Chương 16: Trận quyền anh đầu tiên

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Anh muốn đi làm?” Lâm Vũ Tầm giật mình nhìn Trình Hào.

Trước đó Trình Hào đã nói muốn tìm công việc, mà lúc đó cậu không coi là chuyện to tát, không ngờ Trình Hào đã tìm được công việc tốt…

Trình Hào, thật sự tìm được công việc?

“Đúng vậy, mấy ngày trước vết thương chưa ổn hoàn toàn, nên không đi tìm việc làm, ngày hôm nay đã tốt lắm rồi, nên đi tìm việc làm, cũng tìm được công việc.” Trình Hào nói.

Công việc cũng không phải dễ tìm như thế… Lâm Vũ Tầm có chút hoài nghi, lại cảm thấy không nên hoài nghi Trình Hào.

Trình Hào nói: “Phía quán bar bảo tôi hơn sáu giờ thì tới, tôi sợ cậu trở về quá muộn, mới mang theo Danny đi tìm cậu.”

Anh nhìn ra Lâm Vũ Tầm có chút nghi ngờ, liền giải thích thêm vài câu.

Lâm Vũ Tầm nghe Trình Hào giải thích như vậy, liền tin, cậu vốn còn muốn hỏi thêm vài câu, lại nghĩ đến việc mình che giấu Trình Hào không ít chuyện, nên không hỏi nhiều nữa.

Trình Hào đưa Lâm Vũ Tầm đến cửa rồi rời đi, đi tới chỗ lão George.

Bây giờ bên chỗ New York là đầu thu.

Khí trời ở New York, cho dù là mùa hè cũng không nóng, hiện tại đã vào thu, càng mát mẻ, gió thổi vào mặt Trình Hào, làm cho tóc gáy anh đều dựng lên.

Cũng nhờ cái lạnh như vậy, làm cho cả người anh càng thêm tỉnh táo.

Trình Hào tự nói với mình, buổi tối nhất định phải thắng.

Anh thật sự thiếu tiền.

Hơn nữa, chờ khí trời trở nên lạnh, anh có thể càng thiếu tiền.

Quần áo mùa đông nhất định phải, ngoài ra, tốt nhất còn đổi một phòng có thể sưởi ấm —— nơi ở hiện tại của bọn họ chỉ có một cánh cửa cuốn mỏng manh, không tốt trong mùa đông, cũng không biết lúc trước Lâm Vũ Tầm chịu đựng thế nào.

Lúc Trình Hào đi đến quán bar lão George, trời đã tối rồi, đèn màu đủ mọi màu sắc trên cửa quán rượu này cũng sáng.

Nhưng bên trong không có mấy khách… Thi đấu quyền anh phải đợi tới tám giờ tối mới bắt đầu, trận đấu đươc coi là điểm nhấn của ngày hôm nay, sẽ đánh trễ hơn, ít nhất cũng phải chín giờ.

Sau khi vào cửa, Trình Hào bị người ngăn cản, anh và người ngăn cản mình người hàn huyên tán gẫu một chút, mới biết người muốn tới quán bar xem quyền anh, còn có một chút yêu cầu, ví dụ như mỗi người xem trận so tài, đều phải đặt cược.

Nhưng đặt cược bao nhiêu, thì không có quy định, nhưng rất ít người đặt cược ít hơn năm đồng, đa phần đều sẽ đặt cược mười đồng, gặp phải một ít người có tiền, còn có thể đặt cược càng nhiều, đặt cược một trăm đồng hai trăm đồng cũng không phải là không có.

Tiền này là đôla Mỹ, sức mua vẫn còn rất cao.

Trình Hào vốn cho là, Chester không muốn theo mình tiến vào, là vì tuổi tác cậu ta không đủ, bây giờ mới biết, thì ra là vì không có tiền.

Tiến vào quán bar ngoại trừ đặt cược, còn có tiêu phí khác, mấy người như Chester dựa vào việc trấn lột học sinh như Lâm Vũ Tầm chỉ có thể lấy được vài xu lẻ, không có cách nào tiến hành tiêu phí như vậy.

Trình Hào nói mình là võ sĩ quyền anh, liền bị dẫn tới trước mặt lão George.

Lão George ở trong căn phòng nhỏ phía sau quán bar, lúc Trình Hào đi vào, lão đang ăn hamburger.

Nhìn thấy Trình Hào, lão uống một ngụm Coca, sau đó mới nói: “Tôi tưởng cậu không tới.”

“Tôi thiếu tiền, không thể không đến.” Trình Hào nói.

“Cũng phải, người thiếu tiền, thường rất liều.” Lão George nói: “Cậu là người mới tới, tất nhiên tôi không thể sắp xếp tay đấm lợi hại cho cậu, anh ta tên là Geral… Lát nữa các người đánh trận đầu, làm nóng người đi.”

