- 🏠 Home
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
- Chương 25: Lý Do Rút Lui Cực Kỳ Lý Trí
Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
Chương 25: Lý Do Rút Lui Cực Kỳ Lý Trí
Những người lý trí từ tận xương tủy có thể nắm bắt được mức độ của sự việc, kiểm soát tốt cảm xúc và đưa ra những lựa chọn tối ưu nhất.
Tuy nhiên, khi gặp phải một đoạn duyên phận cực kỳ lý trí, thì điều được chú định là phong ba bão táp.
............
Kỳ nghỉ trôi qua rất nhanh, chị Hân và Tiểu Thần đã được như ý nguyện và cảm quấn quýt lấy nhau sau khi trở lại trường học. Mỗi ngày họ đều bắt đầu cùng nhau ăn điểm tâm, buổi tối thì cùng nhau tắt đèn trong phòng tự học. Hai người bọn họ thường ở trong "Công chúa lâu" anh anh em em một hồi lâu mới nguyện ý đi ngủ.
Những ngày đó, chúng tôi phát cuồng với việc xây dựng những kịch bản đau lòng, chơi với một vài người bạn cho đến khi trời tối mịt mù. Một lần Tiểu Thần cũng tham gia vào các hoạt động xây dựng nhóm của chúng tôi, kịch bản ngược tâm vẫn là chủ đề chính.
Tiểu Thanh đã nhận một công việc bán thời gian, vì vậy sẽ rẻ hơn nếu chúng tôi đến nơi Tiểu Thanh làm việc bán thời gian để chơi bời.
Tiểu Thanh: "Này các anh em, kịch bản của tôi đã gϊếŧ chết những người chơi cũ, đừng có đào hố cho tôi, để cho tôi diễn tốt vai diễn của mình nào!"
Luân: "Haixx! Đây là lần đầu tiên Tiểu Thanh chơi với chúng ta. Cô có đang gây áp lực cho người ta quá không?"
Tiểu Thanh: "Aiya aiya, kẻ đã hạ gục chị Hân của chúng ta, nhất định sẽ nhanh chóng vượt lên thôi!"
Sâm: "Người nhà cả! Tùy ý vui đùa thôi mà. Nhưng mà vẫn phải tập trung nha~"
Dương Dương: "Đừng nghe lão Sen nói mà nghĩ con người này vô hại nha. Về sau anh ta sẽ ra tay kịch liệt nhất đấy. Ba phần thương tâm là có thể dùng bảy phần diễn xuất để lừa anh vào tròng rồi."
Sâm: "Ơ bạn học Dương Dương, cậu nhắm vào bố như vậy à?"
Chị Hân dán lên người Tiểu Thần: "Được rồi, các anh em, bạn học Xiao Chen của chúng ta cũng mạnh mẽ mà."
Tôi: "Tôi đi đây, tôi đã chọn nhân vật lão nhi này."
Luân: "Được rồi được rồi, mau nhanh lên, chậm chạp quá đấy."
...........
Kịch bản có một đầu mối là một chàng trai lừa dối bạn gái của mình để cô ấy bị sẩy thai vì sự nghiệp phát triển và lựa chọn gia đìn, sau đó anh ta nói dối là đi công tác nước ngoài và không bao giờ trở về, bỏ mặc bạn gái. Những người chọn hai vai này tình cờ là Tiểu Thần và chị Hân.
Chàng trai (Tiểu Thần): "Em yêu, chúng ta chưa kết hôn, công việc chưa ổn định. Chúng ta cũng chưa mua được nhà nữa. Hai năm nữa có em bé thì sẽ tốt hơn. Anh hứa rằng anh sẽ luôn tốt với em!"
Cô gái (Chị Hân): "Nhưng ... em thực sự rất sợ ..."
Chàng trai (Tiểu Thần): "Không có gì đâu em yêu, anh sẽ đi cùng em, anh sẽ luôn ở bên cạnh em, đừng sợ, chúng ta sẽ luôn bên nhau!"
