"Thằng nào đây? Cầu hôn cậu?" Kỷ Nhung nheo mắt, giọng nói trầm thấp khàn khàn giống như một đôi bàn tay không xương cứ đυ.ng chạm nhẹ nhàng tựa gãi vào màng nhĩ khiến cậu ngứa ngáy, lại tiềm ẩn bầu không khí nguy hiểm, nháy mắt, mùi pheromone Alpha tràn ra xung quanh cơ thể hắn.
Đầu Kỷ Nhung đang tựa vào vai Giang Nguyên, pheromone Alpha nồng nặc tỏa ra trên người hắn suýt nữa nhấn chìm Giang Nguyên luôn.
Thực ra Giang Nguyên không hề ghét mùi pheromone của Kỷ Nhung. Nhưng cậu luôn cảm thấy mỗi khi Kỷ Nhung đến vần, cơ thể cậu sẽ nóng lên, nhịp tim tăng nhanh. Cậu không thích cảm giác này lắm. Nó giống hệt như là...
Phản ứng bản năng của cơ thể khi Omega gặp phải Alpha.
Giang Nguyên dùng tay đẩy đầu Kỷ Nhung ra, nhanh chóng né xa khỏi anh, lau phần mặt vừa chạm vào trán Kỷ Nhung, hỏi: "Liên quan gì đến cậu?"
Kỷ Nhung nhìn thấy một loạt động tác của Giang Nguyên, trong lòng khó chịu cực kỳ, cậu ghét hắn rõ ràng đến mức ngay cả chính hắn không thể tìm được lý do gì biện minh cho những hành động của cậu
"Thì là bạn học, không hỏi thăm vài câu được à?"
Kỷ Nhung nói dứt câu liền hối hận, lí do này chắp vá quá, bản thân hắn cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao lại khó chịu khi nhìn thấy có người cầu hôn Giang Nguyên.
Nghĩ đến đây, Kỷ Nhung nhìn chằm chằm Giang Nguyên, hay là do giấc mơ tối qua, tất cả đều tại Giang Nguyên quấn mỗi cái khăn tắm đã ra mở cửa cho hắn.
Mấy người bạn cùng lớp nghe thế bắt đầu ồn ào.
"Giang Nguyên, cậu nói đi, rốt cuộc là ai nào?"
"Đúng đúng, người khác cũng muốn nói sau khi tốt nghiệp sẽ cưới cậu đó nè!"
"He he, chẳng lẽ là bạn trai à?"
Giang Nguyên nhớ lại khuôn mặt của Tống Di Thụy, thấy đám bạn học sôi nổi truy hỏi, thật ra cậu thấy vấn đề không nằm ở Tống Di Thụy, vấn đề là cậu xuyên vào thân thể này rồi.
Nghĩ đến việc sớm hay muộn thì cũng chia tay với Tống Di Thụy, cậu cảm thấy khá có lỗi. Nếu cậu là Tống Di Thụy thì cậu cũng cảm thấy đau khổ.
Giang Nguyên suy nghĩ một lát, cho dù muốn chia tay thì cũng không cần phải nói dôi, cậu thừa nhận một cách tự nhiên: "Đúng, là bạn trai tôi."
"Ồ wao~~" Cả lớp ồ lên hỏi: "Là một Omega bé bỏng hửm?"
Giang Nguyên nắm tay đặt lên miệng ho nhẹ một tiếng, nói: "Anh ấy là Alpha."
"Á đù..."
Giang Nguyên nghe thấy loáng thoáng có tiếng người kêu lên khe khẽ, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu, quét một lượt từ trên xuống dưới.
Cậu nhún vai, nét mặt thờ ơ rời khỏi sân tập trong khi những sinh viên khác vừa đi vừa bà tám sôi nổi về những gì Giang Nguyên vừa nói.
"Đù má, Giang Nguyên đỉnh như thế, cứ nghĩ là cậu ấy sẽ yêu một Omega xinh đẹp hoặc một Beta, không ngờ lại yêu một Alpha!"
"Hay là người ta cũng mạnh lắm?"
"Cũng có thể chăng? Không biết có phải sinh viên trường mình không?"
Mấy người bạn cùng lớp sôi nổi bàn tán, Kỷ Nhung đi bên cạnh nghe thấy sắc mặt đen xì, dù nhìn thấy tận mắt tin nhắn "Tống Di Thụy" cầu hôn Giang Nguyên, hắn cũng chỉ nghĩ đó là một Omega xinh đẹp bé nhỏ, không ngờ lại là một Alpha?!
Trong đầu Kỷ Nhung tràn ngập hình ảnh cái bụng bầu của Giang Nguyên, khó ở từ đầu đến chân.
Giang Nguyên bụng bầu...
Đệt!
Một quái vật Beta có bầu, không không không, chỉ nghĩ thôi là Kỷ Nhung đã ớn lạnh toàn thân.
Bên này, Giang Nguyên đã về đến ký túc xá, nhận được đồng phục giao đến, mở cửa phòng vào rồi lập tức đóng ngay.
Lúc nãy bị Kỷ Nhung xán lại gần, người cậu lại nóng lên, hơi khó chịu, cảm giác không tốt tí nào.
Giang Nguyên lấy máy liên lạc, lên mạng tìm kiếm kết quả về việc cơ thể nóng lên.
Trong một diễn đàn ẩn danh về giới tính ABO, Giang Nguyên vừa vào đã đăng ngay một bài viết, giấu tên.