Mọi người đều đang thử đung đưa người sang trái sang phải. Lần đầu tiên dùng cabin game lại còn mở chế độ mô phỏng chân thực, cảm giác mang tới hoàn toàn khác so với dùng máy thực tế ảo. Tất cả các điểm chạm vào đều truyền đến xúc giác của cơ thể như đang chạm vào thật, và hoàn toàn không có các tính năng hỗ trợ điều khiển trong game. Độ khó khi điều khiển cơ giáp được nâng lên một tầm cao mới.
Giang Nguyên cũng đang làm quen dần dần với cảm giác khi sử dụng cabin game và điều khiển cơ giáp bằng chế độ mô phỏng thật. Quả nhiên không khác gì điều khiển cơ giáp ngoài đời thực. Sau một vài lần thử nghiệm mắc sai sót, Giang Nguyên đã hoàn toàn thích ứng.
"Bíp, bíp, bíp —-"
Ngay trong lúc mọi người đang đòi lột acc chính của Giang Nguyên và Kỷ Nhung, một tin nhắn âm thanh vang lên:
"Ê, mấy ku lớp 1 ổn không các em eei? Nhanh cái chân lên, lớp anh đây đến đủ rồi này! Lúc nào mới đánh đấy? Chờ nửa ngày không đến, hay là mấy chú sợ quá hả?"
"Sợ? Từ điển của ông đây không có từ sợ!
Sinh viên lớp 2 cười khúc khích nói: "Thế thì nhanh lên, bản đồ tùy các ông chọn."
Cậu sinh viên này vừa dứt lời, một giọng nói sắc bén vang lên bên cạnh, giọng điệu khıêυ khí©h: "Ê lớp 1, chuẩn bị tinh thần ăn đòn chưa?"
Nghe thấy giọng nói từ lớp 2 gửi đến, không cần biết là đứa nào đang phát ngôn, mũi dùi của mọi người đều bị thu hút chĩa về phía ấy, cả đám bỏ qua luôn việc bóc acc chính của Kỷ Nhung và Giang Nguyên.
"Đù móa! Bọn lớp 2 tinh vi quá rồi nha?"
"Mọe ló, tí nữa không dạy cho bọn lớp 2 một bài học, tên Lý Trạch của tôi sẽ viết ngược lại!"
"Phải dạy cho chúng nó biết tay mới được!"
Đám bạn cùng lớp tràn đầy phẫn nộ, nhưng Giang Nguyên thì không có cảm giác gì nhiều. Mấy trò khıêυ khí©h này với cậu mà nói thì chỉ là đồ trẻ nít.
"Lên, đấm bay bọn nó!"
Sinh viên lớp 1 cũng rất kiêu ngạo. Dù lớp 2 cho bọn họ chọn bản đồ, nhưng làm gì có chuyện bọn họ đồng ý chọn, cuối cùng họ quyết định dùng bản đồ ngẫu nhiên.
Đếm ngược 3...2...1!
Khi đếm ngược kết thúc, bản đồ được tải lên thành công, sàn đá cẩm thạch dưới chân nhanh chóng biến thành sa mạc sau một cái chớp mắt.
Kỷ Nhung liếc nhìn lời nhắc nhở trên màn hình cơ giáp thì biết nơi bọn họ đang ở là Sao Sa Mạc Mara.
Đây là một hành tinh không có người ở, được Liên Bang phát hiện trong quá trình thám hiểm vũ trụ.
Chênh lệch nhiệt độ ngày đêm ở Sao Mara lên tới 80 độ, nhân loại không thể tồn tại trong điều kiện tự nhiên của hành tinh này. Nơi đây còn là môi trường sinh sống của một loại côn trùng sa mạc được đặt tên là Mara.
Bên ngoài côn trùng Mara được bao phủ lớp vảy cứng, phải dùng vũ khí hạng nặng mới có thể xuyên qua vảy của chúng. Lũ côn trùng này chính là chúa tể của Mara. Nhìn từ ngoài không gian, sao Mara trông giống như một tổ ong khổng lồ, giữa những cái lỗ tổ ong chứa đầy loài côn trùng này, ngay cả trong lòng Sao Mara cũng bị chúng đυ.c rỗng.
Vì nguyên nhân này, ngay sau khi phát hiện ra Sao Mara, Liên Bang đã bỏ qua kế hoạch định cư trên hành tinh này, thậm chí phải xếp nó vào những hành tinh rác trong vũ trụ.
Tuy nhiên sau đó, một lượng lớn quặng khoáng sản được phát hiện trên Sao Mara, vì vậy, một trạm vũ trụ đã được thành lập như một vệ tinh của hành tinh này.
Sau khi tiến vào bản đồ, Giang Nguyên nhìn bụi bặm nổi lên che khuất bầu trời và những lỗ hổng dày đặc trên mặt đất, khu vực xung quanh cậu hoàn toàn bằng phẳng, một khi bị phát hiện sẽ trở thành mục tiêu lồ lộ.
Giang Nguyên không nghĩ quá nhiều, lập tức điều khiển cơ giáp bay đến một nơi có chỗ che chắn đồng thời kiểm tra vị trí tập hợp của cả lớp. Giang Nguyên liếc nhìn tọa độ địa điểm, chỗ này cách vị trí hiện tại của cậu hơi...quá xa luôn!
Thôi.
Xa thì xa.
Giang Nguyên bất đắc dĩ nghĩ.
Cậu đang điều khiển một chiếc cơ giáp có từ thời sơ khai, là thế hệ cơ giáp đầu tiên. Chiếc cơ giáp này có cái tên rất dễ nghe là Serial 01. Mặc dù tên nghe thì hay nhưng vì là cơ giáp hình người thời kỳ đầu, trên thực tế, từ cấu hình vũ khí đến bộ máy vận hành, hiệu suất cơ giáp đều kém hơn nhiều so với những cơ giáp hiện đại.
Nhưng đây lại là cơ giáp hình người duy nhất trong năm chiếc cơ giáp mặc định khi mới lập tài khoản. Những cơ giáp khác toàn là hình dạng động vật, có nhiều đuôi, có thêm hai tay,... Giang Nguyên chưa từng lái cái nào như thế. Cơ giáp Thunderbolts 7 cũng là một cơ giáp hình người, vì vậy cậu chọn Serial 01 ngay khi nhìn thấy nó.
Serial 01 không có các chức năng mạnh mẽ như cơ giáp khác, nhưng nó có ưu điểm là có thể tự chọn vũ khí, không cần phải dùng bộ phận cố định vũ khí đặc chế mà cứ thế cầm xài luôn được. Các cơ giáp hình người khác đều có lợi thế này.
Giang Nguyên đang bay trên trời, đột nhiên từ phía xa truyền đến một tiếng súng!
Giang Nguyên lần theo hướng phát ra âm thanh, xoay cơ giáp lại, thông qua qua camera của cơ giáp, cậu thấy một chiếc cơ giáp màu đen đang chạy rất nhanh trên sa mạc, đằng sau nó là ba chiếc cơ giáp đang truy đuổi sát rạt!
"Bùm!"
Một tiếng nổ lớn khác.
Cơ giáp màu đen suýt soát tránh được đòn tấn công của đối phương.
Arlos, người vừa né tránh thành công phát bắn của súng laser, lúc này đã xanh cả mặt, trong lòng muốn chửi thề um lên, cậu ta xui vờ cờ lờ!