*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lâm Vũ Tầm tuổi không nhỏ, hơn nữa còn được dạy dỗ, cũng không phải hoàn toàn xa lạ với tiếng Trung, dưới tình huống như vậy, một chút chữ đơn giản cậu nhìn ra được cũng không kỳ quái.
Nhưng cậu chỉ sao chép một lần, là có thể chép hoàn chỉnh cả bài thơ, đây tuyệt đối là thiên tài.
Trình Hào nhìn Lâm Vũ Tầm, thật giống như nhìn được bảo bối.
Từ nhỏ sống ở một quốc gia coi trọng học tập, anh kính nể người học giỏi!
Trình Hào thật cao hứng, Lâm Vũ Tầm lại có chút lo lắng.
Bởi vì lúc trước Trình Hào đã khen cậu, vừa nãy cậu dụng tâm địa nhớ những chữ kia, muốn nhớ kỹ để cho Trình Hào lại khen mình lần nữa, nhưng bây giờ… Tuy rằng cậu đã viết xong, nhưng trong lòng hơi sợ hãi.
Có thể có nhiều chỗ, cậu viết sai, Trình Hào có thất vọng hay không?
Đang thấp thỏm, Lâm Vũ Tầm liền bị Trình Hào ôm lấy, ngay sau đó, giọng nói vui mừng của Trình Hào vang lên: “Lâm Vũ Tầm, cậu thật sự quá tuyệt vời, quá thông minh! Cậu là một thiên tài!”
Tim đang treo cao của Lâm Vũ Tầm rơi xuống đất, đồng thời mặt cũng đỏ.
Trình Hào khen cậu như vậy, làm cho cậu có chút ngượng ngùng.
Trình Hào không nghĩ nhiều, anh ôm Lâm Vũ Tầm xong, lại tâm trí bừng bừng dạy Lâm Vũ Tầm một bài thơ, một bài thơ anh đã từng học hồi tiểu học, đến bây giờ vẫn còn nhớ tới: “Viễn khán sơn hữu sắc, cận thính thủy vô thanh. Xuân khứ hoa hoàn tại, nhân lai điểu bất thanh.” (Bài thơ “Họa” của Vương Duy)
Lâm Vũ Tầm học xong rất nhanh như trước.
Trình Hào có thể xác định, khả năng ghi nhớ của cậu cực kỳ tốt!
Nhưng đi học cũng không chỉ nhìn và hớ… Trình Hào vắt hết óc, suy nghĩ một đề tài số học về gà thỏ và l*иg để cho Lâm Vũ Tầm làm.
Anh đi học thể thao từ rất sớm, lớp văn hóa học chung chung, ngữ văn tiếng anh thì còn đỡ hoàn hảo, môn trước thì bình thường vẫn luôn dùng, môn sau huấn luyện viên tìm người dạy tăng cường cho anh, ít nhất thì chữ cũng biết nói cũngđược, mà toán học… Trên căn bản thì tri thức toán học từ tiểu học trở lên, anh đều trả lại cho thầy giáo.
Về phần những gì Trình Cẩm Hạo học qua… Anh còn chưa tiêu hóa được triệt để tri thức mà Trình Cẩm Hạo học qua.
Cho nên anh cũng chỉ có thể nghĩ ra đề bài như gà thỏ cùng l*иg, đương nhiên, vì tăng cường độ khó, anh đặt số lượng gà cùng thỏ rất lớn.
Lâm Vũ Tầm dùng bút tính toán một lúc, rất nhanh liền tính ra câu trả lời chính xác.
Mặc dù ở Trung Quốc, để người ở tầm tuổi như Lâm Vũ Tầm đi tính gà thỏ cùng l*иg, trên căn bản thì mọi người cũng có thể tính ra, nhưng Lâm Vũ Tầm tính cực kỳ nhanh… Ít nhất cũng chứng minh được, cậu cũng không phải chỉ có trí nhớ tốt.
Trình Hào nói: “Cậu thật sự quá tuyệt vời!”
Mặt Lâm Vũ Tầm lại đỏ hơn, cả người có chút lâng lâng.
Cậu vẫn luôn là người bị ghét bỏ, không ngờ thậm chí có người khen cậu như vậy!
“Cậu ở trong trường học, có phải là mỗi lần thi đều đứng đầu không?” Trình Hào hỏi.
Lâm Vũ Tầm hơi do dự một chút, gật đầu.
“Tôi biết mà, cậu thông minh như vậy, thành tích nhất định là tốt nhất, nếu như cậu có thể tiếp nhận nền giáo dục tốt một chút, Harvard, Yale, Columbia nhất định tùy cậu chọn!” Trình Hào nói.
Lâm Vũ Tầm sợ ngây người, xưa nay cậu chỉ dám tưởng tượng đến đại học trong xã khu, tương lai tìm chỗ làm tốt, Trình Hào lại cảm thấy cậu có thể đi học đại học tốt.
Sao có khả năng!
Những đại học đó, thế nào cũng sẽ không để cậu vào được đâu?
