Chương 1.3

Thu Cảnh Minh thỏa mãn toàn bộ những yêu cầu của các Alpha với một Omega. Cậu có vẻ ngoài mềm mại, dáng người nhỏ nhắn dễ thương, tính cách dịu dàng ân cần, lại ngoan ngoãn nghe lời, là một Omega hoàn hảo.

Thu Cảnh Minh nói chẳng ai thích cậu ta, thực tế hoàn toàn ngược lại. Từ khi còn đi học, Thu Cảnh Minh đã được nhiều Alpha xuất sắc theo đuổi gắt gao, tuy nhiên, cậu ta không chấp nhận bất kỳ ai khác, mà đột ngột tỏ tình với Tống Di Thụy nửa năm trước.

Thu Cảnh Minh là em trai của Giang Nguyên. Tống Di Thụy tự cảnh cáo bản thân, hai người họ không thể đến với nhau!

Nhưng từ khi Thu Cảnh Minh tỏ tình với anh ta, mỗi lần hắn ta đến nhà tìm Giang Nguyên, cậu luôn bất ngờ xuất hiện, bất ngờ hôn hắn ta. Vừa nãy, Giang nguyên nói với hắn ta rằng mình hơi mệt nên lên tầng nghỉ ngơi, Omega trước mặt này vừa thấy Giang Nguyên quay đầu nháy mắt liền hôn hắn ta một cái.

Cảm giác sợ hãi khiến tim hắn ta suýt nhảy ra khỏi l*иg ngực, nhưng đồng thời hắn ta cũng cảm nhận được một cảm giác hưng phấn trào dâng trước nay chưa từng có, đây là trải nghiệm mà Giang Nguyên chẳng thể nào mang lại.

Giang Nguyên có tính cách cứng cỏi như một Alpha, hoàn toàn khác với các Omega mỏng manh. Thời điểm bên nhau, ngoại trừ nắm tay, hai người thậm chí còn chưa từng hôn môi.

"Anh Thụy, em thích anh lắm."

Tống Di Thụy nghe thấy tiếng thì thầm của Thu Cảnh Minh, một Omega xinh xắn đáng yêu đến vậy mà lại một lòng si mê hắn ta, không thể phủ nhận, điều này khiến sự kiêu ngạo của Alpha trong hắn ta được thỏa mãn. Tuy nhiên, Tống Di Thụy vẫn giả vờ giả vịt: "Anh xin lỗi, Cảnh Minh. Tốt nhất là em đừng thích anh nữa."

"Không, anh Thụy, đừng nói xin lỗi với em. Là em có lỗi khi đã thích anh dù biết người anh thích là anh trai em. Cho dù anh em có bận bịu chẳng dành thời gian bên anh, anh vẫn thích anh ấy. Em cũng thích anh, như anh thích anh trai em vậy."

Nhìn dáng vẻ khóc lóc đáng thương của Thu Cảnh Minh, Tống Di Thụy không nhịn được mà đưa tay ra chạm vào khuôn mặt tinh xảo của cậu trai, hắn ta đang định nói thì cửa phòng đột ngột mở ra.

Hai người sợ hãi bật tách ra ngay lập tức như hai cái lò xo, sau lưng ớn lạnh.

Trông thấy gương mặt Giang Nguyên, tim Tống Di Thụy đập như sấm, vừa rồi Giang Nguyên có nhìn thấy không? Từ phía ấy, không,... vị trí cửa vào chắc là không thể thấy được nhỉ...

Nhưng còn một chiếc cửa sổ, liệu Giang Nguyên có nhìn thấy không?

Bàn tay Tống Di Thụy run rẩy vì lo lắng.

"Hai người ở đây à, cùng xuống dưới ăn cơm thôi." Giang Nguyên thấy hai người trước mặt, trong đầu tự nhiên hiện lên nhãn thông tin của từng người.

Tống Di Thụy: Alpha, chồng chưa cưới, thích, xuất sắc, mạnh mẽ, đẹp trai, thanh mai trúc mã.

Thu Cảnh Minh: Omega, em trai nuôi, quỷ khóc nhè, em trai cần chăm sóc.

Thấy thông tin thân phận Tống Di Thụy, Giang Nguyên không thể không nhìn hắn ta thêm vài lần. Nhận ra ánh mắt Giang Nguyên, Tống Di Thụy chột dạ sờ mũi, hỏi: "Giang Nguyên, sao em cứ nhìn anh thế?... Trên mặt anh có dính gì à?"

Giang Nguyên lắc đầu: "Không, chúng ta đi xuống thôi."

Tống Di Thụy gật đầu, thấy Giang Nguyên không hỏi gì nữa thì nghĩ chắc Giang Nguyên không nhìn thấy tình huống vừa rồi đâu. Sau khi Giang Nguyên xoay người rời đi, trái tim nhảy lên cổ họng của Tống Di Thụy rốt cuộc cũng rơi về chỗ cũ.

Hắn ta quay sang cảnh cáo Thu Cảnh Minh: "Cảnh Minh, sau này đừng làm những chuyện dễ gây hiểu lầm như thế nữa, Giang Nguyên sẽ không vui."

Thu Cảnh Minh cúi đầu, góc độ này cậu ta không để ai thấy được vẻ mặt hung ác, dáng vẻ hàm răng cắn nghiến vào môi dưới của mình.Một lát sau, cậu ta mới ngẩng đầu lên, cười khổ: "Anh Thụy, em biết rồi. Em sẽ không gây rắc rối cho anh đâu."

Tống Di Thụy thấy vậy bất đắc dĩ thở dài, hắn ta có tài cán gì mà khiến một Omega xinh đẹp phải lộ ra vẻ mặt đau lòng đến thế. "Xin lỗi em, vừa rồi anh cũng sợ quá. Anh sợ Giang Nguyên hiểu lầm nên hơi nghiêm giọng với em."

Đôi mắt Thu Cảnh Minh đỏ hoe, cậu ậm ừ những tiếng mơ hồ.

Cùng lúc đó, Giang Nguyên đã bước ra khỏi phòng, vừa đi vừa dùng tay dụi mắt, nghĩ xem không biết nguyên chủ đã dùng bộ lọc dày bao nhiêu mét để nhìn Tống Di Thụy.

So với Beta nỗ lực như nguyên chủ, Tống Di Thụy chỉ là một Alpha nhị thế tổ, thi chẳng đỗ nổi trường quân sự, thậm chí học hành còn không nên hồn, đơn giản là một thằng loser. Sao nguyên chủ lại thấy tự ti thấp kém trong mối quan hệ này được nhỉ?

Đ* ông nội mày chứ!

- ---------

Ờm có vẻ truyện này giọng văn không nghiêm túc lắm, chương sau sẽ phóng bút hơn lúc edit nha =))))

Tác giả chửi thề và viết tiếng Anh trong truyện luôn =)))