Chương 6 - 2: Đã lười biếng còn kiếm được tiền

Bình luận cười chết mất.

【Hahahahaha, đáng yêu quá, hahahaha, thực sự là đứa bé ngốc nghếch của mẹ】

【Hahahahaha Kiều Hi Hi thật đáng yêu, cô ấy quay đầu lại và phản ứng đầu tiên của cô ấy không phải là làm rõ cô ấy là một ngôi sao, mà nói "Có!" . Hoàn hảo giả làm người qua đường, đứa con ngốc nghếch bị lừa từ đầu đến cuối chỉ muốn cười hahahaha】

【Tôi có phải là người duy nhất chú ý đến việc Kiều Hi Hi làm thế nào để chen vào giữa các cô chú không? Mới có vài phút mà sao cô ấy đã trà trộn vào như khách, lại còn rót trà cho ông bà hahahaha】

【Đáng yêu thật đấy hahahaha cả hai đều hài hước】

Sau khi quay phim của Trình Phi Nhiên phát hiện ra Kiều Hi Hi đang ở đây và thông báo cho người quay phim của Kiều Hi Hi, sự lười biến của Kiều Hi Hi cuối cùng cũng kết thúc.

Cô xuống xe muộn nên dễ dàng tránh được các máy quay bám theo, hơn nữa là rất ít người dân trong làng biết cô, thấy Kiều Hi Hi lẫn vào đám nhân viên, cứ nghỉ cô cũng là nhân viên nên họ không quan tâm đến Kiều Hi Hi.

Kiều Hi Hi cảm thấy thoải mái, và đi đến chiếc bàn trà nhỏ phía sau cây cột.

Cô không trang điểm, nhìn trái nhìn phải như một du khách, ung dung vô tư, các cô chú pha trà cũng không công nhận cô là người nổi tiếng mà chỉ coi cô là một cô gái du lịch xinh đẹp, Nồng nhiệt tiếp đãi cô uống trà.

Nhưng sau khi quay phim của Trình Phi Nhiên tìm thấy Kiều Hi Hi, Kiều Hi Hi đã bị quay phim của chính cô bắt gặp và quay trở lại làm việc.

Bây giờ trong phòng phát sóng trực tiếp của Trình Phi Nhiên và Kiều Hi Hi, các bình luận đều là "hahaha".

Lúc đầu, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Hi Hi chỉ có vài trăm người bò qua liếʍ mặt theo xu hướng tìm kiếm, sau khi Kiều Hi Hi bị bắt, số lượng xem trực tiếp đã vượt qua hàng nghìn người.

【 Uuuuuuuuu Chị gái cuối cùng cũng xuất hiện, tôi còn tưởng thiết bị hỏng rồi, phòng phát sóng trực tiếp của mấy vị khách khác đều mở, nhưng phòng này vẫn chưa có】

【Có chuyện gì vậy? Tôi đã bỏ lỡ những gì? Tại sao mọi người lại thế hahaha】

【 Chị em trên lầu, xem phát lại phòng phát sóng trực tiếp của Trình Phi Nhiên, ở phút 17 và 49 giây, khiến tôi cười chết hahahaha】

【 Hahahaha tôi vừa nói tại sao plmm lại mất tích, hoá ra là cô ấy lẻn vào uống trà với dân làng hahahaha】

Đội chương trình ở lại lối vào làng trong khoảng hai mươi phút.

Kiều Hi Hi đã bị người quay phim bắt quay lại phòng phát sóng trực tiếp của cô vào phút thứ 18.

Khi đến nhà trọ do tổ chương trình thuê, Kiều Hi Hi đã làm một phép tính đơn giản và tính toán thời gian lười biếng của mình - mười tám phút.

Tuy nhiên, cô không chỉ lười biếng trong mười tám phút mà còn uống trà do chú và dì pha.

Tuy rằng hai phút trước bị bắt trở về, nhưng là đi ra ngoài làm việc, lười biếng là chuyện bình thường, đã lười biếng lại còn được kiếm tiền.

Oh, có một chữ ký từ Trình Phi Nhiên.

Thực sự có lãi.

Kiều Hi Hi rất hài lòng.

…………

Sau khi đến sân trại nhỏ, các nhân viên và khách mời lần lượt bước vào sân.

Giữa sân có đàn vịt thả rông.

Sông núi ở đây thật đẹp, đàn vịt mập mạp trắng muốt ngồi cạnh cái máng gỗ ngoài sân mổ những con cá nhỏ mà chủ cho ăn.

Nhóm chương trình không sắp xếp phòng cho khách trước mà quyết định bằng cách bốc thăm.

Khoảnh khắc PD thông báo rằng việc phân bổ phòng sẽ được xác định bằng cách rút thăm, nhiều tiếng thở dài buồn bã lập tức vang lên trong phòng.

Tiểu viện tổng cộng có bốn tầng, phòng ở từ tầng 2 đến tầng 4. Không có thang máy, chỉ có cầu thang bộ.

Các bậc thang gỗ ngoằn ngoèo, bậc thang dốc đứng khiến người ta cảm thấy mỏi chân.

Vì vậy, khi nghe tin phòng sẽ được bốc thăm xác định, nhiều khách mời rất buồn và cầu nguyện rằng họ sẽ không bị xếp vào phòng mà họ không muốn.

Ngoại trừ Kiều Hi Hi.

Cô ngồi trên chiếc vali của mình, đứng ở rìa của những vị khách không ngừng nhìn ra sân.

Việc chia phòng như thế nào không liên quan gì đến cô. Dù sao, cô nhất định là người xui xẻo nhất trong bất kỳ hoạt động bốc thăm của chương trình tạp kỹ nào. Kiều Hi Hi đã quen thuộc với kịch bản bia đỡ đạn đến mức cô có thể đoán được cốt truyện nên không quan tâm đến kết quả của việc phân bổ phòng.

Tất cả ánh mắt của cô đều bị thu hút bởi đàn vịt trắng trong sân.

Vịt dễ thương quá.

Nó ăn rất ngon.

Nhóm vịt con bên ngoài vẫn đang vui vẻ ăn cá, nhưng trong lòng Kiều Hi Hi đã hầm chúng thành nhiều món rồi.

Cổ vịt tiêu đen, lòng vịt cay ngọt, chân vịt... vịt ngon từ đầu đến chân...

Món thứ tư còn chưa kịp nấu xong, trong đầu Kiều Hi Hi đột nhiên truyền đến một thanh âm, "Đinh ~ Phát hiện ký chủ mất tập trung, không có ý phối hợp với hiệu ứng chương trình."

"Trừng phạt ký chủ có được căn phòng lý tưởng"

Đi cùng với âm thanh AL lạnh lùng của hệ thống, là âm thanh cực lớn của PD phát ra từ chiếc loa nhỏ——

"Kiều Hi Hi, phòng số 7."

Kiều Hi Hi sững sờ trong giây lát.

Phòng 7 nằm trên tầng 4.

Lần đầu tiên bước vào nhà trọ trang trại này, điều đầu tiên cô nhìn thấy là căn phòng trên tầng bốn.

Căn phòng đó có nhiều ánh sáng mặt trời nhất, tầm nhìn cao và rộng nhất.

Ngoài ra còn có một hàng chậu hoa trên bệ cửa sổ.

Nó chính là căn phòng mơ ước của Kiều Hi Hi.

Thực sự sẽ thuộc về cô sao?

.

.

.

/Bạn đang đọc truyện được dịch bởi Diệp Tử Hy, vui lòng không reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của Diệp Tử Hy/