Chương 70: Mục tiêu cao hơn

P/as: Up nốt chương này nha mn. Nào tui edit xong tất cả các chương còn lại rồi tui up nốt.

Có không ít tay đấm đến chỗ Gibbs huấn luyện, trong bọn họ rất nhiều người, không có hảo cảm với thiếu gia Galton.

Nhưng đối với "Tiểu tử cuồng bạo" Trình Hào gần đây có chút danh tiếng, thì lại là phi thường để ý.

Lúc Gibbs mang theo Trình Hào đi làm huấn luyện thể năng, rất nhiều người đều tới đây, sau đó khi Gibbs cảm thán vì thể năng xuất sắc của Trình Hào, bọn họ cũng đồng dạng có chút kính nể —— nếu chỉ nghe thấy cái biệt hiệu tiểu tử cuồng bạo tiểu tử, sẽ cảm thấy anh ta chỉ là người có lực bộc phát khá mạnh, bây giờ nhìn lại... Thể năng của anh ta cũng đồng dạng xuất sắc!

Kết quả, bọn họ đang kính nể, thiếu gia Galton liền chạy lên khıêυ khí©h, còn là dáng vẻ xem thường Trình Hào.

Tay đấm chạy tới chỗ Gibbs huấn luyện: "..." Chẳng lẽ tiểu thiếu gia Galton bình thường huấn luyện chẳng ra sao này, kỳ thực phi thường mạnh mẽ? Bọn họ kỳ thực đã xem thường y trước giờ hay sao?

Khi Trình Hào chủ động đưa ra công kích, tất cả mọi người mong mỏi có thể nhìn thấy một hồi thi đấu đặc sắc.

Tuy rằng thiếu gia Galton không mạnh như tiểu tử cuồng bạo, nhưng y nghỉ ngơi rất tốt, trong khi trước đó tiểu tử cuồng bạo còn làm huấn luyện thể năng cường độ cao... Sự chênh lệch của hai người, chắc chắn sẽ bị rút ngắn.

Nhưng mà bọn họ cả nghĩ quá rồi.

Galton thoạt nhìn ngông cuồng tự đại, lại bị Trình Hào dùng một quyền đánh bay.

Chuyện này... Này là yếu cỡ nào chứ?!

Lão George thấy thế cười rộ lên: "Có mấy người nói chuyện thì lợi hại, không ngờ ngay cả một đấm đều không tiếp nổi..."

Gibbs lúng túng đầy mặt: "May là tôi đã để Trình Hào đổi cái bao tay khác dày hơn..."

Tay đấm khác xung quanh thì lại xì xào bàn tán —— bọn họ... Có phải là cũng có thể đi khıêυ khí©h thiếu gia Galton chút không? Sau đó đánh người này một trận?

Đương nhiên, những người khác nhìn Galton ngã trên mặt đất giống như là đang nhìn trò cười, người ở bên cạnh thiếu gia Galton lại không phải như vậy, bọn họ vội vàng đỡ thiếu gia Galton dậy, sau đó tức giận nhìn Trình Hào: "Mày dám đánh thiếu gia nhà tao!"

"Mày có biết thiếu gia nhà tao là ai không?"

"Tên tạp chủng đáng chết này! Mày lại dám làm thiếu gia nhà tao bị thương..."

...

Những người này nói năng linh tinh, dù tính tình Trình Hào có tốt, cũng lạnh mặt: "Tôi còn chưa dùng lực. Bị một đấm nhẹ như vậy đánh bay ra ngoài, cậu ta còn đánh quyền anh làm cái gì? Về nhà uống sữa đi!"

Người chung quanh nhất thời cười rộ lên.

Võ sĩ quyền anh đều là dùng thực lực vi tôn, cho dù thiếu gia Galton có tiền thì thế nào? Mọi người cũng không ưa, đó chính là nhìn chướng mắt!

Tuy rằng tiểu thiếu gia Galton bị đánh ngã, nhưng một quyền thăm dò của Trình Hào cũng không đánh vào chỗ hiểm, mà là đánh vào trên bả vai của y, cho nên lúc này ngoại trừ vai có chút đau ra, không có gì đáng lo.

Nhưng, mặc dù không đáng lo, y lại cảm thấy mất mặt cực kỳ.

Y không ngờ rằng, người y xem thường, có thể dùng một quyền đánh nục y, chỉ có một quyền!

