Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Rất Có Tiền Nha

Chương 24

« Chương TrướcChương Tiếp »
Edit: melbournje

Chấn thương của Quan Tri Ý khôi phục nhanh hơn so với mong muốn, một thời gian sau, sau khi đã xác nhận rằng chân của cô không có vấn đề gì, vì thế cô lại nhanh chóng tới đoàn làm phim.

Tiêu Nhiên thấy cô đã trở lại thì quan tâm một hồi lâu, mãi đến khi Quan Tri Ý vội vàng trang điểm thì anh mới ra khỏi phòng hóa trang. Ra xong, anh gọi điện thoại cho Thích Trình Diễn.

“Alo.”

Tiêu Nhiên:

“Cậu đang ở đâu, tại sao hôm nay không tới.”


“Tới

đâu?”


“Phim trường ấy, tôi cho rằng cậu sẽ tự đưa Tri Ý về.”

Ở bên kia điện thoại Thích Trình Diễn nói:

“Có việc bận, bây giờ đang đi xử lý công việc.”

“Ách, vậy Tri Ý đã khôi phục tốt rồi chứ, không có gì di chứng

gì đúng không?”


“Bác sĩ nói không thành vấn đề.”

“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, trong khoảng thời gian này tôi nhọc lòng muốn chết.”

Tiêu Nhiên nói đến đây có chút tức giận,

“Lại nói tiếp

cậu

đem người đi đâu vậy, cũng không nói cho tôi,

tôi

muốn đi thăm người bệnh một chút cũng không thăm được đấy.”


“Con bé yêu cầu tĩnh dưỡng,



sau đuôi cậu không chừng lại có phóng viên,

để

cậu tới cũng không tiện.”


Tiêu Nhiên:

“……”

“Hiện tại cậu còn trách tôi

đem

người giấu đi sao?”


Thích Trình Diễn lạnh giọng,

“Tôi còn chưa trách cậu khiến con bé bị thương đâu.”


Tiêu Nhiên nghẹn nghẹn:

“Không trách? Sao lại không trách, cậu nói vài lần đều…… Nhưng mà đây là tôi sai thật, tôi nhận.”

“Biết là tốt.”

“Nhưng



có phải ngày nào tôi cũng bị

phóng viên

theo đuôi đâu,

lúc

trước tôi chỉ muốn đi thăm một chút để xin lỗi, cậu cũng không chịu.”


Thích Trình Diễn phi thường có lệ mà ừm một tiếng, hiển nhiên là không tin anh nói.

Tiêu Nhiên muốn trợn trắng mắt:

“Lúc trước tôi gặp Nguyên Bạch,

người

ta là anh ruột còn chưa trách tôi đâu, cậu thì ngược lại, từ khi bắt đầu đến bây giờ.”


“Cậu có thể suy nghĩ nhiều hơn một chút được hay không, Quan Nguyên Bạch chỉ là không

muốn

cậu mất mặt thôi.”


Thích Trình Diễn trào phúng cực kỳ rõ ràng, Tiêu Nhiên bị nói á khẩu không trả lời được, dù sao ở với Thích Trình Diễn này, anh không bao giờ chiếm được phần tốt.

“Còn

có việc gì không, không thì tôi tắt máy trước.”


Thích Trình Diễn nói.

“Cậu từ từ!”

“Như thế nào.”

Tiêu Nhiên nhìn nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói: “Alo, nói thật đi, cậu thích Quan Tri Ý đúng không.”

Một câu hỏi thuộc đột ngột, chẳng liên quan gì đến mấy câu hỏi lúc trước.

Nếu hiện tại Thích Trình Diễn ở bên cạnh Tiêu Nhiên, nhất định sẽ tùy tay nắm lấy cái gì mà ném về phía anh. Nhưng giờ này khắc này, anh cũng chỉ có thể nói,

“…… Cậu có thể nói tiếng người không.”

“Không phải tôi đang nói tiếng người hay sao?”

Tiêu Nhiên kỳ quái nói,

“Tôi chưa từng thấy cậu đối xử với người phụ nữ nào như thế này, cậu đối với Tri Ý tốt đến quá mức, nói không phải thích thì thật đúng là tôi không tin.”

“Tôi và con bé chỉ là……”

“Chỉ là thanh mai trúc mã, chỉ là

anh

trai chiếu cố em gái một chút

sao.”


Tiêu Nhiên cười,

“Cái này nghe rất giống lấy cớ nha.”

Lấy cớ?

Từ trước đến nay anh chưa từng nghĩ những điều này là lấy cớ.

Thích Trình Diễn hít sâu một hơi:

“Đừng nói bậy.”

“Không phải, tôi còn cảm thấy Tri Ý cũng thích cậu đấy.”

