Trần Lâm cảnh giác nhìn Tạ Khâm Từ, người rõ ràng là chủ nhân của cục màu đen, không hấp tấp mở miệng.
Sau khi tỉnh lại từ cú sốc, Cố Miên chỉ vào cục màu đen đang lấy lòng trước mặt Tạ Khâm Từ, tỏ vẻ không thể tin nổi: "Anh Tạ, nó đang dâng lễ cúng à?"
Thứ lỗi cho cậu ta, trừ từ “dâng lễ cúng” này ra, cậu ta thực sự không tìm được từ nào thích hợp hơn để miêu tả cảnh tượng trước mắt.
Tạ Khâm Từ không nói nên lời, hiển nhiên anh cũng không ngờ sẽ gặp phải tình huống như vậy.
Chúc Thần Tinh sốc quá nhiều lần nên giờ đã chết lặng, anh ta là người chạy trốn dưới sự truy đuổi của ác quỷ lâu nhất, cho nên anh ta hiểu rõ sự đáng sợ của ác quỷ hơn bất cứ ai. Cách đây vài giờ, anh ta sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng được sẽ nhìn thấy ác quỷ nịnh hót như thế.
Người có tâm trạng phức tạp nhất chính là Kiều Lạc Lạc, Tạ Khâm Từ càng thể hiện năng lực, cô ta càng thấy khó chịu. Người mà cô ta vốn cho rằng mình có thể dễ dàng giẫm đạp bỗng nhiên biến thành một nhân vật không nên động vào. Trừ căm thù ra, chiếm phần hơn trong lòng cô ta là nỗi sợ hãi không thể ngó lơ.
Ác quỷ đang nhìn lom lom, Kiều Lạc Lạc tin rằng một khi mình làm gì đó, Tạ Khâm Từ sẽ không thương tiếc để cho ác quỷ ăn tươi nuốt sống mình.
Mỗi bước đi cùng Tạ Khâm Từ đều giống như đang nhảy nhót trên mũi dao vậy.
Cục màu đen không dám đến gần Tạ Khâm Từ, nó đành phải liên tục ra hiệu, vẫy vẫy hai cái xúc tu của mình, thúc giục Tạ Khâm Từ nhanh chóng thưởng thức "đồ ăn".
Nó không có nhiều ý thức, bởi nó lớn lên bằng cách cắn nuốt những ác quỷ khác và máu thịt, nên nó cho rằng Tạ Khâm Từ cũng vậy. Khí thế mơ hồ tỏa ra từ con người này quá mạnh, khiến ma quỷ phải đầu hàng.
Thấy Tạ Khâm Từ không nhúc nhích, đám sương đen bay qua, xua đám người bị bao vây về phía Tạ Khâm Từ như lùa gà.
Đám người bị đuổi tới chỗ cách Tạ Khâm Từ không xa, Trần Lâm vừa tìm cơ hội trốn thoát vừa giả vờ sợ hãi nói: "Các người là ai?"
Tất nhiên không phải cô ta không nhận ra các khách mời cùng tham chương trình tạp kỹ với mình, nhưng trong tình huống này, không ai có thể coi Tạ Khâm Từ được quái vật nhận là chủ nhân là một người bình thường.
Chỉ có quái vật mới có thể điều khiển quái vật.
Không có lời của Tạ Khâm Từ, những người khác không thể nào điều khiển được ác quỷ, chỉ có thể hướng ánh mắt dò hỏi về phía anh.
Tạ Khâm Từ đỡ trán: "Thả bọn họ ra đi."
Đám sương đen bất đắc dĩ tản ra, tập hợp lại thành một cục hình trái tim siêu to khổng lồ, bay đến bên cạnh Tạ Khâm Từ.
Mặc dù Hắc Đà Đà rất thèm máu thịt tươi nhưng nó không dám hành động lỗ mãng trước mặt Tạ Khâm Từ chút nào.
“Tất cả chỉ là hiểu lầm.” Sau khi sương đen tản đi, lá gan Cố Miên lớn hơn, vừa đi về phía đám người Trần Lâm vừa giải thích: “Đây là thú cưng mới của anh Tạ, chỉ cần có anh Tạ ở đây, nó sẽ không làm tổn thương người khác, nó chỉ hơi lớn chút thôi.”
Trần Lâm im lặng ngẩng đầu lên nhìn tình yêu màu đen to lớn đang lơ lửng giữa trời.
[Mẹ nó chứ, có thần mới là thú cưng mới ấy, ai dám mang một con ác quỷ ra làm thú cưng hả.]
[Tôi phục luôn, với người khác mà nói thì lần livestream này là bỏ trốn thoát khỏi ngôi nhà ma ám. Còn với Tạ Khâm Từ mà nói thì là thu nhận đàn em (nhưng có là người hay không cũng không quan trọng, đi ngắm cảnh sẵn nhận luôn đàn em mới (cụ thể là thành viên không phải con người nào đó) giải quyết đủ thứ vấn đề.]
[Đám Trần Lâm khó khăn lắm mới chạy thoát khỏi miệng quỷ, chưa kịp thả lỏng đã bị một con ác quỷ khác đáng sợ hơn nhắm tới, vận may kiểu gì đây trời.]
[Lầu trên à, bồ quên rồi hả, con ác quỷ đáng sợ này nhận ra chủ nhân của nó á.]
[Cái gameshow này push người chơi quá rõ ràng luôn, rốt cuộc lai lịch của Tạ Khâm Từ là gì vậy? Đường đường là ảnh đế mà cũng muốn hợp tác với cậu ta.]
[Ờm… Giờ này còn ai cho rằng nó là hiệu ứng của phòng livestream nữa không? Khoan nói TKT, cái tính của CM mà chịu hợp tác với người khác à?]
[Chắc chắn là CM sẽ không. Lần trước có người muốn bú fame nhưng chưa kịp lại gần đã bị phòng làm việc CM giải quyết rồi. Nếu TKT muốn mời cậu ấy hợp tác thật thì tư bản ở sau lưng mạnh tới mức nào nữa? Nói đi cũng phải nói lại, nếu được tư bản push mạnh thế vậy tại sao sau khi ra mắt không có tác phẩm nào?]
[SOS! Người kia xảy ra chuyện gì vậy! Đột nhiên phát bệnh à?]
Họ chỉ thấy người đàn ông bên trái Trần Lâm đột nhiên tấn công, năm ngón tay biến thành móng vuốt đánh úp về phía cô gái gần nhất…
“A…”
Bởi vì đang đàm phán nên Trần Lâm đi về phía trước vài bước, lúc muốn quay lại cứu người đã không còn kịp nữa, chỉ có thể hét to lên: “Tiểu Cầm, mau tránh ra!”