“Bây giờ cậu bắt đầu nỗ lực cũng không chậm.” Trình Hào lại nói, nói xong lại có chút sầu—— tiếp nhận nền giáo dục tốt, phải có tiền mới được, nhưng hiện tại bọn họ không có tiền!
Nhưng ở nước Mỹ, lên đại học muộn một chút cũng được, có thể không bao lâu nữa, anh có thể dựa vào đánh quyền kiếm được học phí cho Lâm Vũ Tầm rồi!
Thật ra Trình Hào cùng Lâm Vũ Tầm quan hệ không lớn, nhưng sau khi chuyển kiếp người đầu tiên nhìn thấy chính là Lâm Vũ Tầm, còn được Lâm Vũ Tầm cứu, cảm giác với Lâm Vũ Tầm không giống vậy.
Càng quan trọng hơn là, Lâm Vũ Tầm đứa trẻ tốt, đồng thời cần được giúp đỡ.
Đời trước anh dựa vào đánh quyền, thu nhập rất cao, những tiền kia anh dạy cho người khác quản lý, còn giúp đỡ mấy học sinh nghèo khó, sau này cũng có thể giúp đỡ Lâm Vũ Tầm một chút.
Lâm Vũ Tầm nhìn Trình Hào, cười cười, mà không nói gì.
Trong nhà Lâm Vũ Tầm có đồng hồ, có thể xem thời gian.
Ngày hôm nay thời gian Lâm Vũ Tầm trở về hơi muộn, dằn vặt một hồi, đã tám giờ tối.
Hồi Trình Hào còn ở trường thể thao, vẫn luôn bị huấn luyện viên đốc thúc chín giờ liền ngủ, cũng cảm thấy trẻ con thì chín giờ nên ngủ, hiện tại đã tám giờ, đã có thể bắt đầu rửa mặt.
Phòng này rất nhỏ, mà trong nhà vệ sinh có buồng tắm có vòi hoa sen, nhưng mà không có máy nước nóng.
Lâm Vũ Tầm lúng túng nói: “Nơi này tắm rửa không tiện…”
“Không sao, lau đơn giản một chút là được.” Trình Hào nói, hôm nay khí trời không lạnh, dùng nước lạnh lau người một chút là được rồi.
Ăn còn ăn không đủ no, anh cũng không cần lưu ý chất lượng cuộc sống.
Ba người chỉ lau người đơn giản một cái, rồi về lại giường.
Cái giường trong phòng ngủ cũng cỡ 1m50, ba người ngủ có chút chen chúc, nhưng có thể ngủ được.
Đêm qua Trình Hào ngủ thϊếp đi rất sớm, không biết bọn họ ngủ thế nào, còn ngày hôm nay…”Tôi ngủ bên ngoài cho, hai người ngủ bên trong.”
Lâm Vũ Tầm đáp một tiếng, kéo Danny vào bên trong, xuất phát từ tư tâm, cậu để Danny ở tận cùng bên trong, mình thì đoan đoan chính chính mà nằm ở chính giữa.
Hai bên đều có người, trên người Trình Hào còn truyền đến cảm giác ấm áp… kỳ thực đêm qua Lâm Vũ Tầm chỉ thoáng ngủ một chút, đã sớm mệt mỏi, lúc này nằm xuống không bao lâu liền ngủ, Danny là trẻ con, ngày hôm nay chạy nhảy rất lâu, cũng ngủ rất nhanh.
Ngược lại là Trình Hào, chốc lát sau mới ngủ.
Trạng thái của Trình Hào đã tốt hơn rất nhiều, không giống một ngày trước ngủ mơ mơ màng màng nên Lâm Vũ Tầm thức dậy thế nào cũng không biết… Sáng sớm Lâm Vũ Tầm tỉnh lại, anh cũng tỉnh theo.
Anh và Lâm Vũ Tầm ngủ đều rất tốt, buổi tối chưa từng xuất hiện tình trạng đè lên người ở bên cạnh, đều nghỉ ngơi rất tốt, hiện tại tỉnh rồi, không cần lo lắng sẽ đánh thức Danny, Trình Hào nghe được từ Lâm Vũ Tầm thời gian ăn điểm tâm cùng bữa trưa ở trường.
Lâm Vũ Tầm nói xong, lại nói: “Sáng sớm chúng ta có thể cùng đi ăn, buổi trưa đến thời gian thì anh tới, tôi sẽ chờ anh ở cửa trường học.”
“Được.” Trình Hào đáp lại, lại nghĩ tới một chuyện: “Cơm tối thì làm sao bây giờ?”
“Tôi còn có một chút tiền, tôi có thể đi mua một ít bánh mì làm cơm tối.” Lâm Vũ Tầm nói.
Trình Hào hỏi: “Không thể đến trung tâm cứu trợ lĩnh sao?” Mua bánh mì phải bỏ tiền, đi trung tâm cứu trợ lĩnh đồ ăn, cũng không cần tiền.
Lâm Vũ Tầm nói: “Sau khi mẹ tôi mất, bọn họ đưa tôi và Danny đến gia đình khác nhau gửi nuôi, bọn họ… Sau đó tôi đến thăm Danny, phát hiện bọn họ đánh Danny, liền mang theo Danny trở về, hiện tại bọn tôi đều là vị thành niên, lĩnh không được đồ ăn.” Lúc đó gia đình cậu được gửi nuôi đối xử không tốt với cậu, tình huống bên Danny cũng giống vậy, bọn họ liền trốn ra được.
