"Đêm hôm khuya khoắt rồi làm loạn cái gì! Ngu lão thái thái, ngươi lại diễn trò gì đây?"
Ngu Thanh mượn xe bò nhà mình, đưa tiền cũng không ít, thôn trưởng không khỏi khó tránh liền hướng về Ngu Thanh, huống chi đây còn là nhà Ngu Thanh.
Điều làm Ngu Thanh cao hứng đó là có nhiều người đến như vậy.
Lão thái thái không trả lời rõ ràng, tiếp tục nằm trên đất khóc lóc om sòm, Ngu Thanh tận dụng thời cơ để đánh đòn phủ đầu.
"Thôn trưởng, ngài đến thật tốt! Lão thái thái Ngu gia không duyên cớ xâm nhập vào nhà ta, ngài xem xung quanh đã bị lục soát vơ vét một lượt, nương ta đã bị dọa đến phải đi y quán trong huyện! Ngài phải làm chủ cho ta!"
Bốn người Ngu gia đưa mắt nhìn nhau, Ny Tử này nói cái gì vậy? Bọn hắn đến mặt Chu Lệ không nhìn thấy, làm sao lại dọa nàng rồi?
"Ngươi! !"
Ngu lão thái thái vừa mở miệng định nói, Ngu Thanh lập tức ngắt lời.
"Bốn người các ngươi khi dễ một cô nương như ta, còn ỷ lại nhà ta không chịu đi!"
Sắc mặt trưởng thôn tối sầm, đêm hôm khuya khoắt còn bị làm phiền, trong lòng cực kỳ tức giận, quát lên: "Gào thét cái gì mà gào thét! Các ngươi đêm hôm không trở về nhà mà lại đến Ngu Thanh nhà làm loạn cái gì?"
Lúc này, Đại bá phụ nhanh chóng giữ chặt mẹ mình và lên tiếng: "Thôn trưởng, chúng ta đều là người một nhà, sao lại có thể khi dễ nàng? Càng không có chuyện xâm nhập vào nhà nàng, càng không đổ thừa cho Tiểu Ny Tử. Nàng ăn nói bừa bãi và vu khống chúng ta."
Người chung quanh nghe vậy thì cũng thấy đúng. Họ đều là người Ngu gia, làm gì có chuyện xông vào hay không xông vào...
Ngu Thanh lặng lẽ rơi một giọt nước mắt, vẻ mặt nhu nhược nói: "Đại bá... Ngu Thân thúc, chúng ta sớm đã không phải là người một nhà. Không nói đến ngươi đã đoạn tuyệt với Ngu Chí Khoan, mà ngay cả Ngu Chí Khoan đã cùng mẫu thân ta và ta đều đã đoạn tuyệt quan hệ. Ngươi có tư cách gì gọi là người nhà? Thời điểm mẫu thân ta tìm khác ngươi, không phải bị các ngươi trực tiếp đuổi đi hay sao?"
Xung quanh mọi người hít một hơi lạnh. Ngu Thanh chỉ trong vài câu đã tiết lộ nhiều thông tin.
Mọi người cũng bắt đầu nhớ lại chuyện năm xưa.
Đúng vậy, Ngu gia này đã sớm đoạn tuyệt quan hệ (đoạn thân) với Ngu Chí Khoan.
Lúc trước, chính là Ngu Thân đã dốc sức thúc đẩy việc này, thôn trưởng cũng là người làm chứng.
Ngu Thân thấy tiếng bàn tán ngày càng lớn, bèn quát lớn: "Tiểu Ny Tử, ngươi nói bậy! Dù Ngu Chí Khoan đã đoạn tuyệt với chúng ta, nhưng cũng không có đoạn tuyệt quan hệ với ngươi! Ngươi có chứng cứ gì không?"
Ngu Thanh thầm kêu một tiếng tốt trong lòng và nhìn về phía thôn trưởng.
Thôn trưởng chậm rãi từ trong ngực đem thư đoạn thân và thư bỏ vợ mang ra
"Bọn hắn đã đoạn tuyệt quan hệ, có cả giấy tờ từ quan phủ làm chứng."
"Oa, vậy mà là thật?!"
"Vậy hôm nay người Ngu gia còn đến quấy rối nữa sao?"
"Nghe nói Ngu Thanh kiếm được chút tiền, không biết có phải thật không."
"Tôi còn nghe bà Vương ở thôn bên cạnh nói, hôm nay mẹ con Ngu Thanh đã mua không ít thứ đi Chu gia."
"Thật đấy, Ngu Thanh cùng mẫu thân nàng đã mua gà sống nhà ta."
"Vậy thì vẫn rất hiếu thuận. Thế mà người Ngu gia đến làm loạn cái gì?"
"Đỏ mắt thôi!" "Chắc chắn là đến đòi tiền."
Ngu Thanh thấy mọi người đem chuyện mình bàn tán xong mới mở miệng: "Các vị phụ lão hương thất nói đúng lắm. Người Ngu gia đến quấy rối, chiếm phòng, đem nhà ta lật tung từ trong ra ngoài... chỉ vì nghĩ rằng tiểu nữ có chút tiền bạc."
Xung quanh mọi người nhẹ gật đầu, bắt đầu chỉ trích người Ngu gia.
"Ngươi nói bậy! Chúng ta lúc nào có ý định đòi tiền của ngươi!"
Ngu Thanh lại lùi về sau một bước, tiếp tục giả vờ.
"Ngài vừa nãy không phải bắt ta lấy tiền ra sao? Hôm qua các ngươi còn cướp tiền ở đồng ruộng."
Ngu lão thái thái không cam lòng, ánh mắt tức giận lại thấy Phú Hinh đứng xem vui vẻ bên cạnh.
Lão thái thái cao hứng chỉ vào Ngu Thanh, lên án: "Ngươi khuya khoắt không về nhà, còn dẫn theo dã nam nhân về làm chuyện bậy bạ!"
Mọi người càng thêm hiếu kỳ, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chưa kịp để Ngu Thanh phản bác, hai vị quan sai bước lên, quát lớn: "Chớ có nói bậy!"
Thôn trưởng lúc này mới nhìn thấy trong bóng tối có hai người.
Phó Hinh lại phấn khích đứng ra nhập kịch, phối hợp nói: "Lão thái thái, ngươi không phải đang nói ta đúng không?"