Trình Hào gật đầu: “Được.”

Lão George chỉ vào một cái phòng bên cạnh nói: “Tất cả tay đấm đều ở nơi đó, cậu có thể đi làm quen với bọn họ một chút.”

Trình Hào dựa theo lời lão George chỉ, tiến vào căn phòng bên cạnh.

Nơi này có năm người da đen, xem dáng dấp của bọn họ, liền biết bọn họ đều là võ sĩ quyền anh, lúc này, bọn họ có người ở hút thuốc, cũng có người đang ăn, đồ ăn cũng là hamburger giống lão George.

Trình Hào cảm thấy được người ở nơi này, có thể nói là tình hữu độc chung với hamburger, đương nhiên, bọn họ ăn cái này, cũng bởi vì nó tiện lợi.

Trình Hào đi vào, người trong phòng đều nhìn sang.

Trình Hào chào hỏi bọn họ một chút: “Chào mọi người, tôi là Trình, võ sĩ quyền anh mới tới.”

“Mày? Võ sĩ quyền anh?” Người da đen có vóc người lớn nhất trong đám người kia nhìn Trình Hào cười nhạo nói: “Lão George điên rồi sao? Hắn lại tìm một đứa trẻ, tìm một con khỉ da vàng đến đánh quyền!”

Sau khi người da đen này nói như vậy, một người da đen bên cạnh cũng nói: “Đúng là rất buồn cười, người da vàng cũng có thể đánh quyền? Không sợ bị đánh chết sao?”

Xem thường của bọn họ đối với Trình Hào quả thực không hề che giấu, mặt khác ba người da đen lúc này rối rít nói: “Tiểu tử, về nhà uống sữa đi, nơi này không phải nơi mày nên đến!”

“Đừng tới nơi này chơi trò chơi.”

“Mày là đến bị đánh sao? Ha ha ha ha!”



Đang nói, người da đen to con đột nhiên nói với một trong ba người người da đen kia: “Geral, lúc so tài mày toàn thua, đã không có ai đặt cược mày thắng, cũng không ai nguyện ý nhìn mày vụng về biểu diễn trên đài, mà ngày hôm nay lão George để mày đến, còn tìm tới một đứa trẻ như thế… Nó chắc chắn là đối thủ của mày, làm rất tốt, Geral.”

Người này nói xong, liền bắt đầu cười ha hả, mấy người da đen kia nghe xong, ai ai cũng cười rộ lên.

Cái người tên da đen tên Geral sắc mặt tái xanh, nhưng không dám đắc tội hai người kia, đành nhìn về phía Trình Hào: “Khốn nạn, tốt nhất là mày nên quỳ xuống mà liếʍ tao, nếu không tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”

Trình Hào không nói một lời, cười lạnh nhìn Geral một cái.

Trước đây, khi tham gia thi đấu anh sẽ nghiên cứu thi đấu video của đối thủ nhiều lần, thậm chí còn sẽ đi xem video phỏng vấn đối thủ.

Nhìn những thứ này, anh đại khái sẽ biết tính cách đối thủ như thế nào, lại phải dùng cách gì để đánh.

Nhưng bây giờ anh không được nhìn video thi đấu lúc trước của mấy người này, cũng chỉ có thể quan sát bản thân bọn họ.

Từ biểu hiện của những người này, anh cũng có thể biết đại khái bọn họ là ai.

Cái người tên Geral trước mặt, trạng thái tâm lý thực sự không ra sao, có lẽ phỏng chừng sẽ kêu la như sấm.

Không ngoài dự liệu của Trình Hào, quả nhiên Geral nổi giận, bắt đầu nói ô ngôn uế ngữ với anh.

Trình Hào ngoảnh mặt làm ngơ, người này càng tức giận hơn, hận không thể xé xác Trình Hào ra.

Ngược lại là mấy người khác, ngồi ở bên cạnh ra vẻ rảnh rỗi muốn xem chuyện tiếu lâm, còn nhắc tới cái khác.

Thế Trình Hào mới biết, ngày hôm nay trừ mình ra, còn có một tay đấm ở nơi khác tên là “Trâu Điên” sẽ tới.

Anh là người vô danh, chẳng hề được những người này nhìn ở trong mắt, nhưng tay đấm kia lại rất được bọn họ coi trọng —— bình thường những người này đều phải bảy tám giờ mới tới, ngày hôm nay lại hơn sáu giờ đã tới rồi, chính là vì có thể sớm gặp tay đấm kia một chút.

Trình Hào nghiêm túc nghe bọn họ nói chuyện, tuy rằng những chuyện này tạm thời không có quan hệ gì với anh, nhưng hắn có thể nhớ lại trước.