Sao có khả năng chứ! Trước đây khi y đối chiến với người khác,, rõ ràng đều có thể thắng!

Này còn chưa tính, Trình Hào còn bảo y đi về nhà uống sữa...

Tiểu thiếu gia Galton chỉ vào Trình Hào, mặt đỏ lên: "Mày, mày..."

Trình Hào đánh rớt cái tay chỉ mình của y: "Cậu không biết dùng tay chỉ vào người khác là không lễ phép sao?"

"Tao không phục, tao tuyệt đối sẽ không thua tên tạp chủng như mày, chúng ta đánh lại một lần nữa!" Galton cả giận nói.

Người ở bên cạnh Galton vội vã ngăn cản: "Thiếu gia!"

Trình Hào lại một lời đồng ý luôn: "Được thôi!" Vốn là sau khi đánh người này một quyền, anh không muốn đánh nữa, nhưng bây giờ người này lại nhảy ra mắng người...

Khi tiếng kẻng vang lên, Trình Hào lại dùng một quyền, đánh vào cùng một chỗ trên người người này, lại một lần nữa đánh ngã y xuống đất, lúc này mới hỏi: "Còn muốn nữa không?"

Trình Hào vừa dứt lời, Galton liền rống lớn một tiếng, xông về phía Trình Hào, khua nắm đấm không ngừng, nỗ lực công kích Trình Hào.

Trình Hào đấm một quyền lên người y, đánh cho y ngã sõng soài trên đất.

"Thiếu gia!" Thủ hạ của Galton liền xông tới dìu Galton.

Mà vào lúc này, Galton đã nằm trên mặt đất, dáng vẻ lòng như tro tàn.

Lúc này, Gibbs rốt cục đi ra: "Trình Hào, đi huấn luyện đi, đối chiến như vậy không thể giúp cho cậu trở nên mạnh mẽ, thứ cậu cần chính là huấn luyện!"

Sau khi nói chuyện với Trình Hào, Gibbs vừa nhìn về phía Galton: "Galton, chúng ta đàm luận?"

Galton đứng lên, thất hồn lạc phách cùng Gibbs đi sang bên cạnh.

Gia tộc Galton cực kỳ có tiền, ở Nam Phi có mấy cái quặng mỏ, ở nước Mỹ cũng có đầu tư rất nhiều, mà y đứa con trai nhỏ cha mẹ y sinh ra khi đã trung niên, từ nhỏ đã bị xem là bảo bối mà nuôi lớn.

Lúc người khác chơi bắn bi, y chơi trân châu, ngay cả đồ chơi của y, cũng đều nạm kim cương —— cha y có mỏ kim cương.

Đại khái chính là cuộc sống rất thư thái, y luôn có loại cảm giác không vừa lòng, sau đó vào năm mười bốn tuổi, nhìn trúng quyền anh.

Dưới yêu cầu của y, cha mẹ y mời tới đại sư quyền anh tiếng tăm lừng lẫy dạy y, trong những người này, thậm chí còn có người được vô địch thế giới.

Năm nay y mười tám tuổi, đã học quyền anh bốn năm, rất nhiều động tác thành danh của các võ sĩ nổi danh y đã học xong, bình thường cùng huấn luyện viên của mình đánh nhau, cũng hầu như được khen ngợi, y liền muốn tham gia thi đấu.

Nhưng cha mẹ y không đời nào đồng ý, sau đó y vẫn luôn kiên trì, cuối cùng cha mẹ y mới cũng coi như nhả ra, cho phép y đến chỗ Gibbs học quyền anh.

Y đến nơi này không bao lâu, mà đã tràn ngập lời oán hận —— y lại phải học tập cùng người da đen!

Này còn chưa tính, Gibbs căn bản không dạy y bất kỳ kỹ thuật y muốn học!

Y cảm thấy mình ở đây học tập, là đang lãng phí thời gian.

Nhưng y lại không thể rời đi, cha mẹ y nói, y chỉ có thể ở nơi này luyện quyền, nếu như y đi chỗ khác, vậy thì không cho y luyện!

Y cảm thấy mình trải qua quá oan uổng, cuối cùng không thể nhịn được nữa, tìm tới Trình Hào khıêυ khí©h, kết quả lại bị liên tiếp đánh gục ba lần, mà mỗi lần người ta còn chỉ đánh một quyền...