Cô gái (Chị Hân): "Em thấy anh thật là quá đáng! Rõ ràng là anh muốn..."
Chàng trai (Tiểu Thần): "Anh xin lỗi, xin lỗi em yêu, anh hứa sẽ không bao giờ có lần nào nữa!"
Sau nhiều lần do dự, cuối cùng cô gái cũng bị chàng trai kéo đến bệnh viên phá thai. Sau ca phẫu thuật, cô gái càng ngày càng bất an, cô như ghim chặt mọi thứ vào chàng trai này. Chàng trai không ngừng nói với cô gái những lời ngon ngọt nhưng cô ấy vẫn không nguôi ngoai.
..........
Chàng trai ngày càng mất kiên nhẫn, ngày càng bớt dịu dàng. Cô gái càng ngày càng mờ mịt, tình cảm ngày càng bất ổn.
Chàng trai (Tiểu Thần): "Tôi đang họp! Gọi điện cho tôi làm cái gì? Lát nữa không về nhà à?"
Cô gái (Chị Hân): "Em ... muộn quá rồi, em lo lắng cho anh, và em đã nấu đồ ăn cho anh ..."
Chàng trai (Tiểu Thần) ngắt lời người phụ nữ: "Được rổi, tôi cúp máy đây, tôi đang bận."
Từ từ, cô gái càng ngày càng ít cảm nhận được tình yêu của chàng trai. Chàng trai thì càng ngày càng lạnh lùng, bạo lực, tùy ý bộc phát sự nóng nảy, nhưng cô gái lại từ từ thỏa hiệp, không dám tức giận cũng không dám nói.
Một đoạn thời gian sau, chàng trai nói mệt. Và vì công việc nên anh ta phải đi công tác nước ngoài nửa năm. Chàng trai cho rằng cả hai nên im lặng và suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong mối quan hệ và nghĩ kỹ xem có nên tiếp tục hay không.
Cuối cùng, chàng trai ra đi, cô gái ở lại. Kết cục, cô gái không đợi được chàng trai trở về, anh ta đã từ bỏ đoạn tình cảm này.
............
Sau khi kịch bản kết thúc, tất cả mọi người đều đắm chìm trong tâm tư của riêng mình, bao gồm cả chị Hân và Tiểu Thần.
Phụ nữ luôn luôn nhạy cảm, nhất là với người mình yêu hết lòng.
Nửa đêm, mọi người đều đã đi ngủ, chị Hân nhắn tin cho Tiểu Thần: "Tiểu Thần, sau khi tốt nghiệp, anh muốn đi nước ngoài hay học cao học ở Trung Quốc?"
Tiểu Thần: "Em yêu à, bố mẹ anh đều ở quê. Anh muốn sau khi tốt nghiệp sẽ đi làm luôn. Còn việc học cao học thì tính sau. Những năm gần đây việc làm đã tốt hơn rồi."
Một lúc lâu sau, chị Hân mới trả lời: "Nhưng ... em đang chuẩn bị học cao học, và em muốn ở Bắc Kinh vài năm ở để phát triển bản thân ..."
Tiểu Thần: "Em yêu, em sao vậy, em vừa chơi game sao? Đừng suy nghĩ nhiều, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng. Còn về chuyện sau khi tốt nghiệp ấy hả ~ Anh đi làm em đọc sách, anh sẽ nuôi em a~"
Chị Hân: "Em nói là em muốn ở lại Bắc Kinh ... Em không muốn đến một nơi xa lạ khác ngay sau khi tôi tốt nghiệp, và có rất nhiều cơ hội ở Bắc Kinh, anh cũng biết mà."
Tiểu Thần: "Được rồi em yêu, sau này hãy nói về những chuyện này. Hiện tại chúng ta còn rất nhiều việc phải làm! Đừng để những chuyện xa vời đó ảnh hưởng đến chúng ta bây giờ."
