- 🏠 Home
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
- Chương 32: Một Người Đặc Biệt
Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
Chương 32: Một Người Đặc Biệt
Thực ra chân chính khiến cho Sam Mộc hiểu thấu tất cả không phải là một người nào khác, cũng không phải là bản thân anh ta, mà là cảm giác bất lực sau tất cả những nỗ lực của anh ấy.
Việc lực bất tòng tâm dường như khiến người ta tỉnh giấc sau một cơn mơ. Sam Mộc nói rất đúng, anh ấy phải nhìn về phía trước chứ không thể để bản thân mục rỗng trong quá khứ và những giấc mộng.
Nhưng đó cũng chỉ là một hướng giải quyết, và Sam Mộc thì chẳng thể nào tự hòa giải với chính mình.
....................................
Lúc còn học cao trung, Sam Mộc đã bắt đầu có nhận thức về thế giới này. Anh ấy bắt đầu có thể nhìn thấy mọi thứ một cách rõ ràng, hiểu được phải trái đúng sai.
Khi ấy, sinh hoạt phí của Sam Mộc rất đơn giản, 10 tệ một ngày cho bữa sáng và bữa tối, cộng với bữa trưa miễn phí ở trường và các chi phí khác.
Sam Mộc có thể tiết kiệm 200 tệ mỗi tháng. Anh ấy thường ăn nhiều hơn vào bữa trưa để giảm bớt chi phí cho việc ăn uống. Anh ấy tiết kiệm như vậy là để phòng ngừa những bất ổn trong cuộc sống.
Cha của Sam Mộc không cho anh ấy tiền sinh hoạt, mẹ anh cũng không có nhiều khả năng tài chính, Sam Mộc phải tự chuẩn bị cho mình, anh ấy nói rằng đó chính là cảm giác an toàn lớn nhất mà anh ấy có được trong cuộc đời.
Sam Mộc học cao trung tại một trường trọng điểm gần nhà. Anh ấy học tốt thế nhưng vì điểm của bài kiểm tra đầu tiên khi vào học không tốt nên không nhận được sự ưu ái của thầy cô và các bạn cùng lớp.
Ở trong trường, Sam Mộc thuộc diện học sinh ở dưới đáy. Vào cuối tuần, các bạn cùng lớp luôn có người nhà đi cùng với đủ thứ loại đồ ăn, và Sam Mộc thường là người hiểu chuyện nhất trong số các bạn học.
Trong câu chuyện của mình, Sam Mộc có viết xuống một câu: Dù rằng đã nhảy vào biển người, tôi cũng chỉ mong bình an vượt qua mọi sóng gió.
Sam Mộc sống đúng với những kỳ vọng của bản thân và dần dần thích nghi với môi trường học tập tại trường. Điểm số của anh ấy từng bước được cải thiện, dần trowrthafnh một hạt giống tốt trong mắt thầy cô và học bá trong mắt bạn bè.
Năm thứ hai cao trung, cha mẹ Sam Mộc ly hôn. Sau nhiều lần khuyên nhủ thất bại, Sam Mộc đã tự tay viết đơn ly hôn cho cha mẹ mình. Bây giờ nhìn lại nó, anh vẫn hối hận vô cùng.
Theo thỏa thuận, Sam Mộc sẽ sống cùng với mẹ. Mẹ của Sam Mộc nói rằng bà ấy sẽ đối xử tốt với anh và dựa vào anh. Khi ấy, Sam Mộc tin rằng ở đâu có mẹ, ở đó là nhà.
Sau đó, mẹ của Sam Mộc qua lại với một người đàn ông và dần thờ ơ với anh ấy. Thậm chí bà ấy còn không cho Sam Mộc sinh hoạt phí. Trong kỳ nghỉ đông và kỳ nghỉ hè, Sam Mộc chỉ có thể quay về sống với ông nội. Khi ở bên ông nội, Sam Mộc cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường.
Khoảng một năm sau đó, mẹ Sam Mộc và người đàn ông nọ đã có với nhau một cô con gái và họ giành hết tất cả tình cảm cho đứa bé. Bố của Sam Mộc cũng có tình mới, ông ấy không muốn kể cho bất kỳ ai biết về sự tồn tại của Sam Mộc.
Khi ấy, Sam Mộc đang học năm thứ 3 cao trung. Điều khiến tôi cản thấy bi thương nhất là anh ấy đã bình tĩnh chấp nhận tất cả những điều xảy ra nhưng điều đó lại phản tác dụng.
..........................
Sau này, Sam Mộc nói với tôi rằng vào thời điểm đó, anh ấy thực sự không biết những điều đang diễn ra này có ý nghĩa già, anh ấy chỉ cảm thấy có một nỗi buồn khôn nguôi đang quét qua cuộc đời của anh ấy.
Khi đó, Sam Mộc viết cho tôi: "Lão Triệu, tôi đang điều chỉnh lại tâm lý của mình. Tôi muốn trốn và một góc nhỏ để hòa giải với bản thân mình. Thế nhưng tôi nhận ra tôi không thể quay đầu được nữa. Hay nói cách khác chính là, tôi không thể có một góc nhỏ nào để làm vậy."
Đức Phật có lẽ biết được Sam Mộc đã trải qua những ngày tháng ấy thế nào. Cuối cùng thì Sam Mộc đã được nhận vào một ngôi trường rất tốt, luôn ở bên tôi, xứng đáng với những gì tôi đã giao phó cho anh ấy.
Thực ra chân chính khiến cho Sam Mộc hiểu thấu tất cả không phải là một người nào khác, cũng không phải là bản thân anh ta, mà là cảm giác bất lực sau tất cả những nỗ lực của anh ấy.
Cho nên, việc hiểu thấu mọi thứ này là điều hiển nhiên. Việc lực bất tòng tâm dường như khiến người ta tỉnh giấc sau một cơn mơ.
...............
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
- Chương 32: Một Người Đặc Biệt