"Galton, cậu đi về nhà đi, cậu không nên ở chỗ này." Gibbs nói.

"Tại sao?" Galton hồn bay phách lạc lập tức bùng nổ.

"Cậu không thể nào luyện quyền tốt được! Cha mẹ cậu bảo tôi chăm sóc cậu, không nên để cho cậu bị thương... Không bị thương thì làm sao học được quyền anh?" Gibbs nói.

"Tôi không cần ông chăm sóc!" Galton gào to một tiếng, quay người rời đi.

Gibbs nhún nhún vai, không để ý đến y, thậm chí trong lòng có chút cảm thán.

Từ nhỏ không buồn không lo, còn sinh sống ở Nam Phi,tiểu thiếu gia không được tiếp thu giáo dục tinh anh, khác biệt với những tay đấm ở chỗ hắn, thật sự quá lớn.

Tay đấm ở chỗ hắn, từ mười tám tuổi, trên căn bản cũng đã rời khỏi gia đình sống một mình, cha mẹ sẽ không cho bọn họ dù chỉ một phân tiền, bọn họ có thể có chút thói hư tật xấu, nhưng tốt xấu gì thì cũng giống người trưởng thành.

Nhưng cái vị tiểu thiếu gia này thì sao? Bây giờ y còn đang ở trong tháp ngà đấy!

Gibbs không để ý tới tiểu thiếu gia Galton nữa, hắn đi xem Trình Hào huấn luyện, Trình Hào dùng quyền anh để sinh nhai, đã có một khởi đầu tốt, kế tiếp nên làm cho mình trở nên càng ngày càng tốt.

"Trình, cậu phi thường xuất sắc, lần này giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ không là cái gì với cậu, cho nên, lần huấn luyện này không thể nói là tập huấn trước giải đấu. Tôi huấn luyện cho cậu, không phải là vì để cậu ứng đối lần tranh tài này, mà là cho cậu đi ứng đối các loại thi đấu sau này." Gibbs nói với Trình Hào: "Cho nên, chuẩn bị nhận lấy cuộc huấn luyện như địa ngục đi!"

Trình Hào cười cười: "Không thành vấn đề."

Trước đó Gibbs có nói Trình Hào có thể được quán quân tại giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ, đó cũng không phải nói lung tung, trên thực tế, bất kể là hắn hay lão George, thậm chí cả bản thân Trình Hào, đều rất khẳng định điểm này.

Mà như vậy, chủ yếu là bởi vì giải thi đấu quyền anh nghiệp dư chia đẳng cấp, tổng cộng có cấp 48 kg, cấp 51 kg, cấp 54 kg, cấp 57 kg, cấp 60 kg, cấp 63. 5 kg, cấp 67 kg, cấp 71 kg, cấp 75 kg, cấp 81 kg, cấp 91 kg...., rất nhiều cấp bậc.

Thi đấu quyền anh chuyên nghiệp, còn nhiều cấp bậc hơn một chút.

Lúc trước khi Trình Hào đánh Hắc quyền, thường thường so với người nặng hơn mình, so chiến đấu với người lớn tuổi hơn mình, mà lần này tham gia thi đấu chính quy thì không giống như vậy, thời điểm đó anh sẽ bị chia đến cùng một ít tay đấm có cân nặng tương tự, còn chưa tròn mười tám tuổi.

Lúc Trình Hào xuyên việt tới, vóc dáng Trình Cẩm Hạo cũng đã một mét tám,nhưng bởi vì quá không tốt, hơi gầy, cân nặng không tới 120, chính là gầy như cái sào tre.(aka 60kg)

Hiện tại hơn nửa năm trôi qua, Trình Hào kiên trì ăn, kiên trì rèn luyện, cân nặng có tăng trưởng —— lúc anh chiến đấu cùng Samo, cân nặng là tầm 140 cân, khoảng thời gian này dưỡng thương lại mập một chút, hiện tại đã vượt qua 150 cân.

Anh cao một mét tám tư, cân nặng khoảng bảy mươi bảy kg.

Cho nên, anh đi tham gia thi đấu, chính là tham gia cấp 75 kg, đối thủ của anh vẫn đều là vị thành niên.

Trình Hào cảm thấy, nếu cái dạng này mà còn không thắng được... Vậy sau này thật sự cũng không cần nhớ mong vô địch thế giới.