Chị Hân không trả lời Tiểu Thần, nhưng chị ấy đã gọi cho tôi một cuộc điện thoại rất dài.
Chị Hân: "Lão Triệu, tôi vừa mới cãi nhau với Tiểu Thần... không phải cãi nhau, chỉ là kế hoạch tương lai của hai chúng tôi có chút bất đồng. Hiện tại tôi không biết phải làm sao."
Tôi: "Sao thế, vừa rồi không phải còn đùa giỡn với nhau sao? Sao bây giờ lại nói là kế hoạch gì khác nhau rồi?"
Chị Hân: "Bây giờ tôi đang nói chuyện với cậu rất nghiêm túc. Đừng có giỡn nữa. Bây giờ tình hình là tôi muốn ở đây để học sau khi tốt nghiệp, và Tiểu Thần muốn về nhà làm việc! Và ý tưởng của anh ấy dường như muốn tôi đến chỗ anh ấy sớm ... "
Tôi: "Uh! Cái này ... 2 người đều tính xa như vậy?"
Chị Hân: "Chuyện này không còn xa đâu! Một năm nữa mọi người sẽ phải chuẩn bị cho tương lai sắp tới rồi, một năm cũng sắp trôi qua rồi a!"
Tôi: "Uh ... Mà chị Xin, sau này có lẽ chị cũng phải qua bên chỗ Tiểu Thần đúng không?"
Chị Hân: "Tôi ... tôi cũng không biết nữa."
Tôi: "Chị không biết !? Hmmm, chị Hân, chị không biết hay không muốn đi."
Chị Hân: "Tôi..."
Sau khi dập máy, chị Hân gửi cho tôi một tin nhắn WeChat lúc 3 giờ sáng: "Lão Triệu, cậu có nghĩ hiện tại tôi nên tiếp tục với Tiểu Thần không? Tôi cảm thấy chúng tôi không có tương lai ... Tôi có chút không muốn, Tôi không muốn lùi bước. Nhưng tôi thực sự không muốn trao thân cho người khác trước khi tôi trải nghiệm cuộc sống xã hội thực sự. Tôi không muốn cuộc sống như vậy chỉ nhìn thoáng qua là kết thúc. "
Không lâu sau, Tiểu Thần cũng gửi cho tôi một tin nhắn WeChat: "Anh Triệu, có lẽ là do trò chơi vừa rồi, Hân Hân hơi quá ... nhạy cảm. Cô ấy có lẽ sẽ tìm anh. Anh giúp tôi nói chuyện thật tốt với cô ấy. Cô ấy thật là qua nhạy cảm rồi. Trước lúc anh nói chuyện với cô ấy tôi sẽ nói là tôi đi ngủ sớm. Tôi lo cô ấy lại suy nghĩ nhiều."
..........
Tôi dường như cảm thấy một trận phong ba sắp đến. Tôi chỉ trả lời Tiểu Thần và trò chuyện với chị Hân một lúc lâu mà không đưa ra bất kỳ bình luận hay ý kiến
nào.
Bởi vì trong mối quan hệ này, người duy nhất có thể thực sự giải quyết được vấn đề là chị Hân và Tiểu Thần, dù người khác có nói thế nào cũng không giúp được gì.
Một bên là tình cảm chân thành giữa chị Xin và Xiaochen. Và một bên khác có lẽ là, không muốn gò bó lẫn nhau, cả hai đều muốn có trải nghiệm cuộc sống mà họ muốn, và cả hai đều muốn trở thành người tốt hơn.
Tôi sợ rằng chị Hân và Tiểu Thần sẽ trở thành hối tiếc của nhau, bởi vì nuối tiếc đến não lòng nhất là hối tiếc được lấp kín bởi vô số điều có thể.
..........
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Tôi Quyết Định Con Đường Này Có Bạn Cùng Đi
- Chương 25: Lý Do Rút Lui Cực Kỳ Lý Trí