

Tuy năng lượng của Hạ Lâm Thư bị bao phủ bởi sự ảm đạm, nhưng năng lượng sâu thẳm lại nồng nhiệt sạch sẽ, cô chọc vào quả cầu năng lượng của Hạ Lâm Thư đùa nghịch, vừa mềm vừa vui, cô không hề muốn cỗ năng lượng này bị những thứ bẩn thỉu xấu xa vấy bẩn.

Nếu không thì cô lại phải tìm bậc thầy làm nail khác để kết bạn,

Quá phiền phức.

“Ừm, đi thôi.”

Trong đầu Hạ Lâm Thư —— Xẹt qua lời châm biếm mà Thương Phù vừa nói, đại não bắt đầu suy luận theo bản năng.

—— Thương Phù nói Tưởng Dật trước giờ chưa từng quen biết với cô ấy bẩn thỉu, chắc chắn là dùng biện pháp tâm linh để nhìn thấu nội tâm của anh ta.

—— Cô ấy cố gắng khiến bản thân mình khóc thương tâm như vậy, là vì muốn cô thoát khỏi hiện trường, không bị lừa bởi những lời dỗ ngon dỗ ngọt đấy.

—— Cô ấy hiểu chỗ thiếu sót trong tính cách của cô, cô ấy đang bảo vệ cô.

—— Cô ấy rất lương thiện, cô ấy là thiên sứ.

Sau khi trong lòng đưa ra được bốn suy luận, trong mắt Hạ Lâm Thư hiện ra ánh hào quang chói mắt có thể gọi là vô cùng xúc động, một cô gái thật tốt bụng lại đơn thuần, căm thù kẻ xấu.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Hạ Lâm Thư đột nhiên trở nên ủ rũ, cô ấy đột nhiên nhớ đến việc mình vẫn còn phải xào couple với Tưởng Dật, điều này sẽ khiến Thương Phù thất vọng.

Nhưng nếu nói ra nguyên nhân mà cô ấy phải xào couple với Tưởng Dật, cũng sẽ khiến người bạn mà cô mới kết giao được lo lắng…

Hạ Lâm Thư lắc đầu, thu lại cánh tay mà Thương Phù đang níu kéo.

*

Trường đua núi Haruna* cách lâu đài cổ Louis XIV 2000km, một trận đua hừng hực khí thế đang được tiến hành.

(*) Núi Haruna là một ngọn núi lửa dạng tầng không hoạt động ở tỉnh Gunma, thuộc vùng Kantō phía đông Honshū, Nhật Bản

Bởi vì cuộc thi là do câu lạc bộ âm thầm tổ chức, do vậy khán giả chỉ có ba người, nhưng nhìn từ cách mấy người dựa vào xe sang để xem, nhà ai cũng đều có khu mỏ.

“Haiz, mọi người đoán xem lần này ai thắng?”

“Cậu thấy có hỏi thừa không, Bách Yển tham gia thi đấu thì có ai thắng nổi cậu ấy à?”

“Nhưng mà, ý chúng ta là, liệu có khả năng này không, làm người phải có lý tưởng chứ?”

Đúng lúc đang nói chuyện, một tiếng nổ vang của xe mô tô rung chuyển từ xa truyền đến, mấy người vội vàng nhìn về phía đường đua.

Đoàng——

Một chiếc xe mô tô màu đen sáng lao thẳng về phía đích như một u linh ngược ánh nắng, cách đó không xa là một vách đá, nhưng chiếc xe không có dấu hiệu giảm tốc độ, mọi người vô thức căng cơ cánh tay, thấy chiếc xe sắp lao xuống vách đá, tay đua dùng tay giữ chắc phần đầu xe, nghiêng người làm một cú drift uốn lượn, hai chân thẳng tắp chạm nhẹ mặt đất, làm giảm lực va chạm.