Anh không nhớ được tên người nước ngoài cho lắm, cũng không quá nhớ được dáng dấp của người nước ngoài, phải nghe mấy lần và xem mặt bọn họ, mới có thể nhớ được.

Geral vẫn luôn rất tức giận, Trình Hào không để ý tới hắn, hắn cũng hết cách rồi, cũng chỉ rêu rao chờ chút nữa so tài, muốn tàn nhẫn giáo huấn Trình Hào một trận.

Trình Hào cũng không để ý chuyện này.

Anh tỉ mỉ quan sát Geral, phát hiện mặc dù người này coi như rất cường tráng, nhưng thực ra thân thể có chút hư nhược, không đáng sợ.

Điều phiền toái duy nhất chính là thân thể anh cũng yếu ớt, còn thiếu rèn luyện chuyên môn.

Thời gian trôi qua rất nhanh, không bao lâu sau, cũng sắp đến tám giờ.

Lão George đi tới, nói với Trình Hào: “Trình, nhanh đi trên đài! Để cho người ta biết cậu!”

Trình Hào nghe lão George nói như vậy, liền biết hẳn là bên trong có quy định gì đó, anh cũng không trì hoãn, liền theo lão George đi lên đài.

Lão George nói với khách trong quán rượu: “Ngày hôm nay sẽ có một tay đấm cực kỳ lợi hại, là Trâu Điên từ New York đến chỗ chúng ta thi đấu, nhất định là mọi người rất muốn biết hắn!”

Trong quán rượu đã có người, nhưng người không nhiều, nhưng dù cho như thế, nghe lời lão George nói, bầu không khí cũng nhiệt liệt lên.

Lúc này, lão George lại nói: “Nhưng bây giờ Trâu Điên cường tráng còn chưa đến, không thể ra trận, tôi sẽ giới thiệu một vị tay đấm khác mới tới cho mọi người, cậu ta cùng Geral, tiến hành cuộc so tài thứ nhất ngày hôm nay.”

Nghe đến tên Geral, những người này than thở một trận: “Lão George, ông đùa giỡn sao? Ông vẫn còn để kẻ vô dụng Geral vào trận?”

“Tôi không muốn xem Geral, tôi muốn xem Trâu Điên!”

“Xem Geral làm cái gì? Nhìn hắn bị đánh sao?”



Những người này lớn tiếng cười nhạo, Trình Hào nhìn thấy rõ ràng trên đầu Geral nổi gân xanh, phi thường phẫn nộ.

Nhưng anh không có tâm tình gì.

Anh đã tham gia rất nhiều thi đấu, biết trên sàn thi đấu quyền anh, tố chất tâm lý cùng tố chất thân thể quan trọng như nhau.

Muốn thắng, thì không thể có quá nhiều suy nghĩ lung ta lung tung.

Ban ngày, Trình Hào còn không có suy nghĩ thắng, chỉ muốn đánh một trận hay, thuận thế chịu thua, nhưng bây giờ, anh lại có quyết tâm tất thắng.

Dù sao người thắng có thể lấy bốn phần trăm tiền, người thua lại chỉ có thể lấy một phần trăm.

Anh cần tiền.

Lúc này, lão George nói: “Xin mời võ sĩ mới tới của chúng ta, mọi người cũng có thể đặt tiền cược.”

Trình Hào lên đài.

Rào chắn thi đấu quyền anh cũng không lớn, khán giả cũng cách rất gần.

Điều này làm cho khán giả có thể nhìn thấy đấu trường ở khoảng cách gần khiến nhiệt huyết sôi trào tất cả, cũng làm cho Trình Hào có thể nhìn rõ ràng dáng dấp của bọn họ.

Những người này phần lớn hung hãn, trên người đều mang súng.

Nhưng hiện tại anh đã tiến vào trạng thái đặc thù, không để ý chút nào.

Trình Hào rất bình tĩnh, người cười nhạo Geral trước đó, hiện tại lại cười nhạo Trình Hào: “Lão George, ông điên rồi sao? Lại để cho một đứa trẻ ranh đến thi đấu?”

“Lão George, ông tính để bọn tôi xem hai con gà con đánh nhau à?”

“Ha, tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện, Geral đánh người khác không thắng, thế nhưng đánh đứa trẻ ranh này, nhất định có thể thắng!”

“Đây là một Hoa kiều đấy, thật sự là một đứa trẻ đẹp… Geral cố lên, đánh vỡ đầu nó!”

“Geral, ném nó xuống!”



Những người này hưng phấn nói, Trình Hào quay đầu, liền thấy cách đó không xa, Geral còn chưa lên sân mở miệng nhìn về phía mình, lộ ra một nụ cười không có ý tốt.

Thi đấu, sẽ bắt đầu nhanh thôi.