Đi trung tâm cứu trợ lĩnh đồ ăn, là phải dùng gia đình làm đơn vị, hai người bọn họ đều là người chưa thành niên, căn bản là lĩnh không được đồ ăn.
May là, trường học đối xử rất thân thiện với người chưa thành niên, cậu có thể ăn được cơm nước miễn phí ở chỗ đó.
Trình Hào lại hỏi: “Tiền của cậu đủ không?”
“Anh yên tâm, tôi có tiền.” Lâm Vũ Tầm nói.
Lâm Vũ Tầm nói lời thề son sắt, cuối cùng Trình Hào cũng coi như yên lòng, bên này đồ ăn chẳng hề đắt, bọn họ chỉ cần không ăn đồ quá tốt, không tốn bao nhiêu tiền.
Sáng sớm hôm nay, Trình Hào lại cùng Lâm Vũ Tầm đi trường học cọ một bữa sáng, mà ăn sáng xong, anh liền về nhà.
Khi anh về nhà, Danny đã tỉnh rồi, đang ăn sandwich, nhìn thấy anh tiến vào, Danny ngay lập tức xuống giường, chạy về phía anh.
Trước đó Danny không có chút nhiệt tình nào với anh, sau khi cùng chơi với nó một lần, thái độ của nó liền thay đổi hoàn toàn… Trình Hào ngồi xổm xuống, nói với Danny: “Chúng ta cùng nhau chơi đùa.”
Danny có thể tiếp tục chơi máy bay giấy hoặc là cái khác, còn anh…Anh muốn tiến hành rèn luyện đơn giản.
Miệng vết thương ở bụng còn chưa khỏe, Trình Hào không dám làm rèn luyện quá sức, cũng chỉ vươn tay đá chân một chút, tốt xấu gì thì cũng làm quen thân thể của mình.
Điều kiện thân thể Trình Cẩm Hạo rất tốt, chỉ là sức lực hơi nhỏ, nhưng không sao, anh có thể luyện từ từ.
Trình Hào thích ứng thân thể của mình một chút, khi Danny chơi một lát rồi chạy đến tìm anh, còn ôm Danny lên, giơ cao khỏi đầu.
Năm nay Danny chín tuổi, hơi gầy nhỏ, nhiều nhất chỉ năm mươi cân (Aka 25kg), luôn bế thì không làm được, thỉnh thoảng bế một chút thì rất dễ dàng.
Mà sau khi anh làm như vậy, anh cảm thấy Danny càng gần gữi với anh hơn.
Dằn vặt như thế một hồi, rất nhanh liền đến buổi trưa, Trình Hào dự định đi ra cửa tìm Lâm Vũ Tầm.
Kết quả anh vừa mở cửa cuốn muốn đi ra ngoài, vừa quay đầu lại, lại nhìn thấy Danny nhìn mình chằm chằm.
Suy nghĩ một chút, Trình Hào đưa tay ra với nó: “Danny, muốn đi cùng anh không?”
Danny nghe không hiểu, mà nhìn hiểu ý tứ, ngay lập tức chạy về phía Trình Hào.
Trình Hào sờ sờ đầu của nó, đóng cửa lại xong, dắt nó đi về phía trước, trong lòng cũng có chút bận tâm.
Bất kể là Lâm Vũ Tầm hay là Danny, đều không có tâm phòng bị.
Anh mới quen biết hai người này mấy ngày, bọn họ đã tín nhiệm anh như thế!
Sau này anh nhất định phải trông chừng Danny một chút, miễn cho đứa nhỏ này bị người ta bắt cóc, bên Lâm Vũ Tầm cũng phải nhắc nhở một chút.
Trình Hào đang nghĩ như thế, cũng cảm giác được Danny dán sát về phía mình, dựa vào mình thật chặt.
Nó cẩn thận quan sát hoàn cảnh chung quanh, thoạt nhìn có chút sợ hãi…
Trình Hào ngồi xổm xuống ôm nó một chút, lúc này mới nắm chặt tay nó mang theo nó đi về phía trước.
Giữa trưa, người trên phố lớn không nhiều, bọn họ đi như thế cũng không có người đến gây sự với bọn họ.
Đi một hồi, Danny có chút mệt mỏi, nhưng nó cũng không muốn Trình Hào ôm nó, mà chỉ yên lặng kiên trì.
Đây là một đứa bé rất hiểu chuyện, Trình Hào thật sự là càng nhìn càng thích.
Chờ bọn họ đi tới trường học, rất xa, liền thấy Lâm Vũ Tầm đứng ở cửa trường học.
Nhìn thấy Lâm Vũ Tầm, Danny chạy thoát khỏi Trình Hào, xông tới ôm lấy eo Lâm Vũ Tầm.
“Danny…” Lâm Vũ Tầm ôm lấy Danny, có chút giật mình, lại có chút cao hứng, đôi mắt đỏ lên.