Vài giây sau, một người đàn ông mặc bộ đồ đua xe màu đen cool ngầu, đội chiếc mũ bảo hiểm từ từ bước ra khỏi màn sương trắng,

Bộ đồ đua xe làm tôn lên tỷ lệ cơ thể hoàn hảo của anh, thân hình mảnh mai, vai rộng eo thon, chân dài thẳng tắp ẩn giấu trong đôi ủng da màu đen, cả người vừa ngầu vừa sành điệu, đẹp trai đến mức không thể miêu tả bằng lời.

Những người nói chuyện trước đó chỉ biết nhún vai không nói nên lời: “Chậc, lại là Bách Yển, tôi chỉ muốn biết trong đời liệu có ai có thể cho tôi một điều bất ngờ không?”

Bách Yển cũng nghe thấy những lời trêu đùa của mấy người với anh, bước chân hơi dừng lại: “Kiếp sau đi.”

“Hôm nay còn có việc, tôi đi trước đây.”

Vừa nói, anh vừa tháo mũ bảo hiểm ra, để lộ gương mặt đẹp trai đến mức khiến người ta chạnh lòng.

Lúc Bách Yển về đến nhà, người đại diện Thịnh Châu đang ngồi trên ghế sofa chờ anh.

Bách Yển tiếp quản công ty của gia đình đã nửa năm, anh đã là một tổng tài bá đạo nghiêm túc. Hiện tại, hai hạng mục đại diện xa xỉ hàng đầu trong tay cuối cùng cũng hết hạn, hôm nay Thịnh Châu đến để bàn bạc với anh hôm nào có thể mở họp báo tuyên bố rút khỏi giới giải trí.

Thấy người cuối cùng cũng quay trở lại, Thịnh Châu đưa một đống văn kiện cho Bách Yển: “Đây là giới truyền thông sẽ có mặt ngày đó.”

“Thật ra cũng không cần phải tàn nhẫn như vậy, rất nhiều nghệ sĩ rút khỏi giới giải trí mà không cần mở họp báo, cũng coi như là dành cho fans một niệm tưởng.”

Bách Yển “chậc” một tiếng, dựa vào ghế sofa, duỗi chân, xương cốt cũng lộ ra vẻ lười biếng: “Cuối cùng cũng không cần phải quay phim nữa, niệm tưởng gì chứ.”

Thịnh Châu nghẹn họng.

Người khác thì không biết, nhưng anh ta lại biết rõ nguyên nhân Bách Yển đóng phim.

—— Tất cả đều xuất phát từ chữ hiếu.

Mẹ của Bách Yển - Khương Chi Khuyết là ảnh hậu quốc tế nổi tiếng, vào một ngày đẹp trời sau khi từ giã sự nghiệp diễn xuất nhiều năm, bà chợt nhận ra rằng cuộc đời không hề hoàn hảo, là một truyền kỳ của giới điện ảnh, các giải ảnh hậu đều nhận đến mức nhũn cả tay, vậy mà! Vậy mà lại chưa từng nhận giải ảnh đế!

Tuy mạch não của bà rất không được bình thường, nhưng bà lập tức hành động——

Để Bách Yển nhận cúp ảnh đế làm quà mừng đại thọ 53 tuổi của bà.

Vì thế Bách Yển mang theo thân phận thái tử gia của nhà họ Bách gia nhập giới giải trí, ban đầu ngoại trừ cha mẹ Bách bôi thêm lớp filter dày mười mét cho con trai, trong giới không ai tin rằng thái tử gia này có thể quay được bộ phim nào ra hồn. Không ngờ rằng bộ phim điện ảnh đầu tiên do Bách Yển đóng lại nổi tiếng toàn quốc, với ba bộ phim điện ảnh trong vòng hai năm anh đã chiếm trọn giải ảnh đế mấy năm này trong tầm tay, ba tháng trước lại còn không cẩn thận lấy luôn cả giải ảnh đế Beclin, mới chỉ 24 tuổi liền nhận được giải thưởng Thành tựu trọn đời* của giới điện ảnh, còn sớm hơn Khương Chi Khuyết 5 năm.

(*) Trao tặng cho một cá nhân có cống hiến đặc biệt và lâu dài cho ngành điện ảnh.
« Chương TrướcChương Tiếp »