Tay Thích Trình Diễn Cầm điện thoại run run một chút:

“…… Tiêu Nhiên, cậu dứt khoát đừng làm diễn viên nữa,

đi

làm biên kịch

mới hợp lý.”


Tiêu Nhiên nghi hoặc nói:

“Như thế nào, Cậu nhìn không ra sao? Mỗi lần con bé nhìn cậu tôi đều cảm thấy ánh mắt đó chính là thực sự thích

cậu

đấy.”


“……”

“Làm sao lại không nói lời nào? Cảm thấy không có khả năng à? Làm ơn,

cậu

cũng không phải anh ruột của con bé, quá mức thân mật thì làm gì có vấn đề gì. Hơn nữa cậu như vậy, đối một thiếu nữ đang độ tuổi thanh xuân, ai ngăn cản được chứ?”


“…………”

**

Nghệ Tinh và đoàn làm phim《 Triều Dã 》 cũng có một số người cảm thấy quan hệ của Thích Trình Diễn và Quan Tri Ý không bình thường, về điểm này, Thích Trình Diễn chưa bao giờ giải thích, bởi vì tâm tư của anh cũng hy vọng cho Quan Tri Ý một chút ô dù, người ngoài nghĩ như thế nào thấy thế nào, Chỉ là tai tiếng mà thôi, không đau không ngứa.

Anh dung túng yêu thương cô, từ trước đó đã là như thế. Thời kỳ thiếu niên, người thân của anh không nhiều lắm, ba mất sớm, mẹ đi xa, từ nhỏ đã sống cùng ông nội. Sau này bởi vì được ông nội thiên vị nên lại mâu thuẫn cùng với gia tộc về chuyện sự nghiệp, quan hệ của anh cùng với những người con của chú bác đều không tốt, thậm chí còn là kẻ địch.

Lúc ấy, là Tiểu Ngũ thân với anh. Cái loại thuần tuý này, sẽ làm anh có sự thật tình đối đãi hiếm có. Về nước xong, tuy cô đã trưởng thành, nhưng anh vẫn cảm thấy thân thiết, cho nên đương nhiên sẽ chiếu cố.

Anh đối xử với cô khác với những người con gái khác sao? Đó là điều chắc chắn.

Trừ cô, đúng thật anh cũng không tìm ra người phụ nữ thứ hai mà mình muốn đối xử như vậy.

Mà cô cũng vậy, cảm giác tín nhiệm và ỷ lại của cô đối với anh, anh cũng có thể cảm nhận.

Nhưng mà ——

“Như thế nào, cậu nhìn không ra sao? Mỗi lần con bé nhìn cậu tôi đều cảm thấy ánh mắt đó chính là thực sự thích

cậu

đấy.”


“Làm ơn,

cậu

cũng không phải anh ruột của con bé, quá mức thân mật thì làm gì có vấn đề gì.”


Ngoài cửa sổ xe, nhà cao tầng không ngừng lùi về phía sau, Thích Trình Diễn cúp điện thoại, dựa vào lưng ghế. Nhưng khi nhắm mắt lại, trong đầu giống như lại xuất hiện biểu tình ý vị thâm trường của

Tiêu Nhiên.

Không thể nào nghỉ ngơi!

Anh mở bừng mắt, không biết thế nào, chợt nghĩ đến lời nói của Quan Tri Ý khi anh cõng cô lên lầu.

“Ca ca, em cảm thấy anh đặc biệt tốt……”

“Cho nên,

anh

đối xử với ai cũng tốt như vậy sao.”


“Chỉ là cảm thấy hẳn là cũng rất nhiều người phát hiện ra anh thật sự tốt, nhưng mà…… Em không quá hy vọng nhiều người phát hiện như vậy.”

Thật ra đêm đó anh nghe liền cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng chỉ là có chút kỳ quái mà thôi, sau khi cẩn thận suy nghĩ lại liền thấy như không có gì.

Nhưng thật ra hiện tại, nếu theo ý Tiêu Nhiên nói, mấy câu nói kia liền hoàn toàn thay đổi vị.

Tất cả đều là hương vị ái muội.

Chính là, Tiểu Ngũ thích anh?

Lúc ý nghĩ này suất hiện ở trong đầu Thích Trình Diễn, Cảm xúc đầu tiên của anh đúng thật là hoảng loạn.

Rõ ràng trong miệng gọi là ca ca ca ca…… Đột nhiên đề cập đến tình cảm nam nữ, sẽ làm Thích Trình Diễn cảm thấy có chút ghê người.

Rrrr ——

Đúng lúc này, điện thoại đột nhiên lại chấn động.

Thích Trình Diễn lấy điện thoại ra, nhìn thấy trêи màn hình hiển thị Quan Nguyên Bạch gọi tới.

