Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tôi Ở Trong Câu Chuyện Cực Phẩm Điền Văn Ủng Hộ Nữ Quyền

Chương 23.1: Ba lần đến mời? Không có thời gian a!!!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lời nói của Ngu Thanh bị chặn lại hoàn toàn.

Nếu như là người khác, có lẽ đã tức giận đến giậm chân và quay đầu bỏ đi. Nhưng Ngu Thanh có nhiệm vụ!

Sắp hết thời gian rồi! Đây là 20 ngày sống sót nữa đó!

Ngu Thanh lập tức cười nịnh nọt, "Ai nha, đừng lạnh nhạt như thế chứ. Mọi người đều nói không đánh nhau thì không quen biết, chúng ta đều đã cùng trải qua sinh tử, đừng nhỏ mọn như vậy. Hơn nữa, ta có thể giúp đỡ mà."

Nam tử nhìn Ngu Thanh với vẻ suy tư.

"Vậy nên ngươi muốn gả cho ta?"

"!" Lời của nam tử khiến Ngu Thanh giật mình.

"A… Ngươi đang nói gì vậy?"

Nam tử khẽ nhíu mày, "Ngươi nói không muốn quá lạnh nhạt với ta. Cũng đúng, ân cứu mạng, lấy thân báo đáp, ta có thể cưới ngươi làm vợ."

Thật là! Đây là kiểu nam tử lấy thân báo đáp sao?!

Nàng thừa nhận rằng người nam tử trước mặt rất anh tuấn, nhìn rất mạnh mẽ, tự tin. Hơn nữa dáng người rất tốt, khẳng định là kiểu người có tám múi cơ bụng.

Không đúng!! Tất cả những điều này đều không quan trọng!!

Điều quan trọng là nàng thật sự không muốn nam tử này cưới mình, ôi trời ơi!!

"Ngừng ngừng ngừng, ý của ta là ta biết ở đây có một thiên tài công tượng, ta cũng muốn gặp hắn!"

"Ngươi biết hắn là công tượng?" - Nam tử khϊếp sợ nhìn Ngu Thanh, trong mắt tràn đầy khen ngợi.

"Hơn nữa ngươi cũng cảm thấy hắn là thiên tài?"

Ngu Thanh nghiêm túc gật đầu. Nói nhảm, chữ lớn của hệ thống nàng không phải không hiểu.

Nam tử vui mừng đi một vòng rồi dừng lại trước mặt Ngu Thanh.

"Ngươi quả nhiên khác biệt với những nữ tử khác! Ta lần này đến tìm hắn, gần như không ai coi trọng, bọn họ đều cảm thấy ta kỳ lạ, không ngờ cuối cùng người hiểu ta lại là một nữ tử!"

Ngu Thanh lập tức bắt lấy trọng điểm, hơi híp mắt lại. Gần như không ai coi trọng? Còn cảm thấy hắn kỳ lạ? Điều này chứng tỏ suy đoán của mình về vị lão thợ rèn là không chính xác. Thực tế, người này hẳn là chưa nổi danh, thậm chí còn có danh tiếng không tốt.

Ngu Thanh cẩn thận dò xét, giả vờ như tiếc nuối nói: "Thật vậy, ta cũng rất tiếc, thế nhân đều không nhận ra tài hoa của hắn."

"Đúng vậy! Đây đã là lần thứ ba ta tới cửa, vẫn không thể thuyết phục hắn."

Trời ạ! Ba lần đến mời sao? Mình đâu có nhiều thời gian như vậy!

"Đi đi, chúng ta nhanh chóng đi gặp hắn, ta sẽ giúp ngươi."

Dứt lời, Ngu Thanh liền đứng bên cạnh nam tử, đỡ lấy hắn. Chỉ cần không phải ta dẫn đường, đi theo ngươi còn sợ tìm không thấy sao? Hắc hắc ——

Ngay khi Ngu Thanh đang tính toán nhỏ nhặt, nam tử khẽ rút tay ra.

"Nam nữ thụ thụ bất thân. Nếu ngươi thật sự biết, không ngại ngươi dẫn đường chứ?"

Sự việc trọng đại, không trách nam tử cẩn thận như vậy. Ngu Thanh sững sờ, người này quả nhiên tâm tư quá sâu! Sự việc đã đến bước này, cô phải tiếp tục diễn. "Mặc kệ, cứ đánh cược một lần vậy!"

Ngu Thanh mỉm cười, "Được, ta sẽ dẫn ngươi đi!"

Nói xong, cô nhanh chân hướng về phía tiệm thợ rèn.

Lần này, nam tử mới buông lỏng cảnh giác, quả nhiên nàng biết đường, cho nên không sợ vị vạch trần, sau đó cũng đi theo vào.

Quay lại tiệm rèn, Ngu Thanh lúng túng nhìn đám người, đám người cũng lúng túng nhìn Ngu Thanh; may mắn nam tử đi đến.

Lão thợ rèn đứng lên, "Sao ngươi lại tới đây nữa? Lần trước hắn không phải đều không để ý tới ngươi sao?"

Nam tử áo đen lên tiếng chào, nói: "Ta lại tìm được một số đồ vật mới lạ, hắn chắc chắn sẽ thích."

Sắc mặt lão thợ rèn khẽ do dự một chút, rồi mang hắn đi tới hậu viện, Ngu Thanh cũng lập tức theo sau. "Ta cùng hắn đi cùng nhau!"

Nam tử áo đen không vạch trần Ngu Thanh.

Vào đến bên trong viện, trong đầu Ngu Thanh lại nhảy ra nhắc nhở mới.

【Đinh! Chúc mừng ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, thu hoạch được phần thưởng hai mươi ngày sinh tồn!】

【Phát động nhiệm vụ chi nhánh: Mời ký chủ chiêu mộ thiên tài công tượng, hoàn thành nhiệm vụ có thể tự chọn một bản cổ tịch*.】 (*sách cổ)

Lúc này Ngu Thanh không để ý đến hệ thống. Bởi vì nàng nhìn thấy một nam hài trắng nõn, gần như trong suốt, đang ngồi trên một chiếc ghế lớn.
« Chương TrướcChương Tiếp »