Nói đến, cũng bởi như thế, tiểu thiếu gia Galton mới có thể mời người vô địch thế giới làm huấn luyện viên.

Thi đấu quyền anh thế giới có vài loại, mỗi lần có tranh tài như vậy, còn có thể ra đời mười mấy vô địch thế giới... Vô địch thế giới cũng không phải đặc biệt đáng giá, còn có người sau khi vô địch thế giới thì không đánh quyền nữa, chạy đến trường học đấy!

Chính bởi vì như vậy, ánh mắt của anh, cũng không tập trung vào giải đấu sắp tới, anh huấn luyện, lại càng không nên là vì giải đấu sắp đến.

Trình Hào tán thành lời Gibbs nói, sau đó liền bị Gibbs huấn luyện chết đi sống lại.

Cho tới nay, Trình Hào cảm thấy đối với việc huấn luyện bản thân mình, đã đủ ác, hiện tại đến chỗ Gibbs, anh mới phát hiện mình còn chưa đủ tàn nhẫn.

Gibbs còn ác hơn anh!

Ngày đầu tiên, bởi vì Gibbs không biết tình huống của anh, cũng không để anh huấn luyện quá sức, mà ngày thứ hai... Anh liền bắt đầu tiếp thu huấn luyện ma quỷ của Gibbs.

Năng lực hồi phục của Trình Hào mạnh phi thường, nhưng ở dưới tay Gibbs, anh căn bản là không có thời gian khôi phục, thậm chí luyện đến mức mệt lả!

Vì vậy, buổi chiều ngày thứ hai, tiểu thiếu gia Galton núp ở trong phòng một ngày một đêm thu thập hành lý đi ra ngoài, liền phát hiện những tay đấm y không ưa cũng không ưa y, đều tụ tập cùng một chỗ xem Trình Hào huấn luyện.

"Cậu ta luyện một ngày, thời gian nghỉ ngơi không tới nửa giờ!"

"Gibbs quá độc ác!"

"Không hổ là tiểu tử cuồng bạo!"

...

Galton nhịn không được ở bên cạnh xem.

Vừa xem, y liền xem cả một giờ, xem tới mức bối rối, không nhịn được hỏi người ở bên cạnh: "Cậu ta thật sự huấn luyện một ngày?" Huấn luyện cường độ cao như vậy cả một ngày? Đùa chắc?

"Đúng vậy! Cậu ta huấn luyện một ngày!" Người bên cạnh nói với Galton.

"Cậu ta là tay đấm rất lợi hại à? Trước đây được giải thưởng gì?" Galton không nhịn được hỏi, chẳng lẽ y quá nông cạn rồi hả? Thật ra người da vàng này là một tay đấm phi thường lợi hại?

"Cậu ta chưa từng được giải thưởng gì, nhưng chẳng mấy chốc sẽ tham gia giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ." Người kia nói.

Galton hít vào một ngụm khí lạnh.

Cái giải thi đấu quyền anh thanh thiếu niên toàn nước Mỹ, lúc trước y muốn tham gia, mà cha mẹ y không đồng ý.

Khi đó y vô cùng có ý kiến, nhưng bây giờ...

Nếu như tham gia cuộc thi đấu này, đều là người như Trình Hào, vậy y đi tham gia, chính là bị đánh đó!

Cho nên cha mẹ y mới không đồng ý?

Đang nghĩ như thế, Galton vừa quay đầu, liền thấy cách đó không xa, một người da đen dùng một đấm đánh gục một tay đấm người da trắng cao hơn hai mét, trông như trụ sắt.

Người da đen kia, không phải là người đi cùng người da vàng tên Trình Hào kia sao?

Galton chỉ vào người da đen kia, lại một lần hỏi: "Người kia thì sau? Anh ta tên là gì? Anh ta rất nổi tiếng phải không?" Tay đấm người da trắng cao hơn hai mét kia lợi hại bao nhiêu, trước đó vài ngày y đã từng thấy qua, cho nên không dám tìm đối phương luận bàn một chút!

Bị Galton hỏi, người kia liếc mắt nhìn Claude cách đó không xa: "Hình như tên Clau... gì đó Anh ta chưa từng tham gia thi đấu quyền anh đâu, nghe nói là huấn luyện còn chưa đủ, phải huấn luyện mấy năm nữa mới đi tham gia thi đấu."

Galton: "..."