Giờ phút này nhìn thấy tên Quan Nguyên Bạch, ngực anh cảm thấy mãnh liệt hơn. Nhìn thấy ghê người rất nhiều, nháy mắt anh cảm thấy một chuỗi cảm giác khó nói mang tên tội ác……

Hiện tại anh đang nghĩ cái gì vậy?

Sao lại chỉ bằng vài câu nói hàm hồ đêm đó của Tiểu Ngũ cùng vài câu nói không thể hiểu được của Tiêu Nhiên liền phán đoán mối quan hệ này thành như vậy?

Đó là em gái mà lớn lên từng ngày cạnh anh, này là cái giống gì chứ?

Thích Trình Diễn nhíu mày, cảm thấy chắc chắn là anh hiểu lầm. Nếu Tiêu Nhiên không nói, mấy câu nói kia cũng chỉ là mấy câu nói mà thôi, mấy cô gái nhỏ đối với người yêu quý mình thì có tính chiếm hữu, cũng không có gì lạ.

Hơn nữa thái độ của cô với anh từ trước đến nay đều giống Quan Nguyên Bạch, làm sao có thể thành mối quan hệ nam nữ chứ.

**

Suất diễn còn lại của Quan Tri Ý cũng không nhiều, một thời gian qua đi, cô đóng máy.

Bởi vì trước đây có ký hợp đồng với một chương trình giải trí, nên căn bản cô cũng không rảnh thời gian nghỉ ngơi, hành lý vừa thu lại, mới ra khỏi đoàn phim đã bị ném ra sân bay.

Lần này là chương trình tạp kĩ du lịch《 Chuyến Đi Đa Dạng 》, tổng cộng có 6 người, 4 nữ 2 nam, hành trình một tháng.

Châu Âu thì xem như cô quen thuộc, lúc trước khi học đại học vào thời gian nghỉ đông hoặc nghỉ hè, cô thường cùng Quan Hề bay đi chơi, cho nên lần này tham gia chương trình cô nghĩ chắc cũng không quá khó. Chỉ là…… Nghĩ tới một tháng không thể gặp Thích Trình Diễn liền có chút tích tụ.

Địa điểm thứ nhất trong hành trình của chương trình là Luân Đôn, xuống máy bay xong, 6 nghệ sĩ được yêu cầu phải tự mình giải quyết hết thảy. Đoàn đội có mấy tiền bối, cho nên sau nếu đứng sau một loạt hành trình thì Quan Tri Ý cũng hơi xấu hổ.

Một tháng này, cơ hồ là cô bận trước bận sau giúp mọi người xử lý việc nhỏ khi đi du lịch.

Mà bởi vì lệch múi giờ, nên mấy ngày nay cô rất ít khi liên lạc cùng Thích Trình Diễn.

Sau một tháng gian nan chịu đựng, ngày 15 tháng 6 này bọn họ rốt cuộc cũng có thể về nước. Lần này quay show xong, Quan Tri Ý có một thời gian nghỉ ngơi. Vì thế cô đáp ứng lời đề nghị lúc trước của Quan Nguyên Bạch, trực tiếp trở về nhà.

Quan Nguyên Bạch hôm nay ở nhà, nhưng Quan Tri Ý không nói kĩ lịch trình với anh, cho nên anh cũng không biết cô sẽ trở về. Lúc này đột nhiên xuống lầu nhìn thấy cô kéo rương hành lý tiến vào, anh cũng cực kỳ ngoài ý muốn.

“Em về rồi sao.”

Quan Tri Ý đem rương hành lý giao cho dì giúp việc bên cạnh:

“Quay show xong rồi mà ạ, đương nhiên

phải

trở

về.“


“Mới vừa xuống

máy bay sao?”


“Vâng.”

“Vậy sao không nói trước,

Anh bảo người đi đón em.”


Quan Tri Ý nói:

“Người đại diện của em sẽ đón em,

vậy nên trước tiên em về chung cư của mình trước, chờ người đại diện đi rồi

em

mới

về

đây.”


Quan Nguyên Bạch thấy cô trở về thật ra trong lòng rất vui vẻ, chỉ là từ trước đến nay ở trước mặt cô anh đều mang bộ dạng của một huynh trưởng, không quá để lộ cảm xúc ra ngoài.

“Ở nhà

mấy

ngày?”


“À…… Bốn năm ngày

ạ.”


Quan Tri Ý nói,

“Ba

đâu rồi ạ?”


“Tới

thành phố kế bên

rồi, hai ngày sau mới có thể trở về.”


“Vângạ.”

Quan Nguyên Bạch một tháng không gặp Quan Tri Ý, vốn dĩ anh còn thực nhọc lòng thay cô, hiện tại vừa thấy vậy, người này vẫn hoạt bát như cũ, xem ra cũng không bị chuyện tình yêu lúc trước làm ảnh hưởng lắm. Vì thế anh thoáng yên tâm, hỏi,

“Đi Châu Âu suốt một tháng, chơi thế nào.”

“Đương nhiên là mệt mỏi.”

Quan Tri Ý bảo dì giúp việc đem đồ trong vali bày vào trong phòng hộ cô,

“À

đúng rồi

anh, hôm nay

anh

Trình Diễn có ở đây không

ạ?”


“Cậu ta?

Hẳn là bây giờ đang ở công ty.”


“Vậy hôm nay anh bảo anh ấy tới nhà của chúng ta ăn cơm đi, xem như……

Đón gió tẩy trần cho em!”


Quan Nguyên Bạch liếc cô một cái:

“Thật đúng là

tự đi

tìm phô trương

cho mình.”


“Nào có.”

Chẳng qua là, gấp không chờ nổi muốn gặp người kia thôi.

“Vậy tại sao em không tự nói với cậu ta đi.”

Quan Tri Ý tiến lên ôm cánh tay Quan Nguyên Bạch, cười nói:

“Cho

anh ấy kinh ngạc, dọa dọa

anh ấy chút.”


Quan Nguyên Bạch dí trán cô:

“Quỷ ấu

trĩ.”


“Dù sao thì anh cứ nói với anh ấy một tiếng nhé,

em đi bảo dì giúp việc làm đồ ăn ngon!”


“Đã biết.”

Quan Tri Ý ở dưới lầu cùng Quan Nguyên Bạch hàn huyên một hồi rồi liền về phòng nghỉ ngơi, chờ đến thời gian cơm chiều, cô mới từ trêи lầu xuống. Lúc này trong phòng bếp đã chuẩn bị ăn, chỉ là Thích Trình Diễn còn chưa tới……

Không biết khi nào anh sẽ tới nhỉ.

Quan Tri Ý có chút không chờ được, lấy điện thoại ra thử gửi cho anh một tin nhắn. Nhưng vào lúc này, cửa có động tĩnh. Cô sửng sốt, vội vàng buông điện thoại đi ra ngoài xem.

Có người từ cổng lớn vào, tiếp theo, tiếng bước chân gần hơn, thân thể đĩnh bạt cao gầy kia cũng tới chỗ huyền quan.

Không phụ chờ mong của cô, thật sự là Thích Trình Diễn!

Ánh mắt Quan Tri Ý sáng lên, hưng phấn quá độ thế cho nên dép lê cũng chưa mang, trực tiếp từ trêи sô pha nhảy xuống, chạy như điên tới,

“Ca ca!”

Thích Trình Diễn ở công ty nhận được tin của Quan Nguyên Bạch, tan tầm xong liền tới đây. Anh tới đây ăn cơm cũng không phải chuyện mới mẻ gì, cho nên cũng không nghĩ quá nhiều.

Nhưng ai biết, hôm nay vừa vào cửa liền nhìn thấy một hình bóng quen thuộc chạy tới gần. Anh còn chưa kịp nói cái gì, người nọ đã trực tiếp va vào anh, lấp đầy cõi lòng!

Eo nháy mắt bị hai tay ôm, anh nao nao, rũ mắt nhìn người tới:

“Tiểu ——”

“Em

đã trở về

nha, bất ngờ không, thế nhưng không kinh ngạc sao!”


Cô gái trong ngực ngửa đầu nhìn, một đôi mắt lóe sáng, có chút hoảng người.

“……”

Trong l*иg ngực thơm tho mềm mại, anh định nói gì đều nuốt lại.

Trước kia anh sẽ không nghĩ quá nhiều như vậy, nhưng sau khi Tiêu Nhiên kia há mồm ra nói như thế, anh thật sự cảm thấy có chút cổ quái.

Thích Trình Diễn ho nhẹ, đem cô đẩy lui ra:

“Tiểu Ngũ,

em

đã

về.”


“Đúng vậy

ông chủ, hành trình đã kết thúc

rồi!”


Nụ cười đơn thuần, anh đã nhìn quen……

Thích Trình Diễn khẽ thở dài một hơi, sao anh có thể nghĩ nhiều như vậy chứ.

“Tại sao không nói trước với anh?”

Anh hỏi.

“Để anh bất ngờ đó.

À

đúng rồi,

em có quà cho anh, ở phòng

em ấy,

anh nhận

đi.”


Quan Tri Ý kéo cánh tay anh tới cầu thang, đúng lúc này, Quan Nguyên Bạch vừa từ trêи lầu xuống, anh nhìn hai người liếc mắt một cái, hỏi,

“Quà?

Quà gì?”
« Chương TrướcChương Tiếp »